Baài văn tả tiếng ve và hàng phượng vĩ năm 2024

trung tâm gia sư quận 10 thấy tiếng trống trường cất lên ba tiếng: Tùng ! Tùng ! Tùng! Báo hiệu giờ ra về đã điểm, lúc này đã 11h30, đứa nào cũng mệt, mặt xị cả xuống vì ai cũng đã đói lả, tiếng bước chân ùa ra khỏi các lớp nhịn nhường như nhanh hơn, mạnh hơn bao giờ hết, vì đứa nào cũng phấn chấn về nhà, nơi mà những mâm cơm thật ngon lành đang đợi chúng ở nhà. Tôi cũng như các đứa bạn khác, cũng lao nhanh ra khỏi lớp, chợt tôi khựng lại, hoa phượng vĩ đã nhuộm đỏ vòm trời của trường tôi đang học rồi, 1 cảnh tượng đẹp đẽ mà trước đến tôi ko nhận ra, hay bởi ngày nay hoa đỏ rực khắp nơi thì tôi mới chợt nhận ra vẻ đẹp của nó? Đứng ngây ra 1 lát, tôi từ từ bước lại sắp các cây phượng vĩ rồi trằm trồ lên khe khẽ : “đẹp quá đi mất”, mấy đứa bạn í ới tôi, nhưng lúc đó tôi chả nghe thấy gì, nhắc đúng hơn là tôi ko để ý, chỉ chăm chăm vào những cành hoa phượng nặng trĩu các bông đang đỏ rực lên như các đốm lửa sáng. Tôi năm nay lớp 6, và đây là năm trước tiên tôi học trường này, mặc dù biết là trường trồng hai hàng phượng vĩ ở lối vào của trường, nhưng vì nó ko nở hoa cần tôi chẳng bao giờ mảy may suy nghĩ hay ngắm nghía gì nó, nhưng hiện tại là tháng 4, sắp sang tháng 5 và đây đúng là mùa phượng vĩ nở rộ. dạy kèm tại nhà ở biên hòa nghe mấy anh chị em khóa trên nói rằng những cây phượng này được trồng từ khi thành lập trường, cũng tương đối lâu rồi, dù sao nhìn các gốc cây là tôi sở hữu thể đoán ra được chúng đã trồng từ lâu rồi, từng gốc cây lớn sụ, nổi các chiếc rễ trần lên thành từng mảng lớn, bọn tôi thường hay ra đây ngồi chơi, thân cây chắc phải hơn 1 vòng tay người lớn. Cành lớn cành nhỏ đan xen nhau chi chít, nhìn từ xa lại với vẻ như các cây nấm khổng lồ. Một cành lớn với vô kể cành nhỏ, mỗi cành nhỏ lại mang thiếu gì các cành nhỏ hơn khác, và ở mỗi cành như thế lại mang vô cùng đa dạng bông hoa nở bung ra. Đứng dưới gốc cây khi này tôi cảm thấy mát rười rượi, ánh nắng quả nhiên không thể lọt xuống gốc cây được. làm gia sư tại biên hòa thấy hoa phượng nở thành từng chùm to, bằng một bàn tay người lớn, cứ vài cánh đỏ thì sẽ sở hữu một cánh trắng trông như cánh bướm, thập thò dưới những cánh hoa là các cuống màu xanh nhạt, và cần để ý kĩ lắm chúng ta mới sở hữu thể thấy được lá của hoa phượng. Bởi đây là mùa ra hoa, phải lá cũng sót lại vô cùng ít. Gió thổi mạnh làm vài cánh phượng rụng xuống lả tả, tôi đưa tay lên hứng và may sao cũng hứng được 1 cánh đỏ thắm, chao ôi, cánh hoa to tròn, mềm mại như nhung, còn mềm hơn cánh của hoa hồng nữa. gia sư tại dĩ an bình dương thấy Đúng khi ấy tiếng ve chứa lên 1 cách đồng đều khiến cho tôi giật thót lên, ve kêu râm ran, trên các cây phượng, nên nhìn kĩ lắm mới sở hữu thể thấy được 1 chú, bởi màu của ve sầu gần như giống mang màu của thân cây nên cực kỳ khó nhìn ra. Ve kêu thì ồn thật đó, nhưng sao ngay lúc này tôi lại thấy nó hay và du dương đến thế, tôi nhường nhịn như chìm vào một thế giới mộng mơ nào đấy nằm ngoài phạm vi của con người. Đang thả hồn vào thế giới của riêng mình bỗng đứa bạn đánh tôi 1 dòng rõ đau rồi nhắc lớn: “ mày không về nhà à?”. Tôi như chợt thức giấc mộng đáp lại: “có chứ, tao về giờ nè”. Miệng nói là về liền, nhưng tôi lại rủ rê đứa bạn đứng mang tôi thêm 1 lát, tôi nói sở hữu nó: “hoa phượng nở đẹp quá mày nhỉ, giờ tao mới biết”, nhắc xong tôi khúc khích cười, còn nó thì chẳng nhắc chẳng rằng vận động cành thấp nhất vít lấy một chùm hoa đưa đến trước mặt và bảo rằng cho tôi, tôi kinh ngạc lắm, nhưng rồi cũng vui vẻ nhận hoa từ tay nó, nó bảo tôi khiến cho thành con bươm bướm ép vào vở thì đẹp lắm, thế là tôi lụi cụi mở tập vở ra và ép vào, sau vài ngày nữa tôi sẽ với thành quả của mình. gia su thang long thấy Sau lúc khiến xong, chúng tôi ra về, nhưng tôi vẫn ko quên ngoái lại nhìn hàng phượng vĩ đỏ rực đang rì rào trong gió rồi thì thầm: “Mai chúng ta lại gặp nhau nhé!”

miêu tả hàng phượng vĩ và tiếng ve ngày hè

Gần bên trường em có một cây phượng già, tán lá sum suê, những khi đi học, gặp trời nắng to, em thường đứng dưới gốc cây để tránh nắng.

Không hiểu cây đã trồng được bao lâu rồi. Em chỉ nghe ông bảo vệ già nói từ buổi đầu về trường này là ông đã thấy nó rồi, ngót nghét đến nay cũng đã mười hai năm. Cây phượng thật cao, ngọn của nó vượt cả mái ngói của trường. Thân to phải bằng cả ba vòng tay ôm của chúng em. Lớp da bên ngoài đã bạc phếch vì gió sương. Quanh gốc cây có cái bờ gạch nhỏ, đường kính khoảng năm mét, đã được một người tốt bụng nào đó tô láng bằng xi măng. Đó cũng là điểm hẹn của chúng em vào những buổi trưa hanh nắng. Cũng trên bờ gạch đó, chiều chiều em thường ngồi ngắm cây phượng tỏa bóng mát che cả một khoảng sân. Cái thân tròn tròn của nó đâm thẳng khoảng ba mét thì phân nhánh. Những nhánh to, nhánh nhỏ đều mọc xiên, đâm xòe ra các phía đầy những tán lá, trông xa như một cây dù to tướng màu xanh. Những chiếc lá phượng xòe ra đều đặn, đối xứng nhau. Lá đan dày đặc hứng nắng, gió, mưa và sương, do vậy khi ngồi dưới gốc cây em có cảm giác thật an toàn và mát mẻ. Đẹp nhất là khi phượng vào hè, hoa từng chùm trông rực rỡ hẳn lên, dù trời mưa hay nắng. Mưa, sắc hoa thâm lại. Nắng, sắc hoa tươi rực lung linh. Mỗi bông hoa nở, cánh xòe ra như cánh bướm, chỉ cần một cơn gió thoảng qua là chúng em vội chạy ra nhặt lấy đem về ép vào trang vở làm thành những chú bướm với đôi râu là chiếc nhụy vàng xinh xinh.

Ve kêu ra rả dưới tán lá phượng, hè về cũng là lúc chúng em chia tay nhau, chia tay cả gốc phượng già, nơi cho em bóng mát, cho cả kỉ niệm tuổi học trò.

Chủ Đề