Bài thơ mình là gì của nhau

Bài thơ này em viết gửi cho anh,Là bài thơ với nỗi buồn man mác.Không giận hờn cũng không ai phụ bạc,Chỉ là mình đã đổi khác mà thôi....

Bài thơ mình là gì của nhau

Hay chúng mình là-gì-đó của nhau!Không ngọt ngào như tình bạn,Chẳng lãng mạn giống tình yêu,Chỉ lơ đãng bước bên nhau những chiềuHoàng hôn nhạt dần, bóng mờ che phủ.Hay chúng mình tạm quên đi chuyện cũ,Quên hôm qua, quên cả mãi sau này.Chỉ dịu dàng tay nắm lấy bàn tay,Siết nhẹ thôi, cho lòng thêm ấm lại…Hay chúng mình ở bên nhau mãi mãi!Chỉ sánh đôi, không chút thề nguyền,Chỉ âm thầm, lặng lẽ ở bên,Không ghen tuông hay muộn phiền, giận dỗi…Hay chúng mình đừng âu lo tội lỗi!Ai khi yêu chẳng gian dối vài phần,Ai cũng có những giờ phút phân tâm,Chới với lòng khi trái tim đi lạc...Hay chúng mình đừng đợi chờ gì khác!Chỉ êm đềm đứng cạnh nhau thôi,Ánh nhìn kia đã hiểu thấu nhau rồi,Mong chi nữa những điều không có thật...

Hay chúng mình đừng lay nhau thức giấc!


Nguồn: Đừng gọi anh là người yêu cũ, NXB Văn học, 2014

MÌNH LÀ GÌ CỦA NHAU ???
Thơ: Mạc Phương

Mình là gì của nhau anh hỡi. Mà ngày nhớ, đêm mong hồi hộp con tim. Cuộc sống bon chen vẫn vội vã kiếm tìm.

Sự đồng cảm cho tâm hồn tươi trẻ.

Du rất xa … gửi vần thơ nói khẽ. Thương anh rồi, có bao điều muốn ngỏ. Dành cho anh góc trái tim thắm đỏ

Ngày lại ngày sưởi ấm nỗi niềm yêu.

Dù ở xa… Nhưng em nhớ rất nhiều Niềm ao ước đã bấy lâu chia sẻ Một mùa xuân bao ấm nồng mới mẻ.

Hoa mỉm cười mình trao nhau anh nhé.

Vần thơ yêu nhờ gió đưa khe khẽ. Những lời thương đủ sưởi ấm cho nhau. Đông sẽ qua tan giá lạnh thật mau.

Mùa xuân về mình bên nhau hạnh phúc

( PH 8/12/2015 )

Trang Chủ Diễn Đàn > D - THƯ GIÃN & GIẢI TRÍ > Thư Viện Sách > Thơ Ca >

Anh à, mình giờ là gì của nhau Người dưng, bạn bè ,… người từng thương nhớ? Danh xưng nào em cũng nghe bỡ ngỡ

Biết cách gọi nào đúng với chúng ta

Gọi người dưng: mình cũng không phải là Vì người dưng hoàn toàn không quen, rõ Còn em anh biết nhau từ thưở nhỏ

Chung lớp, chung trường, nhà ở gần nhau

Gọi bạn bè, thì đơn giản làm sao Chẳng giống chúng ta có cùng suy nghĩ, Cùng ước mơ mái nhà và con trẻ

Cùng hẹn hứa già vẫn nắm chặt tay.

Nếu gọi người từng thương cũng thấy sai Lời chia tay chúng mình chưa hề nói Không gần nhau cũng không giận dỗi

Ngày vẫn một, hai câu nhắn gửi trao

Anh nói mình là người yêu của nhau Sáng em nhắn tin, tối anh mới đáp Cuộc sống bộn bề chắc anh bận lắm

Có khi đọc rồi… quên trả lời em

Chuyện tình mình như thể một thói quen Quen thuộc tên nhau, quen từng kỷ niệm Quen người kia luôn đứng chờ, tình nguyện

Quen cả dần… ta cũng cách xa nhau

Thảo Lâm

Mình là gì của nhau anh nhỉ?
Là bạn bè hay người lạ chẳng quen
Mà tại sao cứ lặng lẽ ở bên
Cùng chia sẻ những vui buồn đã cũ?

Là bạn thân, em nghĩ là chưa đủ
Vì chúng mình có hiểu rõ về nhau?
Có chăng là những lời nói vội mau
Mình trao nhau những lần gặp mặt.

Bài thơ mình là gì của nhau


Là người dưng, em nghĩ là không thật
Bởi người dưng tâm chẳng bận gì nhau,
Còn chúng mình từng giây phút trôi mau
Thỉnh thoảng nghĩ: Giờ người làm gì nhỉ?

Là người yêu, em thấy cũng thật kì
Vì tụi mình chưa một lần bỏ ngỏ
Chưa lời thương, chưa lời yêu bày tỏ,
Chưa được ghen, được nhung nhớ, giận hờn.

Dưới tình yêu, nhưng tình bạn thì hơn
Vậy mình gọi bằng "lưng chừng" anh nhé!
Cảm xúc chông chênh, những gợn lòng nhỏ bé
Đem gói hết vào lưng chừng ấy bình yên.

© Vũ Phương Duyên - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Những ngày chông chênh giữa cô đơn