Bánh bao con là ai

Bánh bao con là ai
(Up một chiếc ảnh con thân sinh cho hợp chủ đề ╮( ´▽ ` )╭)

Hôm nay là chuyên mục sinh tử văn, mới đọc hai truyện này, muốn viết linh tinh mà tách bài rách ruột, gộp luôn cho xong, dù sao cũng na ná nhau cả. Hai truyện này có lẽ đều có thể gọi là gương vỡ lại lành, bạn thụ và bạn công xa nhau 5-6 năm, trong lúc ấy thụ sinh mà công hổng có biết, trải qua thăng trầm khổ ải thụ ôm yêu thương nuôi con một mình cuối cùng gặp lại nhau, công giờ đã là tổng tài giàu có tự chủ kinh tế đủ sức gánh vác cả gia đình nên là hai ta về lại một nhà, nhà ba người thăng lên thành bốn người, vui ơi là vui. \(´▽`❁)/

Tự thấy bản thân vô dụng vì mang tiếng ghi tiêu đề là review mà toàn viết kiểu tớ cảm thấy, tớ nghĩ là, tạo cảm giác abc,… chẳng hiểu viết ra để làm gì khi chả giúp ích gì cho người khác khi mà mỗi người một cảm nhận =))

Bảo bối con là ai?

Tác giả: Kim Cương Quyển

Nguồn Convert: Xà Viện

Editor: Đầm♥Cơ + Snoo

LINK ĐỌC

Giới thiệu:

Lăng Húc vì một sự kiện ngoài ý muốn mà đột nhiên mất đi vài năm ký ức,

Lúc tỉnh lại phát hiện mình nhiều thêm một đứa con trai,

Nhưng mẹ của đứa bé là ai? Đứa bé từ chỗ nào tới?

Cậu hoàn toàn không có một chút ấn tượng. Này, bảo bối, rốt cuộc con là ai?

Lôi điểm: tiểu thụ sinh con trai!

Nhân vật chính: Lăng Húc

Lăng Dịch x Lăng Húc, chắc là muộn tao tinh anh ôn nhu dịu dàng như nước công x thụ 17 tuổi thì bốc đồng dương quang năng nổ dám yêu dám hận rất là đáng yêu, 27 tuổi thì trải đời hơi âu sầu nhưng dịu dàng vợ hiền cha đảm nhỉ. 😕

Thực sự là bình thường truyện tớ thích còn lâu tớ mới nói nội dung ra, chỉ luôn mồm khen hay thôi =)) nhưng mà nội dung truyện này cũng không có gì mới lạ nên là tớ spoil chút, thụ và công là ngụy huynh đệ, nhưng mà hai đứa không biết đâu, công vẫn cứ thích thụ thế thôi và thụ vẫn cứ ngu ngơ thế thôi cho đến sự thật được vạch trần, một số chuyện xảy ra làm hai đứa chia xa, sau đấy hai đứa gặp lại, cái cần (làm để sản xuất trẻ nhỏ) xảy đến cũng đã xảy đến, có thể nói là Lăng Húc cũng yêu Lăng Dịch, người tình ta nguyện, nhưng mà khúc mắc trong lòng nên mới không từ mà biệt, Lăng Húc sinh con và nuôi con một mình, tính cách cũng ngày càng trầm ổn hơn, chịu đựng hơn, cho đến một ngày cậu ấy đập đầu một cái rất nhẹ và mất hết kí ức về đoạn thời gian đau khổ kia, trở thành một Lăng Húc 17 tuổi ngây ngô nông nổi đáng yêu quên hết tất cả, quên cả việc hai người không phải anh em, và câu chuyện bắt đầu từ đây, đối diện với sự thực mình có một đứa con vậy là cứ vô tư tìm đường quay về bên người mình vẫn tưởng là anh trai, thích anh, ở bên anh, nhà ba người hài hòa êm ấm, sau này tuy có lấy lại được kí ức, biết con ai sinh nhưng mà yêu thì cũng đã yêu, nói rõ với nhau cả rồi, vẫn cứ hòa thuận thế, đối diện sự thật, xong đẻ thêm đứa nữa vui càng thêm vui.

Có những ngày buồn buồn thời tiết ẩm ương hết truyện để đọc hoặc vừa lết xong mấy bộ mệt mỏi máu me, con tim FA của tớ thều thào khát vọng được dúi cho một cái gì đấy ấm áp ngọt ngào, là tớ rất thèm một anh công ôn nhu dịu dàng, yêu thương em bằng cử chỉ bằng hành động, ít lời một chút, bớt phúc hắc một chút mà vẫn không bị nhạt 😉 huhu hôm nay vớ được anh Lăng Dịch nè ToT bạn nào đang tìm hài hước lắt léo chắc sẽ thấy anh nhạt, nhưng mà tớ rất là thích anh, vừa trưởng thành trầm ổn vừa dịu dàng săn sóc, thấu hiểu từ a-z, một số ít nhân vật tớ thấy rất phù hợp gọi là ‘anh’, anh công cho một ngày âm u =)) hơi buồn một nỗi là tớ rất muốn xem ảnh chăm vợ lúc vợ mang đứa thứ hai vì cả một bầu trời ôn nhu như kiaaa, mà tác giả chỉ viết Lăng Húc có bầu xong đứa trẻ ra đời trong vài nốt nhạc, trời ơi xem các ông chồng chăm vợ lúc bầu bí và xxx lúc bầu bí là lạc thú của sinh tử văn mà!!!!!! Truyện còn có bảo bảo nữa, nói thật với cuộc đời là tuy mình khá là thích sinh tử văn nhưng mà không thích trẻ con đâu, vì ngoài đời và trong nhiều truyện chúng nó nhây nhớt bố láo quá, cơ mà Thiên Thiên rất là ngoan ngoãn đáng yêu, lúc nào cũng lặng yên hiểu chuyện không quấy phá, rất muốn bế về nuôi.

Có thể nói là truyện rất nhẹ nhàng ấm áp, tuy kết cấu dựa trên một tình huống cẩu huyết nhưng truyện lại chẳng cẩu huyết chút nào, cảm giác đúng như ông trời cho một cơ hội để những người yêu nhau tìm về được với nhau. Tận 78 chương, một chương cũng không ngắn, vậy mà không bị dài, cảm giác rất đủ. Tình tiết thì tự tớ cũng đoán ra được và tác giả cũng không bày vẽ nhiễu sự, nên không làm tớ thấy nản, lúc cảm thấy chỗ này vờn nhau đủ rồi nè, đẩy đến đình điểm đi chị ê là nó sẽ y như ý mình dứt luôn chứ chẳng chiêu trò bôi ra thêm gì. Cái hay còn ở chỗ, tình huống, khởi đầu rất là đơn giản, không mới lạ, nhưng mà lối viết của chị ấy rất khéo đưa đẩy và mạch lạc, không phải bình mới rượu cũ, mà thấy như cái bình nó được chùi qua ấy =)) không phải cho độc giả một góc nhìn mới mà có lẽ là truyền tải một nội dung cũ theo một cách ngọt ngào hấp dẫn thoải mái hơn mới đúng. Thực ra cũng có chỗ cảm giác hơi nhanh, muốn nó lắt léo thêm tí, nhưng mà thôi, dù sao truyện cũng cộp mác ấm áp nhẹ nhàng. Nhà edit thì hôm nay mới nhận ra là từ hồi còn ngôn tình thiếu nữ tớ đã lăn lộn ở đây rồi, đọc thêm một bộ Kế hoạch xuyên không của vật hy sinh và bộ nào nữa ấy (plus vài bộ ngôn tình hồi sửu nhi TvT) cảm thấy giọng văn edit của các bạn ấy vẫn vậy, nó khá là mượt mà, lắm chỗ cũng sạn sạn QT nhưng mà cũng không khó chịu, đọc được. Đọc chui đọc lủi nhà các bạn ấy lâu vậy thấy cũng ngại quá, niệm trong lòng 10 lần câu cảm ơn. ヽ(*・ω・)ノ

————— Em là đường phân cách hết phu phu ân ái giờ mình qua phu phu ân oán =)) —————

Trọng phùng dĩ hậu

Sau khi gặp lại

Tác giả: Điềm Mật Sinh Hoạt

Thể loại: đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, 1×1, thâm tình phúc hắc cán bộ cao cấp ôn nhu công x  tự ti nhát gan đáng yêu trốn tránh si tình thụ, có hơi ngược tâm, sinh tử, HE.

Biên tập & hiệu chỉnh: HAEHYUK8693 với sự trợ giúp của GG,QT..

Độ dài: 96 chương

Nguồn: dithanbangdanilam.wordpress.com

Tình trạng edit: HOÀN

LINK ĐỌC

VĂN ÁN

Triệu Tịch xưa nay chưa từng nghĩ rằng sẽ lại một lần nữa gặp được Tần Mục Dương.

Nam nhân mà cậu thương nhớ sáu năm, tâm tâm niệm niệm sáu năm qua. Sáu năm là cái khái niệm gì cơ chứ, chỉ là hơn hai ngàn ngày, chỉ là một con đường dài dằng dặc mà chỉ có mình cậu giãy dụa nơi đó.

Thời gian vẫn không thể nào xóa nhòa đi hình bóng của người ấy, hay có lẽ là do cảm tình đã quá sâu nặng rồi đi.

Vai chính: Triệu Tịch x Tần Mục Dương ┃ Vai phụ: Triệu Đông Đông , Hứa Hạo Nhiên x Bạch Vũ Hàng, Lục Thanh Hoa x Phương Tần

Bạn nào thích ngược tâm do cẩu huyết thì bơi vô đây, truyện này cũng từa tựa truyện trên, cũng motip hiểu lầm xong xa nhau, thụ tự sinh con tự nuôi, sau này mới gặp lại công, mà không có mất trí nhớ gì cả, chúng nó vật nhau từ đầu tới cuối, lũ tràn bờ đê, cẩu huyết khắp mọi miền quê, đơn giản là hồi xưa hai đứa yêu nhau thắm thiết mặn nồng gia đình thằng công không cho phép, cắt kinh tế các kiểu thành ra quan hệ cũng không hài hòa, xong bà ngoại em thụ còn bị bệnh thế là em đành ôm cục tiền mẹ chồng cho không lời từ biệt đi Mỹ chữa bệnh cho bà xong tiện đẻ luôn =)) 6 năm sau em quay về chốn xưa, tuy là để tiện cho con đi khám bệnh, nhưng cũng là tình nồng khó dứt, muốn xem anh ăn ở như nào, và cứ thế các mối liên hệ nó dần được nối lại, trải qua thăng trầm, hành nhau lên xuống đầu tiên là bố nhận con sau một lần nhập viện thiếu máu mà máu bảo bảo máu hiếm di truyền gia tộc thế là cái gì cần lòi cũng phải lòi ra, sau đấy mới đến nhận vợ, lại cẩu huyết các kiểu rồi happy ending.

Truyện chẳng có gì mới lạ, kể ra bộ Bảo bối còn ân oán thương thù đủ loại, cũng gọi là có nội hàm, đọc còn thấy có tí mềm mại uyển chuyển của tiểu thuyết tình cảm, bộ này đúng thật chỉ có một câu, thật cmn như phim! Tiết tấu nó cứ huỳnh huỵch gãy gọn như kịch bản phim ấy, kiểu phim gia đình Hàn Quốc lúc 18h tối hay là phim sóng gió gia tộc Hồng Kông Đài Loan hay chiếu lúc 12h trên VTV3 hồi xưa =)) Bộ trên dễ đoán 1 thì bộ này dễ đoán 10, nhưng mà nó dài dòng mệt não ghê vì chúng nó còn bận làm khổ nhau, đại khái là công yêu vãi ra mà cứ vì hiểu lầm năm xưa nói những lời không nên nói, thụ thì nhát gan hay trốn tránh, mà chả hiểu nó trốn cái gì khi mà vô tư lắm, cứ ôm con lao vào công thôi, thế có mà giữ bí mật bằng đầu gối à. Mà kể cũng hài, cùng motip nội dung, mà bộ Bảo bối thì hơi kì thị tình yêu đồng tính, còn bộ này thì coi nam sinh con như chuyện thần tiên, nói ra ai cũng kinh, nhân vật sốc liền mấy chương luôn. Tớ thấy như phim nên đọc cứ thầm nghĩ, ồ Đông Đông bị bệnh nè, liệu có máu hiếm máu quý gì xong lộ ra là con anh công không trời, ai ngờ thiêng tợn, nhà anh công máu hiếm độc truyền gia tộc luôn! 囧Bảo bảo thì tớ thấy Đông Đông hơi bị mè nheo lắm sẹo đúng kiểu trẻ con thành ra bệnh khó gần trẻ nhỏ lại nổi lên, mà rõ ràng nó cùng lớn lên trong một hoàn cảnh mà sao không có hợp lý manh manh như Thiên Thiên. TvT

Đọc bộ này xong, đọc thêm 2 bộ nữa tớ mới đọc tới Bảo bối nên cũng quên đại khái cách hành văn của tác giả rồi, nhưng mang máng là cũng không hoa văn mỹ miều gì còn hơi thiếu logic chút, bình thường đọc cẩu huyết mà hợp tâm trạng tớ thấy vui vui, còn bộ này thấy mệt mệt, có thể đảm bảo một điều là chả ưa được nhân vật nào đâu, vì đứa nào cũng vô duyên theo cách của riêng mình :v Chủ nhà edit tớ thấy mượt mà, khá là ổn.

Dù sao nói đi cũng phải nói lại, đọc truyện cũng phải tùy tâm trạng, nhu cầu mới thích được,  không thích lắm tớ cũng không ghét, không hợp với tớ nhưng chắc hợp với những ai thích ngược tâm do cẩu huyết, chứ tớ chỉ thích ngược tâm logic, dòng đời đưa đẩy buộc phải ngược nhau thôi. ( ≧ε ≦ )

Vậy thôi nè, đến đây muốn bắt sang hai cái bộ tớ đọc giữa hai bộ kể trên, vì cũng không có gì nên chỉ muốn hét đôi câu, ấy là lúc tớ thèm linh thần dị quái, có bộ Ngộ thượng quỷ quỷ khá là manh, kể về một bạn linh sư gặp được một con sắc quỷ đáng yêu, truyện nghiêng về trừ ma diệt quái song song với yêu thương nhau, không xoắn não, pink, ngắn xíu, đọc giải trí hợp, chủ nhà edit ổn, có làm ebook và share word. Còn một bộ nữa cộp mác linh thần dị quái là Nam nam thú thụ bất thân, sorry không dẫn link, vì rõ ràng tớ bị lừa ToT Cái gì mà phúc hắc bá đạo công x đơn thuần thiện lương thụ, ừ thì công cũng phúc hắn bá đạo thật nhưng mà thụ đơn thuần thiện lương cái con khỉ, thánh mẫu ấy =)) xong còn một dàn bánh bèo hoang tưởng, linh dị thần quái chả thấy đâu, mà có chắc cũng chỉ dừng lại ở mức Ôi có con ma kìa, sợ quá! với cả công đánh nhau với ma, công xuất chiêu thật điêu luyện, dán bùa thật chuẩn xác, cẩu huyết ngu si thiếu logic thì thôi cho qua, tớ chịu được, nhưng cứ mắc mấy con bánh bèo nhây nhớt nghĩ đồng tính là bệnh, nghĩ mình đang cứu vớt nhân loại xấu mặt nữ nhi, xong thụ thánh mẫu làm tớ đập cmn điện thoại luôn, may mà đập ra gối nên không sao.

Thôi ném gạch là vô sỉ, thôi thôi!