Cấp Trên Muốn Cưới tôi truyện tranh

Đang tải Player đọc truyện...

Chương 1.2“Chết rồi, trời ạ! Thiệt là...!” Cô thất thanh kêu lên, để đồ sang một bên rồi nhanh chóng cởi bỏ tạp dề trên người, vừa cúi người cầm lên cái túi da để lên vai vừa nói: “Bà chủ, tôi ——““Tôi biết, đi nhanh đi.” Bà chủ không đợi cô nói cho hết lời, liền phất tay gật đầu nói.Cô lễ phép cúi đầu, sau đó giống như bay ra khỏi chỗ này, trong nháy mắt liền chạy qua trước mắt anh, đảo mắt liền biến mất ở ngoài cửa quán.Mạc Thiên Hòa ngây ngốc sững sờ ở tại chỗ một hồi lâu. Trong khoảng thời gian ngắn không xác định được mình có nên đuổi theo cô hay không. Chờ anh hạ xong quyết tâm chạy đuổi theo ra ngoài thì chỉ thấy cô đã leo lên xe máy, phốc một tiếng lái xe ra đường lớn. Chỉ chốc lát liền bị bao phủ trong dòng xe đi làm. "Đáng chết!" Anh nhịn không được chửi nhỏ một tiếng, vì sự do dự lúc nãy của mình mà ão não nắm chặt nắm tay. Nhưng nghĩ lại, anh cảm thấy mình căn bản là không cần tức giận như vậy. Chính cái gọi là hoà thượng chạy được nhưng chùa không chạy, chỉ cần xác định cô làm việc tại quán ăn sáng này, anh còn sợ tìm không thấy cô nữa sao? Vấn đề là, anh tìm cô làm gì? Đúng vậy, đó là một vấn đề phi thường trọng yếu. Anh rốt cuộc muốn tìm cô làm cái gì? Hỏi cô có nhớ anh từng đưa báo đến nhà cô trong nửa năm hay không? Hỏi cô có nhớ anh hay không sao? Quả thực là không biết tại sao. Anh nhíu chặt chân mày nhìn theo phương hướng cô biến mất. Xem ra, anh nên cẩn thận nghĩ về vấn đề này một chút. ~~~~~ Còn chưa nghĩ ra một cái đáp án, Mạc Thiên Hòa thế nhưng trong cùng một ngày lại tình cờ gặp Hạ Tâm Trữ. Lúc này cô đang ở trong nhà hàng rửa chén dĩa! "Em ở trong này làm cái gì?" Đứng ở chỗ giao nhau giữa nhà vệ sinh và phòng bếp, Mạc Thiên Hòa nhìn thấy liền đi đến hỏi cô. Hạ Tâm Trữ bị hoảng sợ, vừa ngẩng đầu nhìn lập tức nhận ra người này là cái vị hỏi tên cô ở quán ăn sáng. Anh ta là một người đàn ông mà người khác vừa thấy liền khó quên. Dáng người cao gầy, một đôi mắt đen sắc bén, cùng với chiếc mũi cao và đôi môi gợi cảm. Hơn nữa toàn bộ tóc đen còn chải ngược ra sau ép vào sát đầu, làm cho người ta muốn quên đi khuôn mặt cá tính này, thực rất khó khăn. "Anh theo dõi tôi?" Cô khó tin bật thốt lên hỏi. "Em ở trong này làm cái gì?" Mạc Thiên Hòa khẩn trương giương mắt truy vấn. "Vậy anh thì sao? Tôi quả thực không dám tin tưởng rằng, người như anh lại có bệnh, thế nhưng theo dõi tôi!" "Tôi không theo dõi em. Nếu tôi theo dõi em thì chưa quá mười tiếng sẽ không xuất hiện trước mặt em lần nữa." Anh vì chính mình biện bác. Hạ Tâm Trữ sững sờ, ngẫm lại. Cho nên hết thảy đều chính là trùng hợp sao? Cho dù là trùng hợp thì sao lại như thế này? Anh ta bằng cái gì dùng loại biểu tình này hung dữ hỏi tội để hỏi cô? Quả thực là không thể hiểu! "Mời anh buông tôi ra, vị tiên sinh này." Cô lạnh lùng trừng mắt cái tay đang bắt lấy tay cô của anh. "Trả lời tôi trước, em rốt cuộc ở trong này làm cái gì?" "Làm việc. Anh nhìn không thấy sao? Vị tiên sinh này." Người có mắt đều thấy. "Gặp quỷ. Làm việc?" Cô vì sao cần làm việc? Hạ Tâm Trữ nhịn không được nheo lại hai mắt: "Vị tiên sinh này, mời anh buông tay." "Em không nên ở trong này làm việc." "Người như anh rốt cuộc mắc bệnh gì vậy? Anh còn không buông tay, tôi liền lên tiếng gọi người đến đấy." Cô đối anh hạ thông điệp cuối cùng, lời vừa mới nói ra liền có đồng sự xuất hiện.Anh lập tức không dấu vết buông cô ra. Cô liền nằm chắc cơ hội bỏ chạy, trong nháy mắt đã cách anh khá xa, tiến vào trong phòng bếp. Mạc Thiên Hòa không thể ngăn cản cô chạy đi, nhà hàng này còn đang buôn bán. Mà khách hàng đến cùng anh vẫn còn ngồi ở khu VIP để chờ anh, thời gian và địa điểm đều không thích hợp để anh truy cứu tiếp.Dù vậy, anh vẫn nhịn không được chặn lại một gã phục vụ trong nhà hàng đang sắp bước qua, dùng hai tờ một ngàn đưa cho cậu ta để lôi kéo cậu ta đến nhà vệ sinh nam, hỏi một ít chuyện về cô.Nghe nói cô là phục vụ sinh của đội cứu hoả (không phải đội chữa cháy nha), bất luận kẻ nào có việc đều có thể tìm cô giúp đỡ, chỉ cần cô có thời gian. Tên phục vụ kia còn nói cho anh, “Hạ tỷ” trước kia từng làm việc trong nhà ăn, bởi vì tìm được một công việc ở một công ty nên mới rời chức. Chẳng qua bởi vì cô làm việc nghiêm túc khiến quản lý khó quên, cho nên nhà hàng ngoại lệ để cho cô làm thêm vào ngày nghỉ. Sau lại không biết là vì công việc chính của cô không thuận lợi, hay là vì làm thêm kiếm được tương đối khá hơn, cô liền thành phục vụ sinh của đội cứu hoả trong nhà hàng. Ông chủ nhà hàng cũng bởi sự chăm chỉ làm việc của cô mà nhắm một mắt mở một mắt.Cho nên cô cũng không được cho là nhân viên chính thức của nhà hàng, chỉ là nhân viên kiêm chức mà thôi. Hơn nữa rất nhiều ông chủ nhà hàng đều muốn thuê cô, coi cô như là truyền kỳ trong giới phục vụ.Vì kiếm hai ngàn đồng, tên phục vụ kia đem tất cả những điều mình biết nói cho anh, lại làm anh mới nghe đến đã một bụng đầy lửa. Đây là truyền kỳ thối gì! Công việc thối! Mấy năm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến cô từ một thiên kim tiểu thư trở thành đối tượng bị người khác sai bảo? Anh thật ghét những chuyện không thể làm rõ ràng! ~~~~~ “Tâm Trữ, điện thoại.” Từ nhà vệ sinh đi ra, Hạ Tâm Trữ chân trước vừa mới bước vào văn phòng liền nghe thấy đồng sự ngồi bàn kế cô lên tiếng gọi. Cô vội vàng bước nhanh hơn trở về chỗ ngồi, trước hướng đồng sự nói cám ơn rồi mới tiếp lấy điện thoại. "Alo? Tôi là Hạ Tâm Trữ." "Tâm Trữ, là bác Trương mẹ. Không tốt rồi, Tiểu Dịch bị người mang đi!" "Cái gì?" Tin tức thình lình xảy ra làm cô kích động kêu to ra tiếng, làm cho các đồng sự khác trong văn phòng đều nhìn. Nhưng cô không quản được nhiều như vậy: "Sao lại bị mang đi? Là ai mang Tiểu Dịch đi? Trương mẹ, người nói cho con nhanh lên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"  "Có một gã đàn ông nhuộm tóc vàng, người đó nói anh ta là ba của Tiểu Dịch, cường ngạnh muốn mang Tiểu Dịch đi. Bác không chịu, anh ta liền muốn động thủ đánh, Tiểu Dịch vì cứu bác nên cùng anh ta đi rồi. Tiểu Dịch nói, anh ta là ba, không sao cả." Hạ Tâm Trữ gắt gao nắm điện thoại, phẫn nộ không thôi. "Tâm Trữ, làm sao bây giờ? Tiểu Dịch có phải là muốn bác không cần lo lắng, mới gạt bác nói người kia là ba nó? Chúng ta có cần báo cảnh sát hay không?" Trong giọng nói của Trương mẹ tràn ngập lo lắng và tự trách."Không cần, không sao cả, chuyện này con sẽ xử lý." Cô ổn định cảm xúc của mình, trước trấn an Trương mẹ ở đầu dây bên kia."Tiểu Dịch có thể có nguy hiểm hay không?""Sẽ không." Cô biết người kia muốn chính là tiền, Tiểu Dịch còn có giá trị lợi dụng, anh ta sẽ không thương tổn đứa nhỏ. "Người kia thực chính là ba Tiểu Dịch sao chứ?" "Đúng, cho nên Trương mẹ không cần lo lắng Tiểu Dịch sẽ có nguy hiểm, người kia sẽ không thương tổn cậu bé." Cô trấn an Trương mẹ, kỳ thật chính mình đã gấp đến độ sắp chết: "Thực xin lỗi, Trương mẹ, con hiện tại cần gọi điện thoại ngay, có chuyện tối nay nói sau được không? Thực xin lỗi." Cô ngắt điện thoại, vội vàng gọi tới một số khác nhưng đầu bên kia điện thoại không có ai nhấc máy cả.

Đáng giận, anh ta nhất định là cố ý!

1 Đột nhiên gặp lại khuônmặt trong trí nhớ ấy, lại là ở trong tiệm ăn sáng khói dầu bốn phía, làm choMạc Thiên Hòa trong nháy mắt cực độ kinh chấn mà ngây ra như phỗng, sững sờ ởtại chỗ.

Chương 2

2 Người nếu suy yếu ngay cảxà lách hỏng cũng ăn. Hạ Tâm Trữ thực không biết cô gần đây gặp phải vận xấu gì, trong cùng một ngày,liên tiếp ngã qua cửa lớn.

Chương 3

3 Hạ Tâm Trữ hoàn toànkhông hiểu vì sao mình lại biến thành như vậy. Cô đang đứng trong phòng bếpcùng một người cô vốn nghĩ là tên khốn kiếp muốn buộc cô bán cho anh ta, cùngnhau rửa tay xuống bếp nấu canh.

Chương 4

4 Tắm rửa sạch sẽ, mặc quầnáo Mạc Thiên Hòa chuẩn bị cho cô vào, Hạ Tâm Trữ nằm ở trên chiếc giường mìnhđã ngủ tối hôm qua, nhưng lăn qua lộn lại thế nào cũng không ngủ được.

Chương 5

5 Lúc ra về, bà chủ mang ýcười chế nhạo bọn họ, kêu bọn họ sớm kết hôn một chút, sớm sinh quý tử. Hạ TâmTrữ cũng sẽ tự động rời khỏi công việc làm thêm ở quán ăn sáng.

Chương 6

6 Hạ Tâm Trữ quả thực khôngdám tin tưởng rằng, Mạc Thiên Hòa bị thương lại không định nói với cô, còn muốnmột mình ở lại bệnh viện, sau đó xem như không có chuyện gì trở lại bên cạnhcô.

Chương 7

7 Ngày đầu tiên đi làm,thời gian của Hạ Tâm Trữ đều trôi qua trong sự thích ứng. Tuy tất cả quanh mình đối với cô mà nói đều là mới mẻ: Hoàn cảnh làm việc mới,đồng sự mới, nội dung làm việc mới, đồng thời phải thích ứng nhiều việc mới.

Chương 8

8 Đèn nê-ông ngoài cửa quánrượu Kim Tiễn Hổ loé sáng, hai gã lưng hùm vai gấu, mấy người đàn ông áo đen vẻmặt dữ tợn thỉnh thoảng đi qua đi lại ở lối vào tuần tra.

Chương 9

9 Cuộc sống sau khi kếthôn, Hạ Tâm Trữ chỉ có thể dùng hai chữ hạnh phúc để hình dung, bởi vì MạcThiên Hòa đối với cô cùng Tiểu Dịch quả thực được tới mức không còn chuyện gìđể nói.

Chương 10

10 Đẩy cửa đi vào trongphòng, liền thấy bà xã vẻ mặt khóc không ra nước mắt ngồi ở trên sô pha ngẩnngười. Ngay cả lúc anh đi vào văn phòng cô cũng đều bất tri bất giác, Mạc Thiênnhíu nhẹ mày, đóng cửa, đi về phía cô.

[Tác giả Mứt Cam -- Thể loại: Truyện Sắc , Đô thị , Ngôn Tình , Truyện Sủng ]

Truyện Cấp Trên Muốn Cưới của tác giả Mứt Cam là câu chuyện giữa tổng tài lưu manh sắc dục và cô nhân viên quèn xúi quẩy đi vào phòng boss...

khi boss đang động dục. ..... Trích đoạn:Hắn là một tổng tài ác ma,nghiện sắc dục. Cô chỉ là một nhân viên quèn vừa mới được đề bạt thăng chức trưởng phòng.Không phải xúi quẩy vậy chứ?. Lại đi vào phòng boss khi hắn đang động dục thế này. Làm sao đây.Cô đỏ mặt đứng quay lưng che mặt rón rén đi lại cửa.~Rầm~" Tự nhiên đóng cửa lại rồi làm sao đây.... Mình sẽ chết chắc rồi. "Sóng lòng chưa dứt thì cô đã bị tên yêu nghiệt kia đem đặt tên bàn làm việc.Nếu yêu thích truyện sủng, bạn có thể đọc thêm Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ hoặc Tổng Tài Cao Lãnh Tuyệt Sủng: Cuối Cùng Cũng Đến Em

Thân mời các bạn đọc tiếp!