Đam mỹ sản nhũ là gì năm 2024

Trước kia Hà Lương là một thầy giáo dạy trung học, năm nay ba mươi tuổi, bây giờ đã mang bầu hơn chín tháng.

Đầu năm trước tình cờ gặp được người yêu của mình — Tề Đạc, rất nhanh hai người liền rơi vào bể tình, từ quen biết đến chắc chắn quan hệ không đến nửa năm, sau đó vì để thích ứng trước cuộc sống hôn nhân, hai người liền bắt đầu sống thử.

Tề Đạc là quản lý cấp cao của một công ty quảng cáo, lớn hơn cậu ba tuổi, tài chính dư dả, nhà là một căn biệt thự hai tầng, mới đầu hai người ngủ ở hai căn phòng, nhưng dẫu sao tuổi trẻ tràn đầy nhiệt huyết, rất nhanh liền lau súng cướp cò, lăn vào nhau, được nếm vị hai người liền ngày càng nghiện.

Dù sao hai người vẫn chưa kết hôn, cho nên mỗi lần làm Tề Đạc đều dùng biện pháp an toàn, trong quá trình sinh hoạt cùng nhau tất nhiên cũng sẽ có chút tranh cãi, chẳng qua đều được hai người vượt qua, cho nên sau khi hai người quen nhau được một năm rưỡi, liền bắt đầu chuẩn bị kết hôn.

Từ ngàn năm trước Huy Triêu lập quốc, hôn nhân cùng giới đã được ghi vào luật pháp quốc gia, kéo dài ngàn năm, cho đến hiện tại, vẫn là như vậy.

Hai người lĩnh giấy kết hôn trong tháng sáu, chuyện vui lớn như vậy tất nhiên cần chúc mừng một phen, vì vậy đêm hôm đó hai người đều uống nhiều, rồi giày vò nhau suốt cả đêm, cuối cùng mơ màng trầm trầm ngủ mất, tất nhiên cũng quên không dùng biện pháp an toàn nào cả.

Vốn không có vấn đề gì, hai người tranh thủ lúc Hà Lương nghỉ hè liền chuẩn bị hôn lễ, sẽ tổ chức vào tháng chín. Sau hôn lễ Hà Lương vẫn đi làm như thường, lúc tan lớp ở hành lang vô tình bị học trò đụng một cái, khi ấy không cảm thấy gì, nhưng lúc ngồi làm việc trong phòng lại cảm thấy bụng ngày càng đau, vội vàng xin nghỉ đi bệnh viện kiểm tra.

Kiểm tra xong bác sĩ nói cho cậu, cậu có bầu, đã được ba tháng rồi, lần này bị đụng có chút doạ sảy, cần nằm viện quan sát mấy ngày.

Hà Lương sờ bụng hơi đau âm ỉ, nhất thời chưa kịp phản ứng, khi Tề Đạc đến vẫn đờ người như cũ.

“Làm sao lại ngây người thế này? Đều nói một lần có bầu ngốc ba năm, đúng là không lừa người! Chẳng qua có phải em ngốc hơi sớm rồi không thế!” Tề Đạc trêu ghẹo cậu.

Hà Lương cười khẽ, “Chẳng qua là em… Có chút bất ngờ, hơn nữa vừa nãy bác sĩ nói em có dấu hiệu doạ sảy, nên hơi sợ, em sợ con có gì không tốt.”

Một tay Tề Đạc ôm lấy cậu, một tay đặt lên trên bụng vẫn còn bằng phẳng, “Anh hỏi qua bác sĩ rồi, không chảy máu thì không phải chuyện gì nghiêm trọng, chẳng qua em cần nghỉ ngơi thật nhiều, không bằng tạm thời xin nghỉ trong trường một thời gian đi!”

Anh biết Hà Lương rất thích công việc này, cho nên không dám bảo cậu từ chức, chỉ hy vọng cậu có thể vì đứa bé trong bụng mà ở nhà nghỉ ngơi vài ngày.

Sao Hà Lương không hiểu lòng anh, từ sau khi hai người xác định quan hệ, Tề Đạc không chỉ một lần nói qua hy vọng mình từ chức, hai người vì thế mà cãi vã, chiến tranh lạnh với nhau, cuối cùng Tề Đạc lui một bước, lựa chọn bao dung mình, nhưng hiện tại đã có con rồi…

Cậu suy tư một lúc, lắc đầu: “Không cần xin nghỉ, đợi qua mấy ngày nữa chúng ta đi làm thủ tục nghỉ việc luôn đi, có con rồi, phải nghĩ cho con cái mới được, em có thể làm một hoạ sĩ tự do, mỗi ngày đi dạy ở trường quá mệt mỏi, hơn nữa cũng dễ gặp nguy hiểm.”

Tề Đạc khó tin nhìn cậu, trong lòng có chút áy náy, “A Lương, em không cần như vậy đâu, em thích đi dạy thì cứ đi, không cần…”

Hà Lương lắc đầu một cái, tỏ ý mình đã quyết tâm, anh không cần nói nữa.

Ba ngày sau, sau khi Hà Lương xuất viện. đi cùng với Tề Đạc đi làm thủ tục từ chức, sau đó lại dọn hết dụng cụ vẽ tranh ở chỗ làm về nơi ở hiện tại của hai người, cậu cung cấp tranh minh hoạ cho một nhà xuất bản, coi như là đi làm thêm, liên lạc với biên tập, hai ba tháng này có thể tiếp nhiều việc hơn chút.

Chỉ chớp mắt, bụng của Hà Lương đã lộ rõ, cha mẹ hai bên đều không ở thành phố này, Hà Lương và Tề Đạc cũng không muốn quấy rầy cuộc sống của bốn người, cho nên từ chối ý tốt của người lớn trong nhà, vẫn luôn do anh chăm sóc Hà Lương, chỉ thuê một người giúp việc đến dọn nhà, làm cơm.

Thời gian mang bầu bước vào tháng thứ bảy, cân nặng của Hà Lương tăng nhanh, cậu đứng ở trước gương mặc quần áo, có chút bực mình nhìn vóc người từ lâu đã thay đổi, Tề Đạc ôm cậu từ đằng sau, vuốt bụng tròn vo, “Sao thế đại bảo bối của anh, không mặc quần áo cẩn thận vào lỡ bị cảm lạnh thì sao đây!”

Nhìn thấy dáng người cân đối vai rộng eo hẹp của anh, Hà Lương lại tức giận, ném quần áo xuống đất, hét lên: “Còn mặc cái gì nữa, em béo đến nỗi không mặc vừa bộ nào nữa rồi!”

Trước đó Tề Đạc đã kiến thức qua lúc Hà Lương mang bầu tính cách dễ cáu giận ra sao, anh cũng không dám chọc giận cậu thêm, chỉ biết cố gắng dỗ dành.

“Được rồi, bây giờ em mập một chút cũng là vì tích chất để có sức khoẻ lúc con đẻ ra có thể chăm sóc tốt cho nó, nếu em gầy đến da bọc xương, vậy thì lấy sữa đâu cho con bú đây? Hơn nữa hiện tại bụng em to nhanh, em nhìn mấy bộ quần áo kia, không phải toàn chật ở bụng à, chúng ta đi mua bộ khác là được thôi.”

Tiện thể trang trí cho trẻ con luôn, Tề Đạc dẫn Hà Lương đi trung tâm mua sắm, mua quần áo, đồ dùng cho trẻ sơ sinh.

Bởi vì cơ thể nặng nề, đi dạo một vòng Hà Lương liền không đi nổi nữa, nâng bụng ngồi xuống ghế bên cạnh nghỉ ngơi.

Trong lúc chọn đồ Tề Đạc không quên thỉnh thoảng nhìn cậu một chút, sờ bụng cậu hỏi xem đứa bé có đạp mạnh không. Ngồi bên cạnh cũng là một dựng phu, anh đến một mình, nhìn thấy phu phu Hà Lương ân ái như vậy, rất hâm mộ.

“Chồng cậu thật biết quan tâm, cũng rất chu đáo, cậu đúng là người có phúc! Không giống chồng tôi, mỗi ngày chỉ biết vội vàng công việc, ngay cả đi sắm đồ tôi cũng phải tự đi…”

Hà Lương sờ bụng cười ngại ngùng, rất nhanh lại bị Tề Đạc kéo đi thử quần áo.

Cậu cảm thấy bụng to, cả người đều trở nên mập mạp, mặc cái gì cũng không đẹp, nhưng mặc vào quần áo dành cho dựng phu lại được Tề Đạc khen không dứt miệng, nhân viên bán hàng vì doanh số của bản thân cũng khen không ngừng, làm cậu có chút ngượng ngùng.

Lần này đi dạo trung tâm mua sắm, Tề Đạc mua rất nhiều thứ, có cho cậu, cũng cho đứa con chưa ra đời, xe thiếu chút không chứa hết.

Hà Lương nói anh phá của, ngược lại anh còn tỏ ra tự hào, “Em thấy đồ nhiều vậy thôi, đều là đồ hữu dụng, là nhu yếu phẩm cần thiết, dù trước mắt không dùng đến, thì về sau cũng sẽ cần thiết.”

Hà Lương không nói lại được anh, bất đắc dĩ lắc đầu một cái.

Xe của Tề Đạc là xe SUV, sàn xe rất cao, lúc xuống xe Hà Lương có chút tốn sức, bụng che tầm mắt, cậu không thể làm gì khác hơn là dịch chậm từng chút, cũng may Tề Đạc cẩn thận, mãi không thấy cậu xuống xe liền chạy đến ôm cậu xuống, vài ngày sau, anh liền lái về một chiếc xe mới.

Lúc thai kỳ của Hà Lương bước vào tháng thứ chín, Tề Đạc bị công ty phái đi công tác ở thành phố khác, trước khi đi Tề Đạc giống như một con chó lớn bị vứt bỏ, ôm Hà Lương không buông tay, “Hu hu, anh đi em phải làm sao đây? Anh không nỡ bỏ em, anh không đi! Hu hu…”

Hà Lương đấm đấm eo, ưỡn bụng về trước một chút, đứa bé trong bụng đang chuyển động chân tay, vừa vặn đá vào trên sống mũi ba, khiến Tề Đạc kêu lên một tiếng.

Hà Lương nói: “Ba nó à, nếu anh không đi, có thể công việc không giữ được, đến lúc đó anh định dùng cái gì để nuôi hai cha con em đây?”

Dĩ nhiên Tề Đạc cũng chỉ nói mồm vậy thôi, nhưng thật sự anh không yên tâm để Hà Lương ở nhà một mình, dẫu sao đứa bé đã được chín tháng, có thể đi ra bất kì lúc nào, không có mình ở nhà, mỗi mình Hà Lương phải làm thế nào đây!

“Hay là gọi điện thoại cho cha mẹ, xem ai rảnh, đến chỗ chúng ta ở cùng em một thời gian nhé?” Tề Đạc ra chủ ý.

Hà Lương lắc đầu: “Cha mẹ em ở Mỹ, cha mẹ anh đi du lịch Âu Châu, đừng phiền họ làm gì, cùng lắm thì mỗi ngày em đều gọi điện cho anh, để anh an tâm, nếu như đến ngày dự sinh mà anh vẫn chưa về, em sẽ đến bệnh viện nằm chờ, anh thấy được không?”

Tề Đạc biết Hà Lương ngang bướng, cái này sợ rằng là nhượng bộ cuối cùng của cậu rồi, chỉ đành gật đầu, mang theo một bụng lo lắng bước lên máy may đi thành phố A.

Chủ Đề