Kép nhí là gì

Đến tận bây giờ lúc ốm đau hoạn nạn thì Hùng mới hiểu vì sao  ngày xưa mẹ mình lại một mực ngăn cấm anh cưới Thảo về làm vợ. Ngày đó khi anh dẫn bạn gái về ra mắt để xin ý kiến bố mẹ mình ngày lành tháng tốt để cưới vợ, vậy nhưng ngay lập tức anh vấp phải sự phản đối của mẹ mình.

Mẹ Hùng cho rằng đàn bà mà suốt ngày mắt cứ lấp liếm, ỏng a ỏng ẹo như Thảo thì lấy về chỉ có cắm sừng chồng. Vậy nhưng lúc đó vì quá yêu  Thảo, hơn nữa cô lại mang thai nên Hùng bất chấp cưới cho bằng được. Bố mẹ anh ngăn cấm mãi không được nên cũng chấp thuận để con trai cưới vợ nhưng yêu cầu ở riêng vì mẹ Hùng chẳng ưa gì cô con dâu như Thảo, sợ sống chung một nhà lại mâu thuẫn, xích mích.

Hùng hiểu mẹ lo lắng cho mình nên anh luôn cố gắng để mẹ mình có cách nhìn khác hơn về Thảo, vì anh nghĩ Thảo như nào thì anh là người hiểu rõ nhất. Cứ thế cuộc sống hôn nhân của vợ chồng Hùng vô cùng êm đềm và hạnh phúc. Từ khi sinh con ra thì Thảo và mẹ chồng cũng bắt đầu gần gũi với nhau hơn, thấy thế Hùng vui sướng vô cùng. Vì những lo lắng bận tâm của mình cuối cùng mọi chuyện cũng đã ổn.

Cứ tưởng mọi việc sẽ diễn ra tốt đẹp như thế, ai ngờ cho đến một ngày đang trên đường đi làm thì Hùng bị người ta tông vào.

Tuy vụ tai nạn đó không cướp đi mạng sống của anh nhưng nó lại khiến anh bị liệt phải nằm một chỗ, lúc đó Hùng như muốn chết đi vì anh không muốn mình là gánh nặng của gia đình. Trong lúc khó khăn nhất Hùng luôn mong muốn có được sự động viên của vợ vậy nhưng chẳng những Thảo để mặc không quan tâm mà thái độ của cô cũng khác hẳn. Thấy vợ như thế Hùng buồn vô cùng nhưng lúc đó anh nghĩ là do hoàn cảnh  đồng tiền bát gạo người trụ cột trong nhà bỗng dưng nằm một chỗ nên vợ anh mới như thế nên anh cũng không dám trách vợ. Anh tự nhủ mình sẽ phải cố gắng để hoàn toàn toàn khỏe mạnh lại.

Vậy nhưng trong khi Hùng cố gắng thì Thảo lại bắt đầu tỏ thái đọ cạy nghiệt chồng, nhiều hôm cô chẳng thèm nấu nướng để mặc chồng ốm đau nhịn đói cả ngày. Mẹ Hùng sang thấy con trai như vậy thì xót lòng tài nào chịu nổi.

- Cô có còn là vợ là con dâu trong cái nhà này nữa không? Chồng ốm đau mà cô không biết chăm hay sao, ngày xưa tôi cấm thằng Hùng kết hôn với loại đàn bà như cô mà nó không nghe để bây giờ ra nông nỗi này. Chồng ốm mà vợ vẫn cứ phơi phơi bên ngoài, cô đúng là loại mất dạy.

- Mẹ đã không ưng con thì mẹ muốn nghĩ sao thì nghĩ thôi.

Thấy vợ nói như vậy mà Hùng chẳng dám tin vào mắt mình, dù mẹ anh có bảo sẽ đưa anh về nhà để chăm sóc nhưng Hùng một mực ở lại. Tối hôm đó sau bữa cơm thì Hùng có gọi vợ mình lại để nói chuyện rõ ràng.

- Bây giờ anh nằm một chỗ mọi thứ đổ dồn lên vai em nên anh hiểu là em mệt mỏi như thế nào. Em không nấu cơm cho anh cũng chẳng sao nhưng em là phận dâu đừng có cãi lại mẹ chồng nhem nhẽm như thế.

- Thế anh muốn tôi phải làm như thế nào, chẳng lẽ tôi bỏ công bỏ việc ở nhà chăm người chồng liệt như anh thì nhà anh mới hả lòng sao? Tôi đã tối mắt tối mũi ra ngoài kiếm tiền nuôi thằng liệt như anh mà về nhà còn bị nói này nói nọ.

- Sao em có thể nói ra được những lời đó cơ chứ?

- Chả có gì mà tôi không dám nói. Tôi lấy anh về làm chồng chứ không phải lấy thằng liệt về để hầu hạ nhé. Tôi thật sự muốn ly hôn với anh lắm rồi, sống với người chồng như anh chẳng khác gì con osin không công hết. Đúng là tôi mù mắt mới đâm đầu lấy anh.

Hùng cứng họng không thể nói thành lời, chưa lúc nào anh căm phẫn người vợ của mình như vậy. Đúng là năm xưa mẹ anh nhìn người đúng nhưng anh lại một mực không chịu nghe theo để đến bây giờ thì đã quá muộn. Hùng nghĩ đã đâm lao thì phải theo lao, nhiều lần anh muốn giải thoát cho Thảo và cũng là giải thoát cho chính mình khỏi cuộc hôn nhân này. Nhưng nghĩ đến con và việc anh vẫn còn yêu vợ lại khiến anh không thể buông nôi. Hùng cố gắng tập tành với mong muốn nhanh lấy lại được sức khỏe  để mọi chuyện tốt đẹp hơn.

Vậy nhưng Thảo lại không hề muốn điều đó, cô chán cảnh phải phục vụ người chồng liệt ăn không ngồi rồi như Hùng, mà nói trắng ra thì Thảo đang cặp kè với một người đàn ông giàu có khác và cô muốn ly hôn để đường đường chính chính đến với anh ta. Dù gay gắt, đay nghiến Hùng nhưng Thảo vẫn chưa khiến được Hùng quyết định ly hôn. Thế là Thảo nghĩ ra cách sẽ công khai để chồng biết mình đang cặp kè với người khác, nhiều lần cô ăn mặc khiêu gợi cứ lượn qua lượn lại trước mặt Hùng ngang nhiên nói chuyện với nhân tình của mình.

- Em có thể thôi đi được không? Bây giờ em còn ngoại tình còn công khai trơ trẽn như vậy sao.

- Trơ trẽn ư? Vậy anh là chồng mà mấy năm nay có làm tròn trách nhiệm của một người chồng không, anh nằm một chỗ như thế thì tôi phải ra ngoài kiếm người làm cho tôi thỏa mãn chứ. Bây giờ nhìn tôi thế này anh có thấy mình là thằng hèn không, anh có giỏi thì khiến tôi thỏa mãn đi.

Nói rồi Thảo cười hả hê vô cùng trong sự đau khổ của Hùng, cứ như vậy Thảo ngang nhiên cặp kè với người đàn ông khác, còn người chồng của mình thì cô chỉ muốn chết càng sớm càng tốt. Biết rõ là Hùng bị liệt chẳng làm được gì nên Thảo ngang nhiên đưa nhân tình về nhà làm luôn  chuyện ấy trước mắt Hùng. Vậy nhưng khi đang hì hục với nhau thì bỗng Thảo chết đứng khi thấy người chồng liệt suốt mấy năm qua bỗng đứng phắt dậy cầm điện thoại quay lại cảnh nóng của mình và nhân tình với bộ mặt vô cùng hả hê.

- Anhanh..sao anh bị liệt cơ màsao có thể. _ Thảo chết sững

- Tại sao lại không thể cơ chứ? Thú thật tôi đi lại được cũng vì có loại đàn bà hèn hạ như cô nên tôi mới quyết tâm chiến thắng được bệnh tật. Cô muốn ly hôn để đến với anh ta đúng không? Vậy thì tôi chiều, để xem vợ anh ta có để yên cho cô không sau khi xem đoạn video  nóng hổi này.

- Anh dám

- Có gì mà tôi không dám? Tôi cho cô 5 phút để thu dọn rồi cút ra khỏi nhà này nếu không đoạn video này tôi sẽ tung lên mạng cho cô nổi như cồn đấy. Nên nhớ tôi cũng sẽ không đời nào cho con gặp người mẹ khốn nạn như cô đâu.

Hùng vừa dứt lời thì cả Thảo và nhân tình cuống cuồng vơ vội quần áo lao ra khỏi cửa. Hóa ra là lâu nay vì vẫn còn yêu vợ nên Hùng luôn cố gắng để khỏe lại mong vợ mình suy nghĩ và thay đổi. Nào ngờ Thảo lại hành xử như vậy, dù thương các con nhưng Hùng vẫn quyết định ly hôn vì anh biết mình sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho người vợ hèn hạ đó.

Theo Phunutoday

Về nhà sau nửa năm đi công tác, tôi chết điếng khi thùng rác đầy que thử và tờ giấy khám thai

Tôi phải công nhận cưới tôi vợ có nhiều thiệt thòi, vì công việc tôi hay phải đi xa, nhưng bù lại, tôi luôn một lòng với cô ấy... vậy mà...

Tôi quen Hiên qua giới thiệu của bạn bè. Thật sự tôi cũng không thích trò mai mối này lắm, nhưng vì nể bạn nên đi. Nhưng không ngờ ngay từ lần gặp đầu tiên, tôi và Hiên lại có tình cảm với nhau.

Hiên xinh xắn, hiền lành, dịu dàng, nói chuyện ý tứ, nề nếp lại hài hước nên tôi vui lắm. Mà thấy bạn tôi rỉ tai, Hiên đích thị "con nhà lành" nên tôi càng thích.

Sau hôm đấy chúng tôi giữ liên lạc với nhau, không bao lâu sau thì yêu. Vợ quê ở Thái Nguyên, còn tôi là người Hà Nội, chúng tôi cũng đã có nhà riêng, cuộc sống thoải mái, hạnh phúc.

Nhưng công việc của tôi lại thương xuyên phải đi công tác. Trong nước thì không nói, nhưng vì làm mảng xuất nhập khẩu nên những chuyến đi nước ngoài của tôi cũng "nhiều như cơm bữa" vậy.

Cưới nhau đến tháng thứ 5 thì tôi phải qua Pháp nửa năm. Có dự án ở đấy, bắt buộc tôi phải có mặt, công việc bận rộn nên cũng không thể về nhà được. Tất nhiên hai vợ chồng đều rất buồn. Tôi án ủi cô ấy, thôi thì cố gắng một thời gian, sau tôi xin làm sang bộ phận khác sẽ không phải xa nhau.

Thời gian tôi đi, chúng tôi thường xuyên chat chit, nói chuyện, có lúc tôi nhớ cô ấy đến cồn cào.

Càng gần đến ngày về, tôi càng thấy nôn nao, háo hức. Lúc đầu định báo để vợ ra đón, nhưng cuối cùng tôi quyết định về bất ngờ để vợ vui.

Hôm tôi về là giữa buổi, vợ đi làm. Thật sự đi đâu cũng chẳng bằng về nhà, ngắm nhìn tổ ấm bé nhỏ mà tôi thấy trào dâng lên niềm hạnh phúc vô bờ.

Tôi nấu ăn, chờ vợ về và không báo trước. Xong xuôi tôi dọn dẹp loanh quanh. Thế nhưng khi dọn rác vào thùng, tôi điếng người khi thấy trong đấy toàn que thử thai 2 vạch. Tôi chạy vào phòng, lục tung tủ, cuối cùng phát hiện tờ giấy khám thai. Cái thai được 7 tuần...

Tôi chết điếng cả người, tôi đi nửa năm chưa về, vậy mà vợ có bầu 2 tháng. Bóp nát tờ giấy trong tay, tôi run rẩy vì tức giận.... Vừa lúc đó vợ về, cô ấy bần thần đứng trơ một lúc rồi òa khóc. Thật sự tôi chỉ muốn túm vào tát cho vợ một cái. Việc quá rành rành, cô ta cắm sừng tôi giờ còn khóc lóc, oan uổng lắm... Tôi gằn từng tiếng, vợ lắp bắp ngã quỵ xuống thú nhận...rằng đứa trẻ là con của cô ấy với anh đồng nghiệp, lần cô ấy buồn, uống say nên có chuyện. Vợ cầu xin tôi tha thứ, cô ấy nói vừa mới biết mình có thai, đây là việc hoàn toàn ngoài ý muốn. Tôi không chịu nổi nên đã bỏ ra ngoài, tôi khóc chúa chát. Khi mình đi công tác để kiếm tiền gửi về cho vợ, tôi ngày nhớ đêm mong cô ấy vậy mà cô ấy nỡ phản bội tôi và đã mang bầu với người khác, đúng là quá nhục nhã. Giờ tôi biết phải làm gì đây, càng nghĩ tôi càng bế tắc và phát điên...

Theo Phunutoday

Về nhà bạn trai không báo trước, thấy cảnh này cô gái bỏ đi nhưng 1 tuần sau thì sốc nặng    Tìm nhà ở quê hơi khó nên Hương đã phải hỏi một cậu bé trên đường. Khi cậu bé dắt tới căn nhà đó, cô đã sững sờ đánh rơi cả cái túi xách trên tay mình. Hương và Huy tình cờ quen biết nhau do người bạn chung giới thiệu. Buổi đầu đi cà phê với nhau Hương cũng không ấn tượng...

Chủ Đề