Lý trí trong tình yêu là gì

Lạ thật, yêu thì cứ nói rằng yêu, nhớ thì cứ bảo rằng nhớ, hà cớ gì phải làm mình đau vì thứ tình cảm mà chính bản thân em không dám thừa nhận ấy.

Người ta vẫn thường bảo rằng khi yêu chớ để trái tim mù quáng mà hãy yêu bằng lí trí, như thế thì sẽ không đau, không buồn nếu lỡ đôi đường đôi ngã. Nhưng em này, lắng nghe tôi nói, chớ vội mỉm cười, chớ vội đớn đau mà bình tâm để chọn lựa một con đường em muốn đi.

Em ơi, em cứ gồng mình để làm gì khi trái tim đang gào thét nỗi nhớ về một người, người chẳng bao giờ biết được tình cảm nồng nàn em dành cho người. Lạ thật, yêu thì cứ nói rằng yêu, nhớ thì cứ bảo rằng nhớ, hà cớ gì phải làm mình đau vì thứ tình cảm mà chính bản thân em không dám thừa nhận ấy.

Dù mạnh mẽ đến đâu thì em cũng chỉ là con gái thôi...

Cũng như việc em muốn ăn những món yêu thích nhưng lại sợ tăng cân, em muốn thay đổi mái tóc nhưng lo sợ mọi người chê cười nên cứ chần chừ. Thời gian vốn dĩ không chờ đợi một ai, tình yêu cũng có thời điểm, nên khi nó qua đi rồi thì mãi mãi em sẽ đánh mất cơ hội ở bên người ta.

Tôi không nói rằng không nên yêu bằng lí trí, mà em hãy biết nghe theo tiếng gọi của trái tim. Tình yêu, không chỉ là niềm đau như em nghĩ, trái tim thì luôn có lí lẽ của riêng nó, nên em này, chớ trốn tránh, hãy để mọi thứ tự nhiên. Có thể em từng đau khi hết mình với tình yêu, nhưng đâu có nghĩa rằng mãi mãi niềm đau ấy kéo dài, hạnh phúc sẽ bên em nếu em biết nắm bắt cơ hội và mở lòng với người thật tâm muốn bên cạnh em.

Này em, chớ vội tin rằng yêu bằng lí trí thì không đau, yêu bằng lí trí chính là tự mình giày vò bản thân mà thôi. Yêu bằng lí trí sẽ khiến em không hết mình với tình yêu, em e dè, em ngại ngần rồi đôi khi em chối bỏ tình yêu. Là chính em chứ không ai khác đang làm đau trái tim mỏng manh đó, yêu bằng trái tim, chia tay bằng lí trí có lẽ cũng chẳng hề dễ dàng một chút nào.

Vì không thừa nhận nên mãi mãi người ta chẳng hề hay biết được tình cảm nơi em, hóa ra em đang khiến mình cô đơn?

Em đừng vội cau mày khi tôi nói những điều này, bởi chính tôi từng yêu, từng đau vì tình yêu đấy chứ. Nhưng sau tất cả, tình yêu vẫn là điều đáng trân trọng, nâng niu, bởi có chăng duyên phận đứt đoạn thì chia xa, để lại một nỗi đau trong tim, nhưng không có nghĩa rằng trên đời này không có một nửa dành cho mình.

Có những người may mắn khi tình đầu cũng là tình cuối nhưng cũng có những người yêu rồi chia xa vài ba mối tình vẫn chưa thể cùng nhau đến cuối con đường. Cuộc đời mà, có vấp ngã mới có trưởng thành, có đau đớn mới biết trân trọng những nụ cười tươi vui, nên cô gái ạ, đừng dùng lí trí quá nhiều trong tình yêu.

Bởi như thế là em đang cố kìm nén tình cảm của mình, em không thể biểu lộ những suy nghĩ của bản thân, vì vậy làm sao người ta có thể hiểu được em. Em cứ mải mê ngụy trang cho trái tim mình một lớp mặt nạ mạnh mẽ, nhưng đêm xuống em lại khóc một mình, nghĩ xem như thế có thực sự ổn hay không?

Mang mãi lớp mặt nạ ngụy trang rằng mình mạnh mẽ có mệt không em?

Tình yêu là sự dung hòa giữa lí trí và con tim, người ta không thể yêu chỉ bằng lí trí, vì thế là một thứ tình cảm có quá nhiều sự can thiệp và kiểm soát. Tình yêu mà không có lí trí thì nhiều khi sẽ là tình cảm mù quáng, lao mình như con thiêu thân không nhìn thấy ngày mai. Thế nên em à, hãy yêu, đừng ngại ngần nhưng chớ quá vội vàng. Đừng cố tỏ ra mình mạnh mẽ làm gì, vì con gái ai chẳng có phút yếu lòng.

Em chớ tin rằng yêu bằng lí trí thì không đau, đừng vờ như bản thân không biết buồn, trái tim không biết nhớ, tình yêu thật sự sẽ đến khi em biết cảm nhận nó mà thôi. Nhớ nhé!

Ảnh: Internet

Yêu bằng con tim hay lý trí?

Vẫn biết rằng “con tim có lý lẽ riêng mà lý trí không thể nào hiểu được”, nhưng nếu cứ để con tim đi theo ý riêng của nó thì rất có thể đến một lúc nào đó bạn sẽ bị hụt hẫng và phải thốt lên “biết thế này tôi chẳng lấy anh [cô]...”

Hẳn các bạn cũng đồng ý với tôi rằng khi yêu người ta không nên tính toán. Có nghĩa là khi yêu hãy cứ để cho con tim của bạn đưa đường chỉ lối. Vâng, điều đó hoàn toàn là đúng đắn, nhưng có ai dám khẳng định rằng chỉ bằng tình yêu chân chính chúng tôi sẽ vượt qua mọi dông tố cuộc đời, tức là yêu thì cứ yêu, khỏi cần tính đến nghề nghiệp, nhà cửa... của người mình yêu?

Khi còn trẻ, đang độ tuổi yêu, ai cũng có quyền lựa chọn cho mình một đối tượng thật “tròn trịa”. Vì thế mới có quan điểm “yêu 100, chọn 10, lấy 1”. Nhưng nếu để lý trí thắng con tim thì tình yêu ấy lại trở thành thực dụng. Ngược lại, nếu để con tim “nhấn chìm” lý trí thì hãy coi chừng “giấc mơ tình yêu hóa thành... vỡ mộng”.


Có nhiều đôi yêu nhau bất chấp dư luận dị nghị, bất chấp khó khăn gian khổ, không nề hà những thiếu thốn vật chất, không cần biết đối tượng thuộc thành phần nào, cứ thế yêu. Cuối cùng khi về chung sống với nhau mới thấy hụt hẫng, thất vọng ê chề. Song vẫn có những cặp biết cùng nhau vươn lên để vun vén xây dựng một gia đình hạnh phúc.


Bên cạnh đó, ta vẫn gặp những mối tình “đầu ánh bạc, túi ánh kim, tim ánh thép”, những chuyện tình lựa chọn nghề nghiệp, học vị cao hay những mối tình bắt đầu bằng câu hỏi “anh đã có nhà ở thành phố chưa?”, nhưng kết thúc lại là những ngày sống trong tiếc nuối.


Thật là hạnh phúc nếu ai tìm được cho mình “một nửa” vừa ý trái tim vừa tầm lý trí. Khi yêu, chúng ta nên tỉnh táo lựa chọn những gì thiết yếu nhất để nuôi sống một tình yêu bền vững nhưng cũng đừng đánh mất đi vẻ đẹp thiêng liêng vốn có của tình yêu. Đừng nên tầm thường hóa tình yêu bằng vật chất, cũng đừng nên thi vị hóa tình yêu bằng lời nói sáo rỗng, các bạn trẻ có đồng ý với tôi?

Băng Phương

From: Phuong Bui Minh Phuong
Sent: Wednesday, January 05, 2011 11:29 AM 

Thân gửi các anh chị em trên diễn đàn Tâm sự của VnExpress!

Quảng cáo

Tôi đọc hầu hết bài viết của anh chị, thấy nhiều bài viết rất đúng. Tôi xin được chia sẻ một số quan điểm của mình về vấn đề này.

Quảng cáo

Đối với các ông chồng, tôi cũng nghĩ giống như anh chị nào đó đã viết rằng đàn ông thường thích của lạ. Tôi nghĩ chẳng riêng đàn ông mà phụ nữ cũng thế, chỉ có điều xét về điều kiện hay cơ hội thì ở Việt Nam phụ nữ ít có khả năng ngoại tình hơn đàn ông. Chính vì thế mà nhiều người vợ cứ nghĩ rằng mình là người chung thủy hơn chồng. Thường các ông chồng, nếu gia đình của họ không có vấn đề gì, thì hầu như chẳng có ông nào bỏ gia đình để chạy theo người tình cả. Họ yêu rất khác phụ nữ, rất lý trí và thực tế. Họ không dại gì bỏ đi tổ ấm của mình, cho dù đôi chút có sóng, để đi xây một tổ mới, rồi theo thời gian cái tổ mới đó cũng lại giống như cái tổ cũ hiện giờ của họ. Và họ cũng biết rằng khi ngoại tình, nếu chẳng may có bị vợ phát hiện, vợ cũng sẽ tha thứ vì vô vàn lý do. Điều này chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy trong xã hội chúng ta. Đàn ông ngoại tình thường dễ được vợ tha thứ, nhưng phụ nữ ngoại tình rất ít khi được chồng tha thứ. Nên các bà vợ khi có chồng ngoại tình cũng đừng quá nóng vội nhảy lên ghen tuông thái quá, làm như thế các chị càng đánh mất tình cảm của chồng đối với mình, mất hình ảnh tốt đẹp của mình. Tất nhiên các ông chồng tôi nói đến là người có lương tâm, chứ không nói tới các ông chồng vô tâm, vô trách nhiệm, ngang nhiên công khai ngoại tình.

Đối với những người đàn ông công khai ngoại tình, rũ bỏ vợ con quá đáng, thì các chị cũng chẳng nên mất công ghen tuông làm gì, vì không đáng để làm thế. Các chị hãy dành thời gian chăm sóc con cái và bản thân mình, nâng giá trị của bản thân mình lên, đến một lúc nào đó các chị sẽ đạt được nhiều hơn cái các chị mất đi, và có khi cái mất đi lúc đó lại xin quay trở về.

Đối với những người thứ ba, tôi chỉ nói trong phạm vi những người yêu thật lòng, không phải vì lợi ích vật chất, họ cũng như những người vợ mà thôi. Họ cũng là phụ nữ, yêu bằng trái tim, cũng có những tình cảm rồ dại. Các chị vợ hỏi tại sao không chọn người chưa vợ mà yêu, yêu chồng người ta làm gì? Các chị nghĩ họ thích yêu chồng các chị lắm sao, thích chia sẻ lắm sao?Họ chẳng thích, trí óc họ bảo không, nhưng trái tim họ không làm được như thế. Và phụ nữ thì vốn dĩ là yếu đuối, mơ mộng, nên khi chồng các chị cũng có tình cảm lại thì việc chống lại điều con tim mong muốn là vô cùng khó khăn. Cũng giống những lúc các chị ngồi buôn dưa lê với nhau thường bàn tán chuyện người này người kia, bảo rằng sao con bé đấy lại yêu thằng đấy nhỉ, có gì hay đâu, có tốt gì đâu.Chả phải người ta vẫn thường nói rằng trái tim có lý lẽ riêng của nó? Nên có những chị dùng rất nhiều lời lẽ phê phán người thứ ba một cách gay gắt, có chị còn nói rằng họ vô liêm sỉ, các chị có dám chắc là cả cuộc đời các chị sẽ không rung rinh trước một ai ngoài chồng các chị nữa không?Các chịu có dám khẳng định rằng mình sẽ không bao giờ là người thứ ba, khẳng định mình không bao giờ phản bội chồng không? Tôi nghĩ các chị phải đi hết cuộc đời mới kết luận được điều đó. Vì tình yêu có nhiều sự bất ngờ, nó không phải là đối tượng có thể đem ra mổ xẻ, phân tích để dự đoán trước được như các vấn đề khác, để mà khẳng định. Nên các chị hãy xem xét vấn đề một cách khách quan, nhẹ nhàng nhất. Như thế các chị cũng sẽ cảm thấy thanh thản hơn, không quá đau khổ, và cũng chẳng phải thù hằn ai. Sống trong cảm giác thù hận, đau khổ và hoài nghi thì bản thân mình khổ trước tiên. Hơn nữa, chồng các chị là con người, chứ không phải là đồ vật để mà nói đến vấn đề sở hữu ở đây.Đối với những người vợ, tôi rất tâm đắc câu của một chị nào đó "Đàn ông thì yêu họ ít thôi và hiểu họ nhiều hơn". Các chị yêu chồng hơn cả bản thân mình như thế nên sẽ cảm thấy vô cùng đau khổ, thất vọng, không cam tâm khi chồng ngoại tình, vì vậy thường có những phản ứng thái quá. Nếu ngay từ đầu các chị biết yêu mình, chăm chút mình, nâng giá trị bản thân mình lên, khéo léo hơn, thì chắc chồng chẳng bao giờ ngoại tình; hoặc có giây phút nào đó bị hớp hồn, thì cũng sẽ nhanh chóng quay trở về với gia đình, và rồi cái của lạ cũng thành cái nhàm chán. Tất nhiên nhiều người cho rằng đó là không công bằng, sao họ phải chịu như thế? Vì các chị là phụ nữ, mà trong xã hội chúng ta từ xưa đến nay, phụ nữ luôn phải chịu thiệt thòi hơn một chút nếu muốn giữ gia đình, giữ bố cho con mình. Tôi cũng thấy có một số người họ ly dị thẳng thừng, đấy có thể gọi là sự công bằng không nhỉ? Nếu chưa có con thì không sao, có con rồi thì các chị cũng phải trả những cái giá nào đó như: con không có đủ bố mẹ, các chị có đi bước nữa thì dễ xảy ra tình trạng con anh, con tôi, con chúng ta, không đi bước nữa thì ở vậy nuôi con cũng có những điều khó khăn về tài chính hoặc tâm sinh lý.

Trên đây là những suy nghĩ của tôi về câu chuyện ba người. Đây là những suy nghĩ mà tôi cho rằng theo hướng lạc quan, vì tôi thấy rất nhiều bài viết của người vợ mà qua đó cho thấy họ có những suy nghĩ rất cực đoan đối với chính bản thân họ và với người thứ ba.

Video liên quan

Chủ Đề