Ngành công nghiệp phim Nhật Bản

Nhiều cô gái tại Mỹ được chào mới đến với ngành công nghiệp phim người lớn với mức cát-sê “khủng” và có cuộc sống hào nhoáng không kém gì các diễn viên thực thụ. Sự thật có phải như vậy?

Ngành công nghiệp phim Nhật Bản

Nếu ai đã từng choáng váng khi tìm hiểu về ngành công nghiệp phim người lớn tại Nhật hay còn gọi là JAV thì hẳn sẽ còn “sốc” hơn rất nhiều về lĩnh vực “nhạy cảm” này tại Mỹ. Trong khi các bộ phim khiêu dâm đến từ Nhật Bản chiếm thị phần 20% với mức doanh thu hằng năm lên tới hàng tỷ USD, tại Mỹ ngành này chiếm tới 10 đến 12 tỷ USD trong tổng số hơn 90 tỷ USD doanh thu toàn cầu.

Ngành công nghiệp phim Nhật Bản

Theo thống kê của trường đại học bang New Mexico, có khoảng 200 công ty cho ra đời 4.000 tới 11.000 bộ phim được xuất xưởng và phát hành đi khắp nơi. Người ta cũng ước tính được rằng có tới 72 triệu lượt truy cập hàng tháng vào 4,2 triệu trang web khiêu dâm khác nhau, riêng số người Mỹ đã chiếm tới 40 triệu, họ sẵn sàng bỏ tiền để được xem các bộ phim “hiếm”, “chất lượng cao” và dĩ nhiên trở thành khách “ruột” của ngành công nghiệp phim người lớn này.

Nếu ở Nhật còn “nhân đạo” tới mức đặt ra quy tắc “ngầm” cho các diễn viên người lớn như phải tôn trọng các nữ diễn viên, kiểm tra sức khỏe định kỳ hàng tháng, kiểm tra thể chất kỹ càng trước khi bước chân vào nghề thì ở Mỹ, những việc này đều bị ngó lơ. Chính một cựu diễn viên đã nói rằng ngành công nghiệp này ở bang California đầu rẫy những sự phá hoại, ma túy, lạm dụng tình dục và bệnh xã hội.

Ngành công nghiệp phim Nhật Bản

Những sự thật dưới đây có thể khiến nhiều cô gái trẻ phải “vỡ mộng” về ngành phim “hút khách” này.

Mức thù lao rẻ bèo

Ngành công nghiệp phim Nhật Bản

Nhiều cô gái được “rót mật vào tai” với những câu chào mời một công việc vừa “sung sướng” lại kiếm bộn tiền. Thế nhưng, một nữ diễn viên với mức thù lao 2.500 USD cho mỗi bộ phim, làm việc 5 giờ mỗi ngày và từ 10-15 ngày/tháng và phải tự chi trả các khoản phí cho các dịch vụ làm đẹp và cuộc sống xa hoa thì nó chẳng thấm vào đâu. Nam giới còn bị ngược đãi hơn nhiều khi thu nhập chỉ bằng 1/3 nữ giới chỉ vì họ không được trả tiền bản quyền.

Bệnh lây qua đường tình dục, HIV là “chuyện thường”

Ngành công nghiệp phim Nhật Bản

Việc thực hiện các hành vi tình dục kéo dài, lặp lại trong thời gian ngắn, cùng với nhiều người khác nhau và không sử dụng các biện pháp an toàn khi quan hệ khiến cho các diễn viên chẳng thể kiểm soát được sức khỏe của họ. Có tới 80% diễn viên phim khiêu dâm mắc bệnh, 66% mắc bệnh có liên quan đến virus Herpes, 7% khác bị HIV, còn lại là các căn bệnh khác (thống kê năm 2010). Con số đáng báo động này đã khiến chính phủ Mỹ phải tiến hành can thiệp bằng cách đặt ra điều luật yêu cầu các nhà sản xuất sử dụng bao cao su cho các diễn viên.

Ngành công nghiệp phim Nhật Bản

Bên cạnh đó, các cô gái bước chân vào ngành này đều có tuổi đời còn rất trẻ từ 19-21 tuổi và đa phần đều thất học, dẫn tới nhận thức chưa đầy đủ, dễ sa ngã vào cạm bẫy của ma túy, rượu và bị lừa lọc bởi những gã sở khanh. Cơ thể của họ ngày càng trở nên tồi tệ khi phải liên tục sử dụng thuốc nhuận tràng và thanh lọc cơ thể bằng nước chanh trong khoảng thời gian 24-48 giờ trước khi bấm máy. Lý do được đưa ra là các nhà làm phim muốn các nhân vật trong sản phẩm của mình phải thật “mượt” và “nạc” theo đúng nghĩa đen.

“Bước chân đi cấm kì trở lại”

Ngành công nghiệp phim Nhật Bản

Một khi đã bước chân vào nghề là khó thoát, đó là những gì các nữ diên viên người lớn đã chiêm nghiệm được sau nhiều lần đi tìm “tự do” cho bản thân. Tờ Mic News đăng tải hoàn cảnh của một cô nàng 18 tuổi mới chập chững vào nghề. Trải qua nhiều áp lực nặng nề, cô gái này quyết định rút chân khỏi ngành nhưng chẳng bao lâu lại phải quay về nghề cũ. Lý do không phải là vì cô không có năng lực mà là cô bị các đồng nghiệp nam tại chỗ làm mới đối xử thiếu tôn trọng vì họ nhận ra cô trong những thước phim khiêu dâm trước đó.

Sự thật đáng buồn này đã và đang diễn ra cho nhiều nữ diễn viên phim người lớn tại Mỹ và cả trên thế giới. Sự coi thường và phủ nhận của xã hội khiến họ không cách nào hòa nhập và quay lại cuộc sống bình thường như bao người.

Đằng sau sự lớn mạnh với mức lợi nhuận khổng lồ của ngành công nghiệp “không khói” phim “nóng” - là sự thật trần trụi và đau lòng về số phận của các diễn viên, khi phẩm giá người phụ nữ bị chà đạp đến mức cùng cực. Và thế hệ tương lai cũng đang phải gánh chịu những hệ lụy khôn lường từ "những thước phim đen”...

Ngành công nghiệp phim khiêu dâm toàn cầu đạt doanh thu hàng chục tỷ USD và chiếm lĩnh Internet. Tuy nhiên, đi kèm với doanh thu khổng lồ là những mặt trái nhức nhối, biến thế giới phim "nóng" thành “địa ngục” của cả diễn viên lẫn người xem.

Cô gái Việt trong dòng 'phim đen' của Nhật

Mới đây, hãng phim người lớn của Nhật Bản là SOD (Soft on Demand) đã ra mắt bộ phim đầu tay của cô gái có tên Ran Sakita. Điều đáng nói ở đây là Ran Sakita được SOD giới thiệu trên truyền thông là thiếu nữ mang hai dòng máu Việt - Nhật, được sinh ra tại Việt Nam, và là cô gái gốc Việt đầu tiên tham gia đóng phim người lớn tại Nhật Bản.

Để có thể câu khách, SOD đã để Ran Sakita mặc áo dài truyền thống Việt Nam xuất hiện trong bộ phim đầu tiên. Thậm chí, bảng tên còn để tiếng Việt rất phản cảm: Trường trung học phổ thông X theo yêu cầu.

Hình ảnh cô gái trẻ gốc Việt mặc áo dài truyền thống đóng phim nóng là vô cùng phản cảm, chạm đến “giới hạn giận dữ” của cộng đồng người Việt.

Việc để nữ diễn viên diện trang phục truyền thống của nhiều quốc gia khác nhau (sườn xám, áo dài Việt, Hanbok…) hay các trang phục nghề nghiệp đặc thù (nữ y tá, tiếp viên hàng không…) là một điều thường thấy trong các ấn phẩm phim khiêu dâm (JAV). Công nghiệp phim khiêu dâm phát triển đồng nghĩa với phẩm giá phụ nữ bị chà đạp.

Có thể nói, JAV là ngành công nghiệp không khói mang lại lợi nhuận khổng lồ cho Nhật Bản, tuy nhiên, nó càng thể hiện về sự dị hợm trong văn hóa, suy nghĩ của một bộ phận người Nhật nói riêng, và giới yêu thích thể loại biến dị này nói chung. Đồng thời, nó thể hiện mặt trái tồi tệ của xã hội kim tiền: Mang thân xác của phụ nữ ra để kinh doanh.

Kể cả khi việc JAV đem về nguồn lợi kinh tế vô cùng to lớn, thì việc phát triển vũ bão của ngành công nghiệp phim khiêu dâm chỉ đơn giản là minh chứng cho một điều: Đạo đức xã hội đang “trượt dốc không phanh”, thể hiện qua việc phẩm hạnh của người phụ nữ bị chà đạp đến mức cùng cực.

Kết cục bi thương

Ngày càng có nhiều ngôi sao phim "nóng" tự sát, đó là sự thật đau lòng mà tờ The Sun đã kết luận. Rất nhiều trường hợp những cô gái dấn thân vào ngành này đã bị hãm hiếp và lạm dụng, nhiều người sợ hãi đến mức tinh thần trở nên rối loạn, kiệt quệ, và sợ hãi chính bản thân mình.

Nhiều phụ nữ, vô tình hay hữu ý, chủ động hay bị lừa, bị cám dỗ hay muốn trải nghiệm… một khi sa vào ngành này, thì cuộc đời thường chẳng mấy khi có kết thúc tốt đẹp.

Nhiều nơi tung hô quảng cáo những cô gái bán thân xác đổi lấy tiền và danh vọng - thành những Idol, thần tượng. Vì thế, nhiều cô gái không cưỡng được sức cám dỗ của kim tiền. Ngành công nghiệp này mỗi năm đón tới hàng ngàn nữ tân binh gia nhập, đa phần họ đều mong ước sẽ đổi đời...

Những cô gái mới lớn được hứa hẹn sẽ được đào tạo trở thành ca sĩ, người mẫu, nhưng không ngờ chiếc bẫy đằng sau đó là "một bước sa chân" vào ngành "phim đen", thậm chí là bị cưỡng ép, đe dọa...

Số phận nhiều sao JAV nữ rất bi đát khi “hết tuổi nghề”. Để thoát khỏi ám ảnh quá khứ, nhiều người đã chọn làm phẫu thuật thẩm mỹ thay đổi ngoại hình, một số người chọn trốn sang nước khác. Và có một số thậm chí đã chọn cách “tự sát” khi sụp đổ niềm tin. Mỗi năm, có hàng trăm nữ diễn viên JAV bị khủng hoảng tâm thần, nhiều người đã tìm tới cái chết.

Ngành công nghiệp phim Nhật Bản
Mỗi năm, có hàng trăm nữ diễn viên JAV bị khủng hoảng tâm thần, nhiều người đã tìm tới cái chết. (Ảnh minh họa từ pixabay)

Tờ The Independent dẫn câu chuyện về April Garris - một diễn viên phim khiêu dâm đã “về hưu”. Cô rời bỏ thế giới phim người lớn với những sang chấn tâm lý nặng nề. Garris tìm đến một phòng khám tâm lý khi ý chí của cô gần như đã sụp đổ. Cô không biết mình là ai và phải tiếp tục cuộc sống bằng cách nào.

“Cứ mỗi lần kết thúc cảnh quay, tôi lại cảm thấy bị xúc phạm, bị rẻ rúng và tâm hồn thì trống rỗng... Nếu bạn biết được ngành phim người lớn bẩn thỉu đến như thế nào, tôi tin rằng bạn sẽ phải nghĩ lại khi có ý định xem những bộ phim đó… Nỗi đau và cảm giác ghê tởm chính mình là những gì mà diễn viên phải chịu đựng”, Garris bộc bạch.

Bạn xem phim khiêu dâm, Google lẫn Facebook đều biết

Vào tháng 9/2019, các nhà nghiên cứu từ Microsoft, Carnegie Mellon và đại học Pennsylvania đã sử dụng công cụ Xray để phân tích 22.484 trang web khiêu dâm và kiểm tra xem trang web nào cung cấp dữ liệu cho bên thứ ba.

"Kết quả cho thấy 93% các trang web khiêu dâm rò rỉ dữ liệu người dùng cho các bên thứ ba", nghiên cứu cho biết. Con số này bao gồm cả trường hợp người dùng duyệt ẩn danh.

Trong lần kiểm tra diễn ra vào tháng 3/2018, nghiên cứu chỉ ra rằng Google hoặc các công ty con của hãng này đã cài công cụ theo dõi trên 74% các trang web.

Theo đó, ngay cả khi bật chế độ ẩn danh trên trình duyệt, người dùng cũng không được bảo vệ. Điều này chỉ có tác dụng không lưu thông tin trong lịch sử trình duyệt, nhưng dữ liệu của họ vẫn bị chuyển đến các bên thứ ba.

"Thực sự nguy hiểm khi những trang web phim người lớn cũng có cơ chế theo dõi người dùng tương tự các trang thương mại điện tử. Chúng theo dõi những thông tin nhạy cảm hơn nhiều", bà Elena Maris, tác giả nghiên cứu chia sẻ.

Và chúng ta cần biết rằng, khi bạn xem trang web đen, "cả thế giới" đều biết. Những thông tin cá nhân của bạn có thể bị sử dụng, và sau đó quay trở lại thao túng bạn cho một mục đích nào đó.

Sự thay đổi văn hóa truyền thống

Tác giả và diễn giả Matt Fradd nhắc đến Gary Wilson, người điều hành website Your Brain on Porn: “Wilson nói bản thân ông ta là một người vô Thần với thiên hướng chính trị cánh tả… Vì vậy, họ đã dùng cách lập luận vấn đề văn hóa đồi trụy là phạm trù của tín ngưỡng, dùng điều đó giống như một màn khói để che đậy sự thật" nhằm bảo vệ văn hóa khiêu dâm.

Nhà sáng lập đã quá cố của tạp chí Playboy, Hugh Hefner, đã “giúp” xóa bỏ phần lớn cảm giác tội lỗi theo quan niệm truyền thống - bằng cách thu thập những hình ảnh khiêu dâm và trình bày nó một cách tổ hợp.

Điều khiến Playboy mang tính cách mạng là: những bức ảnh trần trụi được xen kẽ với các bài báo mang chủ đề giải trí, như cách tổ chức một bữa tiệc cocktail tuyệt vời, sự phát triển của nhạc jazz...

Fradd nói: “Hefner đã mang đến cho nó một vẻ bề ngoài trang trọng, khiến chúng ta nghĩ rằng đây là điều mà những người thuộc tầng lớp thượng lưu sẽ làm”.

Tuy nhiên, điều này không khác gì thuốc phiện. Nhiều người cảm thấy rằng xem phim khiêu dâm không khiến họ phải đau đầu suy nghĩ, và chúng luôn sẵn sàng khiến làm bạn hài lòng. Nhưng theo thời gian, những tình tiết hoang dâm đó ngày càng cũ kỹ và nhàm chán. Nhiều người “nghiện” phải chuyển sang nội dung lạ hơn, hoặc bạo lực hơn, dâm đãng hơn. Và họ rơi vào vòng xoáy tồi tệ của sự sa đọa về tinh thần.

Cảnh tượng đáng sợ ở không gian khác khi truy cập trang web khiêu dâm

Một người tu luyện đã nhìn thấy cảnh tượng chi tiết vô cùng đáng sợ ở không gian khác khi chúng ta truy cập vào trang web đen.

Những thứ hữu hình đều có linh tính, mỗi thước phim hoặc bức ảnh sẽ mang theo những tín tức tốt xấu khác nhau. Một điều đáng sợ từ các trang web khiêu dâm là chỉ cần nhấp vào liên kết của một trang web khiêu dâm trên máy tính hoặc điện thoại di động, thì ngay lập tức ở không gian khác từ trong đó chạy ra vô số yêu ma hình thù kỳ quái, vừa giống người vừa giống động vật, không mặc quần áo, đó chính là quỷ dâm dục.

Những con quỷ dâm dục này sẽ tiến vào trường không gian của người này, khiến người này không thể làm chủ bản thân, phóng túng tình dục, mất đi lý tính.

Dù điều này có phải là sự thật hay không, chúng ta cần nhìn nhận một hiện thực là ngày nay, xuất hiện nhiều tội phạm xâm hại tình dục chính là do đầu óc họ bị những thứ đen tối, đồi trụy này bao phủ điều khiển đến mất hết lý trí. Họ gây hại người khác để thỏa mãn những dục vọng ma quỷ mà bản thân không thể kiểm soát được.