So sánh côn sơn ca và tức cảnh pác bó năm 2024

1. So sánh hình ảnh Bác Hồ trong bài thơ Tức cảnh Pác Bó và hình ảnh Nguyễn Trãi trong đoạn trích Bài ca Côn Sơn sau đây:

Côn Sơn suối chảy rì rầm

Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai

Côn Sơn có đá rêu phơi

Ta ngồi trên đá như ngồi chiếu êm

Trong ghềnh thông mọc như nêm,

Tìm nơi bóng mát ta lên ta nằm.

Hình ảnh của Bác Hồ trong bài thơ Tức cảnh Pác Bó và hình ảnh Nguyễn Trãi trong Bài ca Côn Sơn đều được hiện lên với niềm vui của “thú lâm tuyền” [tức là niềm vui thú được sống với rừng, suối]. Tuy nhiên, niềm vui “thú lâm tuyền” của Nguyễn Trãi mang phong cách của một ẩn sĩ, hòa mình vào thiên nhiên để trốn tránh sự đời, để “lánh đục tìm trong”. Nguyễn Trãi tìm đến “thú lâm tuyền” vì bất lực trước thực tại, bất lực trước xã hội. Còn Bác Hồ trong Tức cảnh Pác Bó, cái niềm vui “thú lâm tuyền” được gắn với công việc, sự nghiệp cách mạng lớn lao. Bác tìm đến “thú lâm tuyền” trong tư thế của một chiến sĩ. Nhân vật trữ tình trong bài thơ tuy có dáng vẻ của một ẩn sĩ nhưng thực tế đó lại là một người chiến sĩ đang tận tâm, tận lực vì tự do độc lập của non sông, dân tộc.

Với 10 mẫu bài văn hướng dẫn giảng bài thơ Hồi ký Pác Bó sẽ hỗ trợ đắc lực các em học sinh trong việc phân tích và thể hiện cảm xúc, suy nghĩ về giá trị nội dung và nét đặc sắc về nghệ thuật của tác phẩm này.

Chương trình học: 1. Bài giảng số 1 2. Bài giảng số 2 3. Bài giảng số 3

Chủ đề: Hướng dẫn giảng bài thơ Hồi ký Pác Bó

3 mô hình bài văn Bình giảng bài thơ Hồi ký Pác Bó

1. Mô hình giảng bài thơ Hồi ký Pác Bó, mẫu số 1:

'Bình minh rực sáng, Xuân 41 Biên giới trắng tinh, hoa nở mơ mộng Bác về... êm đềm. Tiếng chim hòa mình hát Vui tươi bên bờ lau, ngẩn ngơ...'.

[Dựa trên tác phẩm của Tố Hữu]

Sau 30 năm phiêu bạt ở nước ngoài tìm đường cứu nước, đầu năm 1941, Chủ tịch Hồ Chí Minh bí mật về đến Pác Bó, Cao Bằng. Thời khắc đó đầy trang nghiêm và xúc động.

Hang Pác Bó đã trở thành điểm sinh hoạt và hoạt động bí mật của Chủ tịch. Bài thơ 'Tức cảnh Pác Bó' do Bác Hồ sáng tác vào tháng 2 năm 1941 theo thể thất ngôn tứ tuyệt Đường luật:

'Bình minh ra bờ suối, tối về hang, Cháo bẹ rau măng luôn sẵn sàng; Bàn đá chông chênh dấu ấn Đảng, Cuộc sống cách mạng thật là hùng vĩ!'

Bài thơ phản ánh đời sống đa dạng, nhiệt huyết, tinh thần tự do và lạc quan của chiến sĩ vĩ đại trong hoàn cảnh bí mật khó khăn và đầy thách thức.

Những bài Giảng bài thơ Hồi ký Pác Bó xuất sắc nhất

Câu thơ đầu tiên làm nổi bật cuộc sống hoạt động bí mật của nhà thơ trong những ngày đầu trở về nước, nơi mà 'lửa hồng nhấm nháp'. Hai dòng tiểu đối đầy ấn tượng:

'Bình minh ra bờ suối, tối về hang'.

Câu thơ này tạo nên không gian và thời gian cho hình ảnh hoạt động. Thời gian được chia thành 'bình minh' và 'tối': không gian là 'bờ suối' và 'hang', hành động là 'ra' và 'về'. Mọi hành động trở thành một phần của cuộc sống, từ bình minh đến tối, từ bờ suối đến hang, từ ra đến về, trong khi cách mạng đang chưa phát triển, với chính trị là trọng tâm, còn bí mật và đầy khó khăn. Những chiến sĩ vĩ đại của dân tộc đã sống và làm việc tại Pác Bó: 'bình minh ra bờ suối, tối về hang'. Quy luật này thể hiện tinh thần tích cực và lạc quan trong việc đối mặt với mọi tình huống.

Câu thơ thứ hai, ba từ 'vẫn sẵn sàng' mang đến hai cách hiểu khác nhau vô cùng thú vị. Sống và hoạt động bí mật tại suối rừng hang động, ở đó cháo bẹ rau măng luôn có sẵn như một biểu tượng của cuộc sống.

Tại nơi suối hang này, cháo bẹ rau măng vẫn sẵn có đủ để sử dụng. Đằng sau những vần thơ là nụ cười của một con người già, trải qua những khó khăn nhưng vẫn giữ được tinh thần lạc quan và yêu đời. Sau này, tư tưởng 'giàu cố hào phóng' này được Chủ tịch nhắc đến trong bài ''Cảnh rừng Việt Bắc' đầu xuân 1947:

'Khách đến thì mời ngô nếp nướng, Săn về thường chén thịt rừng quay. Non xanh nước biếc tha hổ dạo, Rượu ngọt, chè tươi mặc sức say...'.

'Vẫn sẵn sàng', 'tha hồ dạo', 'mặc sức say',... là những cách diễn đạt 'phong cách', hóm hỉnh và đầy yêu đời.

Góc nhìn thứ hai: Dù đối mặt với khó khăn và thiếu thốn, phải ăn cháo bẹ rau măng, tinh thần cách mạng vẫn tràn đầy sức sống và nhiệt huyết. Trước gian khổ không ngừng, nhưng với tinh thần 'vẫn sẵn sàng', Chủ tịch kiên trì làm sáng bật niềm tin trong tâm hồn của mọi người.

'Ai hiểu được lửa trong hang núi Đều cháy sáng lòng, muôn đời sau!'

[Theo chân Chủ tịch]

Khác biệt với truyền thống 'công thành, thân thoái', Hồ Chí Minh đã sống và chiến đấu với mục tiêu cao cả:

'Bàn đá chông chênh dấu ấn lịch sử Đảng'.

Đất nước cần, Bác viết 'Đường cách mệnh'. Phong trào và cán bộ cần, Chủ tịch là 'dấu ấn lịch sử Đảng'. Hình ảnh 'bùn đá chông chênh' không chỉ thể hiện khó khăn và thiếu thốn mà còn là biểu tượng của tinh thần hy sinh và đấu tranh vì sự thịnh vượng của cách mạng.

Câu kết bài thơ đưa độc giả vào một trạng thái thú vị. Một câu thốt nổi lên như tiếng vang:

'Cuộc đời cách mạng thật là hùng vĩ!'

'Sang' mang ý nghĩa của sự tinh tế, quý phái. Một triết lý, một cách sống, một quan điểm về cuộc sống và cư xử đẹp đẽ. Vượt lên trên những khó khăn, thử thách là sự sang trọng. Chỉ cần 'cháo bẹ rau măng', chỉ cần 'bàn đá chông chênh' mà vẫn làm cho cuộc sống trở nên sang trọng. Sang vì niềm tin lạc quan vào hành trình cách mạng đánh bại Nhật và đuổi Tây đến chiến thắng. Sang vì lý tưởng, vì một cuộc sống tinh tế tâm hồn, vì sự tự do và hạnh phúc. Nhà thơ Tố Hữu đã bày tỏ về sự sang trọng của Bác Hồ bằng những câu thơ tuyệt vời:

'Áo vải mong manh hồn muôn trượng, Đẹp tựa tượng đồng mòn những lối mòn'.

[Bác ơi]

'Tức cảnh Pác Bó' là một tác phẩm thơ tinh tế, giản dị nhưng sâu sắc và quyến rũ. Thơ là biểu hiện của tâm hồn, cuộc sống, và cách Bác Hồ đối mặt với thế giới. Bài thơ về Pác Bó vượt qua thời gian, là một hành trình kéo dài suốt 60 năm. Nó là bằng chứng lịch sử về những ngày khó khăn của cách mạng Việt Nam và của lãnh tụ tại nguồn suối trong hang sâu. Nó làm cho chúng ta nhớ đến bài học về tinh thần lạc quan, sự yêu đời, khả năng sống hướng về những mục tiêu cao cả.

2. Phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó, mẫu số 2:

Sáng nở bên bờ suối, tối về hang lạnh Cháo bẹ, rau măng luôn sẵn sàng Bàn đá chông chênh, dấu vết lịch sử Đảng Cuộc đời cách mạng vô cùng hùng vĩ

Trong thế giới thơ của Chủ tịch Hồ Chí Minh, những ý tứ sâu xa được biểu đạt một cách dễ dàng nhưng cũng mang độ sâu và giá trị nhiều chiều. Tức cảnh Pác Bó là một tác phẩm vô cùng đặc sắc trong kho tàng thơ ca của Người.

Sáng nở bên bờ suối, tối về hang lạnh Cháo bẹ, rau măng vẫn sẵn sàng bàn đá chông chênh, dấu vết lịch sử Đảng Cuộc đời cách mạng thật là một hành trình hùng vĩ

Tháng 2 năm 1941, Bác Hồ trở về Pác Bó và đến tháng 5 năm 1941, Người chủ toạ Hội nghị Trung ương lần thứ tám, thành lập Mặt trận Việt Minh, chuẩn bị cho Tổng khởi nghĩa. Bài thơ này thuộc chuỗi thơ về Pác Bó được viết trong khoảnh khắc lịch sử này.

Bình luận về bài thơ Tức cảnh Pác Bó để hiểu rõ cuộc sống khó khăn và tinh thần lạc quan của Bác Hồ

Trong 'Hành trình đến với Bác', Đặng Văn Cáp mô tả về Pác Bó: 'Hang Pác Bó tối om, ẩm ướt nhưng cảnh đẹp xung quanh lại hùng vĩ với những núi cao, dòng suối trong xanh rì rào chảy...'. Cảnh đẹp này đã truyền cảm hứng cho Bác Hồ sáng tác những bài thơ. Sự hòa quyện giữa những yếu tố đối lập trong thơ của Bác, giữa cổ điển và hiện đại, giữa nghệ sĩ và chiến sĩ, tất cả đều hài hoà và thăng hoa trong nghệ thuật thơ tinh tế.

Bài thơ mở đầu với mô tả về cảnh vật:

Bình minh bên bờ suối, đêm xuống trong hang

Câu thơ bảy chữ chia đôi bởi thời gian: bình minh và đêm, mỗi từ đặt ở đầu mỗi dòng. Bình minh đưa ra bờ suối, đêm mang vào hang. Nhịp thơ đều đặn, tiểu đối nhấn mạnh sự hòa quyện của cuộc sống hàng ngày, nhưng khám phá sâu hơn về địa điểm. Hồ Chí Minh không chỉ mô tả cảnh vật mà còn chạm vào tâm hồn người làm cách mạng. Thời gian không chỉ là dấu nhấn của cảnh, mà là những khoảnh khắc đầy tính chất thực tế của cuộc sống hàng ngày của người lãnh đạo cách mạng.

Về cấu trúc câu thơ, một số người muốn thay đổi thành: 'đêm ra bờ suối, bình minh vào hang' để phản ánh tốt hơn tình hình giữ bí mật trong cách mạng. Tuy nhiên, cấu trúc nguyên bản làm nổi bật hơn tinh thần lạc quan, sự hướng ra ánh sáng và sự sống của người lãnh đạo. Đó không chỉ là việc làm cách mạng, mà còn là niềm tin và tinh thần lạc quan.

Nếu câu một mang tính chất tổng quan, thì câu hai đi sâu vào chi tiết cụ thể:

Cháo nồng, bếp khói, rau măng sẵn sàng

Hình ảnh thơ gợi nhớ về cuộc sống thanh cao của Bạch Vân cư sĩ xưa:

Thu hoạch mặt đất, giá thức ăn Xuân hồ sen nở, hạ ao lộc

[Nhà thơ 90]

Cháo bẹ, hương thơm nồng bên nồi ngô nếp non, kèm theo rau măng, là đặc sản của núi rừng. Bác đã kể về cuộc sống giản dị nơi đây một lần, nhắc nhở về sự giữ gìn của người dân với thiên nhiên:

Nằm trong bức tranh đó, thơ Hồ Chí Minh chứa đựng tình cảm yêu thiên nhiên và quê hương. Cháo bẹ, rau măng 'vẫn sẵn sàng', thể hiện sự đầy đủ, không thiếu thốn. Đây có thể là sự đầy đủ về vật chất, nhưng cũng là tinh thần chiến sĩ - nghệ sĩ, đầy đủ của một tâm hồn lạc quan và kiên cường.

Có người hiểu rằng Bác nói về cuộc sống khó khăn của chiến sĩ cách mạng tại Việt Bắc. Tuy nhiên, 'vẫn sẵn sàng' cũng là tư thế, tinh thần chiến đấu không chùn chân, không lùi bước. Văn chương là sự đồng sáng tạo, và câu thơ này phản ánh niềm tin và lạc quan.

Tôi nhớ mãi câu nói của Bu-da-ren: 'Với Bác Hồ không có nơi nào là khu rừng cám của thi ca'. Hang Pác Bó, suối Lê-nin, cháo bẹ, rau măng - những hình ảnh thật của chiến khu Việt Bác, hiện lên trong thơ tự nhiên và đầy thanh cao. Thơ Hồ Chí Minh đặt hình tượng giữa hai thế giới, phản ánh sự hòa quyện của thực tế và tâm hồn lý tưởng.

Bàn đá chông chênh, dấu tích lịch sử Đảng

Hình tượng thơ Bác luôn từ cụ thể mà vươn lên khái quát, trở thành biểu tượng. Chông chênh của bàn đá có thể là biểu hiện của tình hình cách mạng dân tộc?

Trong bức tranh của trời đất, núi non và suối nguồn, nơi người xưa uống rượu, múa kiếm, san thi, định kinh, Hồ Chí Minh lại 'dịch sử Đảng' - công việc to lớn, có tầm ảnh hưởng đến phong trào cách mạng Việt Nam. Cách diễn đạt khiêm tốn, nhưng thực tế, 'dịch' của Bác là sự tìm kiếm, sáng tạo, nối kết con đường cách mạng Việt Nam với cách mạng thế giới.

Câu thơ chứa đựng sự đối lập. Dù bàn đá có chông chênh, dù tình hình có khó khăn và thách thức, nhưng người chiến sĩ Cách mạng vẫn ung dung, tự tin, kiên trì theo con đường Đảng đã chọn.

Kết bài thơ đầy bất ngờ,

Cuộc đời cách mạng thật là hùng vĩ

Sự sang trọng tỏa sáng từ quyết tâm và tinh thần dư giả. Câu thơ ẩn sau một nụ cười hóm hỉnh, đầy lạc quan của chiến sĩ cách mạng.

'Tức ảnh Pác Bó' là bài thơ giản dị, nhưng tràn ngập giọng hài hước, hóm hỉnh. Qua bài thơ, chúng ta nhìn thấy tư thế ung dung của Hồ Chí Minh giữa gian khổ cuộc sống cách mạng. Đồng thời, bài thơ cũng là minh chứng cho sự gắn bó sâu sắc giữa tâm hồn nhà thơ với thiên nhiên, quê hương, và đất nước.

3. Giải thích bài thơ Tức cảnh Pác Bó, mẫu số 3:

Tức cảnh Pác Bó là bản thể hiện đẳng cấp thơ Hồ Chí Minh. Bài thơ toát lên niềm hạnh phúc, niềm tin mãnh liệt và tinh thần phi thường của Bác trong bối cảnh sống và làm việc giữa núi rừng Việt Bắc, sau bao năm xa cách đất nước và dân tộc.

Sáng ra bờ suối, tối vào hang, Cháo bẹ, rau măng vẫn hảo hảo. Bàn đá chông chênh, dấu ấn lịch sử Đảng, Cuộc đời cách mạng thật là sang.

Thơ tứ tuyệt thường ngắn gọn, hàm chứa sâu sắc nên để hiểu ý thơ, chúng ta cần nhìn nhận đúng hoàn cảnh ra đời của bài thơ.

Tháng 6 - 1940, bốn phía thế giới rối bời. Pháp đầu hàng trước quân Đức phát xít. Lúc này, Bác đang hoạt động ngầm tại Côn Minh [Vân Nam, Trung Quốc]. Tháng 2 năm 1941, Bác quay về Việt Nam, chọn Pác Bó làm nơi cất cánh lãnh đạo phong trào giải phóng dân tộc. Hoàn cảnh sống thường ngày của Bác khó khăn, thiếu thốn. Trời se lạnh, sức khỏe rụt rè, nhưng Bác phải sống trong căn hang nhỏ ẩm ướt và tối tăm. Ăn uống hạn chế, chủ yếu là cháo ngô và măng rừng. Bàn làm việc của Bác là một tảng đá bên suối.

Nhưng đối với Bác, gian khổ không làm lòng mình bối rối. Tâm huyết của Bác dành trọn cho lãnh đạo phong trào cách mạng, và mọi khó khăn trở thành những thử thách. Bác luôn lạc quan, tin vào tương lai tươi sáng của đất nước.

Ba câu đầu của bài thơ miêu tả cuộc sống và làm việc của Bác. Nơi ở, thức ăn, phương tiện làm việc. Câu thứ tư, dù trong cảnh khó khăn, tâm hồn Bác vẫn rực sáng với tinh thần cách mạng.

Sáng ra bờ suối, tối vào hang

Bài văn Bình giảng bài thơ Tức cảnh Pác Bó

Căn hang Bác ở tên là Cốc Bó, chỉ hơn mét vuông, đất bằng phẳng, vách hang có chỗ lồi lõm. Không khí lạnh lẽo, ẩm thấp. Trước hang là dòng suối nhỏ Bác đặt tên là Lênin và núi Mác. Bàn làm việc là phiến đá kê trên hai hòn và một hòn thấp làm ghế, bên cạnh suối.

Không gian của Bác chia làm hai: hang và suối. Hành động cũng chia làm hai: ra suối, vào hang. Thời gian biểu đều đặn: sáng ra, tối vào. Sáng ra bờ suối làm việc, tối vào hang nghỉ ngơi. Sự thật giấu trong âm điệu, như nhịp tuần hoàn của trời đất. Sáng và tối, ra và vào... đơn giản, quen thuộc nhưng bền vững, ung dung.

Khó khăn, nguy hiểm, kẻ thù luôn rình rập... nhưng tất cả trước phong thái an nhiên, tự tại của Bác Hồ như tan biến:

Cháo bẹ, rau măng luôn sẵn sàng.

Bữa ăn giản dị, đạm bạc, quanh quẩn chỉ có cháo ngô và măng đắng, măng nứa, rau rừng... ngày này qua ngày khác, vẫn luôn sẵn sàng, gợi nhớ cảnh sống đơn giản của người xưa:

Thu ăn măng trúc, đông ăn giá, Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.

[Nguyễn Bỉnh Khiêm]

hoặc:

Nước trong, trúc biếc, ta sẵn có

[Nguyễn Trãi]

Sự thiếu thốn nay trở thành phong lưu. Ngày xưa chỉ là ước mơ, biểu tượng, nhưng giờ đây, đó hoàn toàn là sự thật. Câu thơ cổ điển nhưng vẫn mang hương vị mới.

Nhưng cái độ mới là điệu thơ hấp dẫn nhất. Cháo bẹ, rau măng, cũng như Sáng ra, tối vào, tạo nên nhịp điệu an nhiên, thanh thản bên trong. Ba chữ vẫn làm nên một lời bình với giọng điệu lạc quan, hầu như tự hào, thể hiện sự an nhiên, tự do ở mức độ cao hơn.

Hai câu đầu tả hiện thực, câu thứ ba kết hợp hiện thực và tình cảm, nơi con người bắt đầu hiện diện rõ ràng:

Bàn đá chông chênh, dịch sử Đảng,

Trong từ vựng 'vẫn sẵn sàng' nổi lên một chút niềm vui, nhưng đằng sau từ 'chông chênh' là một nụ cười hóm hỉnh, sâu sắc. Chông chênh đồng nghĩa với sự không ổn định, thiếu nơi tựa vững chắc. Bàn đá của Bác thực sự là chông chênh vì chỉ là một tảng đá. Đó là chiếc bàn làm việc không thể đắc địa. Mặc dù vậy, ý nghĩa của 'chông chênh' không chỉ là mô tả đặc điểm của chiếc bàn đá cụ thể, mà còn ẩn dụ về tình thế khó khăn vô số của cách mạng trong vài bối cảnh lịch sử. Năm ấy, phe phát xít đang chiếm ưu thế trên nhiều mặt trận. Nhưng giữa thế chông chênh đó, Bác Hồ vẫn bình tĩnh 'dịch sử Đảng' [lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô, bằng tiếng Nga] để cán bộ ta học hỏi và áp dụng những kinh nghiệm quý báu vào cuộc chiến cách mạng của dân tộc.

Việc này của Bác mang lại nền móng lý luận quan trọng cho cách mạng Việt Nam. Điều này cực kỳ quan trọng. Việc đối lập giữa tính nghiêm túc và tính quan trọng của công việc với vẻ đơn giản, chông chênh của chiếc bàn đá, nghe có vẻ hài hước, nhưng thực sự lại chứa đựng ý nghĩa cách mạng to lớn.

Trong giai đoạn đó, thế giới đối diện với nguy cơ bị phát xít hoành hành. Tuy nhiên, Hội nghị Trung ương Đảng lần thứ VIII [tháng 5 - 1941] khẳng định rằng cách mạng nội địa sẽ chiến thắng. Điều này không phải là một phản ánh của tình thế khó khăn mà Bác vẫn khẳng định sự chắc chắn của cuộc chiến giải phóng đất nước và nhân dân. Đó là tầm nhìn chiến lược, suy nghĩ sáng tạo của một lãnh tụ xuất sắc.

Nghe giọng điệu câu thơ mới thấy rõ. Ở nhịp bốn [Bàn đá chông chênh], âm thanh có vẻ trúc trắc [ba thanh bằng, một thanh trắc], nhưng gợi liên tưởng đến tình thế nguy hiểm; trong khi ở nhịp ba [dịch sử Đảng], ngược lại, âm thanh mạnh mẽ, khỏe mạnh [ba thanh trắc], thể hiện quyết tâm và lòng tin. Câu thơ truyền đạt tư thế chủ động, vững vàng trước mọi thách thức, điểm thêm một nụ cười thanh thoát, cao quý.

Người xưa gặp khó khăn thường lánh về núi rừng tìm kiếm bình an tinh thần, nhưng Bác lại khác. Bác đến với núi rừng không để trốn tránh mà để lên kế hoạch cho sự phát triển của phong trào cách mạng giải phóng dân tộc.

Ngày xưa, lúc ẩn mình ở Côn Sơn, Nguyễn Trãi đã biến cuộc sống đơn giản thành một tác phẩm nghệ thuật:

Suối nước trong của Côn Sơn, Âm thanh suối như cung đàn êm dịu. Đá tần vần trên Côn Sơn, Mưa rơi làm sạch đá, ta nằm ngắm mưa. Bác Hồ làm việc dưới bàn tay của lịch sử Đảng,

Bóng dáng tiên nữ bên suối là biểu tượng của một lãnh đạo cách mạng kiên cường.

Trái với ba câu thơ đầu, niềm vui, niềm tự hào nay đã rõ ràng hiện hóa qua từ ngữ, nhịp điệu và cảm nhận âm nhạc. Sự kém khả năng vật chất đã được chuyển hóa thành sự giàu có tinh thần. Bác đánh giá hiện thực đó với nụ cười hóm hỉnh, sâu sắc của một triết gia:

Cuộc sống cách mạng, biểu tượng sự sang trọng!

Suối không chỉ là nơi làm việc, hang không chỉ là khu nghỉ ngơi, mà hang mở ra hướng suối, tạo không gian thoải mái, hòa mình vào nhịp của thiên nhiên. Mọi khó khăn dường như tan biến trong nhịp sống tuần hoàn, tạo nên sự bình yên. Cháo bẹ và rau măng, mặc dù đơn sơ và kham khổ, nhưng đã trở thành sự sẵn sàng và đầy đủ, làm tươi sáng cuộc sống. Dịch sử Đảng trên bàn đá chông chênh là biểu tượng cho sức mạnh vững chắc của cách mạng giữa những khó khăn. Cuộc đời cách mạng thật là sang!Tâm hồn của bài thơ tập trung vào từ 'sang' này. Niềm tin và tự hào của Bác lấp lánh suốt bài thơ.

Sự linh hoạt, sẵn sàng, và tâm hồn vững vàng trong cảnh khó khăn đã tạo nên sự sang trọng, quý phái trong cuộc sống của những người hy sinh cho cách mạng giải phóng dân tộc và nhân loại trên khắp thế giới.

Bài thơ, mặc dù ngắn gọn, đã làm cho chúng ta hiểu thêm về một giai đoạn quan trọng trong cuộc đời hoạt động của Bác Hồ. Đối mặt với mọi khó khăn và đau khổ, Bác vẫn sống một cách linh hoạt, hạnh phúc, và hoàn toàn tin tưởng vào thắng lợi của cách mạng. Đồng thời, bài thơ cũng là bài học sâu sắc về thái độ tích cực và quan điểm sống chính xác của một chiến sĩ cộng sản chân chính.

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc và tăng trải nghiệm khách hàng.

Chủ Đề