Có ý kiến cho rằng thành công của cách mạng Tháng 8 1945 là một sự ăn may sự 9

Trong khi cả nước ta đang chào mừng kỷ niệm 75 năm CMT8 và Quốc khánh 2-9 thì các thế lực thù địch, cơ hội chính trị lại giở chiêu bài xuyên tạc lịch sử, phủ nhận thành quả cách mạng của dân tộc. Chúng cho rằng, CMT8 là “ăn may”, “Cộng sản đã cướp công” chống phát xít của Đồng minh. Chúng quy kết CMT8 là “sai lầm lịch sử”, “đi ngược sự bảo hộ của mẫu quốc”, “nguyên nhân dẫn đến hai cuộc chiến tranh đẫm máu”, khiến cho đất nước bị tàn phá, đến nay vẫn nghèo đói, lạc hậu...

Những luận điệu sai trái và có phần “lộng ngôn” ở trên là mưu đồ của các thế lực thù địch hòng hạ bệ vai trò lãnh đạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, làm cho nhân dân ta mất niềm tin vào Đảng và chế độ. Từ chỗ phủ nhận thành quả CMT8, chúng tấn công vào nền tảng tư tưởng của Đảng, hướng lái dân tộc Việt Nam đi theo quỹ đạo của chủ nghĩa tư bản.

Tranh cổ động của Yên Khánh

Ngược dòng lịch sử, ngay sau khi thành lập, Đảng ta đã lĩnh hội sứ mệnh cao cả trước dân tộc, tiến hành phát động và lãnh đạo hai cao trào cách mạng 1930-1931 và 1936-1939. Đây được coi là hai cuộc tổng diễn tập, chuẩn bị cho CMT8.

Tháng 9-1939, khi Chiến tranh thế giới thứ hai nổ ra, Đảng ta chuyển hướng chỉ đạo chiến lược, đặt nhiệm vụ giải phóng dân tộc lên hàng đầu và phát động cao trào đấu tranh mới tiến tới khởi nghĩa giành chính quyền.

Tháng 5-1941, Trung ương Đảng xác định: Trong lúc này nếu không giải quyết được vấn đề dân tộc giải phóng, không đòi được độc lập, tự do cho toàn thể dân tộc, thì chẳng những toàn thể quốc gia dân tộc còn chịu mãi kiếp ngựa trâu, mà quyền lợi của bộ phận giai cấp đến vạn năm cũng không đòi lại được.

Tháng 3-1945, Nhật đảo chính lật đổ Pháp, Trung ương Đảng ra Chỉ thị “Nhật - Pháp bắn nhau và hành động của chúng ta” đồng thời phát động cao trào chống Nhật cứu nước, chủ động tạo và nắm bắt thời cơ tổng khởi nghĩa giành chính quyền.

Tháng 8-1945, Nhật đầu hàng Đồng minh, Chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc. Trước tình hình biến chuyển nhanh chóng có lợi cho cách mạng, Trung ương Đảng triệu tập Hội nghị toàn quốc, nhận định điều kiện khởi nghĩa chín muồi và cử ra Uỷ ban khởi nghĩa toàn quốc. Tiếp đó, Quốc dân Đại hội họp tại Tân Trào quyết định chủ trương tổng khởi nghĩa và thành lập Ủy ban giải phóng dân tộc [Chính phủ lâm thời] do Hồ Chí Minh làm Chủ tịch. Nghị quyết Quốc dân Đại hội nhấn mạnh: Không phải Nhật bại là nước ta tự nhiên được độc lập. Nhiều sự gay go trở ngại sẽ xảy ra. Chúng ta phải khôn khéo và kiên quyết. Khôn khéo để tránh những sự không có lợi cho ta. Kiên quyết để giành cho được hoàn toàn độc lập.

Ngày 16-8-1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh kêu gọi: Giờ quyết định cho vận mệnh dân tộc ta đã đến. Toàn quốc đồng bào hãy đứng dậy đem sức ta mà tự giải phóng cho ta. Hưởng ứng lời kêu gọi, nhân dân ta nhất tề nổi dậy. Chưa đầy nửa tháng, Tổng khởi nghĩa CMT8 đã giành toàn thắng, quân Nhật đầu hàng, vua Bảo Đại thoái vị. Bộ máy thống trị thực dân, phát xít và phong kiến tay sai bị lật đổ. Chính quyền cách mạng được thiết lập trên toàn quốc.

Ngày 2-9-1945, tại quảng trường Ba Đình, Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc Tuyên ngôn độc lập, tuyên bố trước quốc dân đồng bào và toàn thế giới: Việt Nam đã trở thành nước tự do, độc lập đồng thời khai sinh ra nước Việt Nam DCCH, nay là nước CHXHCN Việt Nam.

Như vậy, thắng lợi của CMT8 không phải “từ trên trời rơi xuống” và càng không phải là sự “ăn may”, “cướp công” như các thế lực thù địch rêu rao. Mà đó là kết quả tất yếu của quá trình vận động cách mạng lâu dài, đầy gian khổ, hy sinh của Nhân dân Việt Nam. Thắng lợi đó khẳng định sức mạnh khối đại đoàn kết toàn dân tộc, được tổ chức chặt chẽ, chuẩn bị kỹ lưỡng, đặt dưới sự lãnh đạo sáng suốt, tài tình của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, đặc biệt là nghệ thuật khởi nghĩa từng phần, kịp thời nắm bắt và chớp thời cơ “ngàn năm có một” để tiến lên tổng khởi nghĩa giành toàn thắng.

Mặt khác, CMT8 thành công là kết quả vận dụng, phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác-Lênin ở một nước thuộc địa nửa phong kiến, đã được Hồ Chí Minh phát biểu trong luận điểm nổi tiếng: Cách mạng ở các nước thuộc địa có thể và phải chủ động tiến lên giành thắng lợi, không thụ động chờ thắng lợi cách mạng vô sản ở chính quốc. Các dân tộc thuộc địa càng không thể xin “mẫu quốc ban ơn”, “rủ lòng thương” cho mình được độc lập. Từ quan điểm đó, Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh đề ra đường lối cách mạng đúng đắn: Tự lực, tự cường, đem sức ta mà giải phóng cho ta. Bởi vậy, giá trị lịch sử và thời đại của CMT8 rất to lớn, ảnh hưởng sâu rộng, không chỉ ở Việt Nam, mà còn thức tỉnh các dân tộc bị áp bức trên toàn thế giới vùng lên đấu tranh giành độc lập.

Luận điệu cho rằng CMT8 dẫn đến “hai cuộc chiến tranh đẫm máu”, kéo lùi sự phát triển của đất nước là một sự bôi nhọ lịch sử trắng trợn. CMT8 đã đập tan chế độ áp bức, bóc lột “một cổ hai tròng” của thực dân Pháp, phát xít Nhật và phong kiến tay sai, đưa dân tộc ta từ thân phận nô lệ lên làm chủ đất nước, mở ra kỷ nguyên độc lập dân tộc gắn liền CNXH. Nếu không có CMT8 sẽ không có Điện Biên Phủ 1954 và Đại thắng mùa Xuân 1975. Ngược lại, thành quả CMT8 sẽ không được bảo vệ và phát huy, nếu không có thắng lợi vĩ đại của hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ. Đó là những tiền đề cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, đổi mới và hội nhập quốc tế thành công, đất nước đạt “thành tựu có ý nghĩa lịch sử”, “chưa bao giờ có cơ đồ và vị thế như ngày nay”. Vì vậy, không một thế lực nào có thể phủ nhận giá trị và ý nghĩa lịch sử của CMT8!

Kao Dân

Cập nhật: 09/08/2018 | 08:15

Cách mạng Tháng Tám 1945 thành công là một sự kiện có ý nghĩa lịch sử to lớn trong công cuộc dựng nước và giữ nước của dân tộc ta. Thế nhưng, đâu đó vẫn có những luận điệu trắng trợn phủ nhận giá trị của Cách mạng tháng Tám như là một sự “ăn may” [?].

Những người phủ nhận giá trị của Cách mạng Tháng Tám lập luận rằng: Từ sau cuộc đảo chính của Nhật [09/3/1945], Việt Nam không còn là thuộc địa của Pháp, mà là thuộc địa của Nhật. Bởi lẽ, khi phát xít Nhật tuyên bố đầu hàng vô điều kiện thì ở Việt Nam xuất hiện “khoảng trống quyền lực”, cho nên – theo họ, bấy giờ cách mạng chỉ cần nổ ra là giành thắng lợi. Từ cách nhìn ấu trĩ và giản đơn như vậy, họ cho rằng “Cách mạng Tháng Tám là một sự ăn may”. Quan điểm này thực chất là nhằm phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, sức mạnh của quần chúng, từ đó phủ nhận sự nghiệp cách mạng vĩ đại của nhân dân ta. Vậy đâu là sự thật?

Điều quyết định đến thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám là do nhân tố chủ quan. Ngay từ năm 1939, Đảng ta đã trực tiếp chuẩn bị cả về đường lối, căn cứ địa và lực lượng cách mạng để tiến khởi nghĩa giành chính quyền khi thời cơ đến. Cùng với chủ trương tổng khởi nghĩa, Đảng ta xác định phải xây dựng căn cứ địa cách mạng vững chắc ở Bắc Sơn, Cao Bằng.. Đặc biệt, chúng ta đã xây dựng Việt Bắc thành căn cứ địa hoàn chỉnh; trong đó, Tuyên Quang được xác định là “Thủ đô kháng chiến”, nhằm “tạo thế” quan trọng để Tổng khởi nghĩa đi đến thắng lợi sau này.

Cách mạng muốn thành công phải có lực lượng, vì thế Đảng ta đã rất quan tâm đến xây dựng lực lượng vững mạnh. Đó là từ xây dựng lực lượng chính trị, xây dựng lực lượng bán vũ trang quần chúng, từ đó phát triển thành lực lượng vũ trang cách mạng vào các Hội Cứu quốc của Mặt trận Việt Minh theo sáng kiến của Chủ tịch Hồ Chí Minh [5/1941]. Qua đó, Đảng ta đã tập hợp được đông đảo quần chúng đứng về phía Đồng minh trong cuộc đấu tranh chống phát xít. Đặc biệt, ngày 22/12/1944, Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân ra đời làm lượng vũ trang nòng cốt với nhiệm vụ tuyên truyền vận động nhân dân nổi dậy và gây dưng cơ sở chính trị cho khởi nghĩa sắp đến.

Cùng với việc tạo thời cơ, Đảng ta đã đạt đến đỉnh cao của nghệ thuật nắm và giành thời cơ. Nếu điều kiện chín muồi đã đến mà không nắm lấy thời cơ, chờ đợi địch đầu hàng, trao quyền độc lập thì đó chỉ là sự ảo tưởng và cơ hội ngàn vàng đó sẽ không bao giờ đến. Nên nhớ rằng, sau cuộc đảo chính [09/3/1945], ở Việt Nam, Nhật vẫn còn khoảng 100.000 quân, với đầy đủ vũ khí, trang bị… Trong thời điểm nhạy cảm đó, quân Nhật vẫn có thể nổ súng vào lực lượng khởi nghĩa với lý do tự vệ, để giữ gìn trật tự tại nơi đóng quân và chờ quân Đồng minh tới giải giáp…

Khi ngày 15/8/1945, Nhật Hoàng tuyên bố đầu hàng quân Đồng minh vô điều kiện. Ở Việt Nam, bọn tay sai của chúng cũng đã hoang mang đến cực độ. Lúc này, Chủ tịch Hồ Chí Minh vẫn luôn theo dõi sát tình hình và khẳng định: “đây là một thời cơ quý và hiếm nếu bỏ qua thì không bao giờ có nữa”, và Người ra lời hiệu triệu: “Dù có phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn cũng phải giành cho được độc lập dân tộc”. Như vậy, chính Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nhận thức được tầm quan trọng của thời cơ, dự báo được thời cơ, đánh giá chính xác thời cơ và kiên quyết chớp thời cơ để nổi dậy Tổng khởi nghĩa giành chính quyền.

Ngày 13/8/1945, khi Nhật sắp đầu hàng đồng minh, Trung ương Đảng và Tổng bộ Việt Minh lập tức thành lập Ủy ban khởi nghĩa toàn quốc. Vào 23 giờ cùng ngày, Ủy ban khởi nghĩa toàn quốc ra “Quân lệnh số 1”, phát động Tổng khởi nghĩa trong cả nước. Ngày 14-15/8/1945, Hội nghị toàn quốc của Đảng thông qua kế hoạch lãnh đạo toàn dân Tổng khởi nghĩa giành chính quyền. Ngày 16-17/8/1945, Quốc dân Đại hội được triệu tập tại Tân Trào, thông qua 10 chính sách của Mặt trận Việt Minh, cử ra Ủy ban Dân tộc Giải phóng Việt Nam do Hồ Chí Minh làm Chủ tịch. Từ ngày 18 đến ngày 28/8/1945, Đảng ta đứng đầu là Chủ tịch Hồ Chí Minh đã kịp thời phát động toàn dân Tổng khởi nghĩa giành chính quyền trong toàn quốc.

Về sự kiện Nhật chỉ đầu hàng ta phải nhận thức rõ là Nhật đầu hàng Đồng minh chứ không đầu hàng nhân dân Việt Nam. Do vậy, bằng khả năng cách mạng của cả dân tộc, chúng ta phải đập tan bộ máy chính quyền của đế quốc tay sai, thiết lập chính quyền cách mạng. Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng nói, phải giành được chính quyền trước khi quân Đồng Minh vào Đông Dương và đứng ở vị thế người làm chủ nước nhà để đón tiếp quân Đồng minh vào giải giáp vũ khí của quân đội Nhật. Nếu như không có một cuộc cách mạng thành công, không thành lập được chính quyền nhân dân thì đất nước ta bấy giờ sẽ tiếp tục rơi vào tay một thế lực thực dân và một chính quyền thuộc địa khác.

Lịch sử cho thấy, cùng vào thời điểm năm 1945, không phải bất cứ nơi nào đang chịu ách chiếm đóng của Phát-xít đều có thể bùng nổ cách mạng và giành thắng lợi. Chỉ có quốc gia nào có sự chuẩn bị chu đáo, có sự lãnh đạo của Đảng tiên phong, chớp được thời cơ và huy động được sức mạnh của toàn dân tộc với tinh thần "đem sức ta mà tự giải phóng cho ta" thì mới có khả năng giành được chính quyền. Vì vậy, giá trị lịch sử và ý nghĩa thời đại của Cách mạng Tháng Tám là không thể phủ định được. Và mọi mưu toan chống phá, sự suy diễn chủ quan về cuộc cách mạng này đều không có giá trị.

Vũ Hà

Video liên quan

Chủ Đề