Đoạn văn vẻ đẹp tâm hồn của Nguyễn Trãi

Có phải bạn đang tìm kiếm chủ đề về => 2 Bài văn Vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài Cảnh ngày hè phải không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem nó ngay tại đây. Xem thêm NHỮNG BÀI VĂN MẪU HAY khác tại đây => Văn Mẫu

Nguyễn Trãi là nhà thơ, nhà chính trị, nhà văn hoá lớn của dân tộc. Sinh thời, Nguyễn Trãi không chỉ có tài năng hơn người mà còn có tinh thần yêu nước, chí khí nhập thế. Việc phân tích vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài Cảnh ngày hè sẽ giúp các em cảm nhận được tình yêu thiên nhiên, tấm lòng vì dân vì nước của ông.

>> Bài văn Phân tích Cảnh ngày hè, đạt điểm 10

2 Bài văn mẫu Vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài Cảnh ngày hè

1. Phân tích vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài Cảnh ngày hè, văn mẫu số 1

Nguyễn Trãi là nhà thơ kiệt xuất của dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới. Ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm có giá trị lớn. Nếu “Bình Ngô đại cáo” của ông tràn đầy nhiệt huyết và lòng tự hào dân tộc thì bài thơ “Cảnh ngày hè” là một bức tranh đẹp của lòng người. tâm hồn của Nguyễn Trãi.

Mở đầu bài thơ “Cảnh ngày hè” là sáu dòng tả cảnh ngày hè:

“Sau đó, mát mẻ trong những ngày họcÉp đùn và tán câyThạch lựu vẫn phun ra thực phẩm màu đỏQuả hồng đã bay hết mùi hươngChợ cá làng chài

Long doi cầm ve lầu son gác tía ”.

Tác giả đã nhận được cảnh ngày hè trong tư thế thoải mái nhất khi ở ẩn, khi vua không còn quan tâm. Bức tranh cảnh ngày hè được vẽ lên rực rỡ, đẹp mắt với nhiều màu sắc. Đó là màu xanh của hương thảo, màu đỏ của thạch lựu, màu hồng của hoa sen, màu vàng lung linh của nắng chiều. Tất cả hòa quyện vào nhau. Tạo cảnh đặc trưng của mùa hè. Không chỉ cảm nhận bằng mắt, Nguyễn Trãi còn cảm nhận cảnh vật bằng thính giác, khứu giác và tâm hồn của một người nghệ sĩ. Anh nhìn thấy hương thơm của đầm sen, thấy tiếng “ríu rít” của làng chài, tiếng ve “én”. Bức tranh cảnh ngày hè trở nên sống động hơn, đặc sắc hơn với âm thanh và mùi vị. Dù cảnh vật được tác giả miêu tả là cuối ngày, khi mặt trời lặn nhưng vạn vật vẫn tràn đầy sức sống với những từ “đùn”, “căng”, “phun”, “ra đi”, “xốn xang”. , “dữ dội”. Những dòng chữ ấy cũng góp phần thể hiện những điều trong lòng tác giả – khát vọng cống hiến cho nhân dân, đất nước. Nhiệt huyết ấy như muốn trào ra, tuôn trào và lan tỏa khắp nơi. Ở sáu câu thơ này, tác giả đã không tuân theo tính chất quy phạm của văn học phong kiến ​​nữa. Anh miêu tả một khung cảnh ngày hè với những điều rất đỗi thân quen gần gũi với cuộc sống hàng ngày.

Bài luận về Vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài Cảnh ngày hè

Hai câu cuối của bài thơ đã được Nguyễn Trãi gửi gắm tất cả những tâm tư, tình cảm:

“Có thể Yu sẽ giữ cây đàn trong giây lát
Những người giàu có đủ để hỏi đường. “

Tuy tác giả chấp nhận cảnh ngày hè với tư thế nhàn nhã trong ngày nhàn hạ nhưng trong lòng luôn trăn trở, trăn trở cho nhân dân, cho đất nước. Cảm nhận được cảnh ngày hè nhưng tác giả vẫn quan tâm đến cuộc sống của con người. Vì vậy, anh nghe thấy tiếng hối hả và nhộn nhịp của làng chài. Ông lo cho dân, lo cho dân cho nước. Vì vậy, ông ước mình có được cây đàn của vua Ngu Thuấn. Với cây đàn ấy, Nguyễn Trãi mới có thể đem lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho nhân dân và đất nước.

Bài thơ “Cảnh ngày hè” được viết theo thể thơ Đường luật bảy chữ, lồng vào nhau hai dòng sáu câu. Tuy nhiên, nhà thơ không tuân theo bố cục: Đề – Hiện thực – Lập luận – Kết bài của thể thơ Đường luật. Vì vậy, bài thơ mang những nét đặc sắc của một nhà thơ kiệt xuất Việt Nam. Không chỉ vậy, bài thơ còn có hình ảnh hoa lựu khiến ta liên tưởng đến hai câu thơ của Nguyễn Du:

“Bức tường đầu nở hoa lựu”

Câu thơ của Nguyễn Du đầy hình hài nhưng câu thơ của Nguyễn Trãi lại thể hiện tính cách đa tình của ông. Điều đó càng thể hiện rõ hơn tài năng thơ văn của Nguyễn Trãi.

Đoạn thơ “Cảnh ngày hè” đặc sắc cả về nội dung và nghệ thuật. Qua đó ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn của Nguyễn Trãi. Anh là người yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước. Nhưng trên hết, ông là người vừa có tài, vừa có tâm vì luôn lo lắng cho dân, cho nước. Ông muốn cống hiến nhiệt huyết của mình để làm cho nhân dân hạnh phúc, ấm no, đất nước giàu mạnh. Tư tưởng của Nguyễn Trãi như một bài học cho thế hệ trẻ về lòng yêu nước và khát vọng cống hiến cho đất nước.

bên cạnh đó Vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài Cảnh ngày hè Bạn cần tìm hiểu thêm những thứ như Tìm hiểu bài thơ Cảnh ngày hè phần tốt Nỗi lòng của Nguyễn Trãi qua bài thơ Cảnh ngày hè để củng cố kiến ​​thức của họ.

2. Vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài Cảnh ngày hè, văn mẫu số 2

Nguyễn Trãi [1380 – 1442], người anh hùng dân tộc, “tấm lòng sáng như sao Khuê” [theo lời vua Lê Thánh Tông] đã không khuất phục trong bất cứ hoàn cảnh nào để hướng dân về nước. Ngay cả khi bị nghi ngờ và phải lui về quê hương Côn Sơn, ông vẫn thể hiện sự tha thiết cháy bỏng của mình đối với một cuộc sống tưởng như chỉ vui với mây, núi, và cỏ cây. Nỗi niềm ấy được bộc lộ rõ ​​nét trong chùm thơ 61 bài Bảo kính cảnh giới. Đặc biệt, bài thơ số 43 chứa chan bao khát vọng hướng về cuộc sống, con người.

Bảo vệ bờ cõi [Báu gương tự kỉ] lấy bài học từ thiên nhiên đại đồng để nhà thơ tự suy ngẫm. Chúng ta không chỉ gặp gỡ tình yêu thiên nhiên của một nghệ sĩ lớn, mà còn thấu hiểu tấm lòng của người anh hùng luôn hiên ngang với tâm thế “ưu tiên quốc gia”. Suy nghĩ và tình cảm của nhà thơ giúp ta hình dung được một nhân cách lớn.

Bài thơ mở đầu bằng một hoàn cảnh nhàn hạ bất đắc dĩ:

Sau đó, mát mẻ trong những ngày học.

Nhịp thơ lạ như kéo dài cảm giác về một ngày “không có gì để ăn”: tạo điểm nhấn ở nhịp đầu, sau đó năm chữ nối thành một hơi thơ như một tiếng thở dài. Rõ ràng nhà thơ nói về sự thư giãn mà không mang lại cảm giác thư thái thực sự. Hai chữ ngày học cho biết bao nhiêu chán chường của một ngày dài vô vị. Tận hưởng sự thư thái nhưng không thư giãn! Có thể đó sẽ là nguồn cơn của bao nhiêu nỗi uất ức được trút ra bởi những người bất bình. Tuy nhiên, mọi suy nghĩ của ông đều bị dồn nén khi nhà thơ phải đối mặt với thiên nhiên dữ dội đầy sức sống:

Mùa hè đùn ra và lan rộngThạch lựu vẫn phun ra thực phẩm màu đỏ

Sự bền bỉ đã bay hết mùi hương.

Phân tích vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài Cảnh ngày hè

Ba câu thơ mang đến một bức tranh thiên nhiên đầy màu sắc, cùng những hình ảnh đặc trưng của không gian mùa hè. Đầu tiên phải kể đến là màu lá xanh mướt như một chiếc ô khổng lồ che chắn cho cảnh quan, tạo cảm giác như một không gian xanh mát. Cái nhìn thiên nhiên của Nguyễn Trãi luôn bao quát, vừa gợi sức sống của không gian trong động từ “đùn” vừa gợi cảm giác tự do trong một từ “róc rách”. Cảnh vật trải dài từ gần đến xa, theo quy luật tương phản ở hai câu thực, khéo léo đan xen màu đỏ của lựu trước hiên với màu hồng của đầm sen. Câu trên gợi sắc, câu dưới gợi hương. Bản chất ấy cũng đầy cảm xúc, đôi khi dịu dàng và đôi khi bùng nổ. Để rồi cuối cùng là một nỗi niềm vương vấn, nhớ nhung hương sen hồng thanh tao cuối hè. Một người có tâm hồn tinh tế mới có thể bộc lộ nhiều cảm xúc cùng một lúc chỉ trong vài câu thơ cô đọng. Giữa khung cảnh thiên nhiên ấy, nhà thơ như cũng nguôi ngoai những nỗi niềm, để lòng mình hòa cùng thiên nhiên sôi động.

Không chỉ nhìn tận mắt, Nguyễn Trãi còn mở lòng để lắng nghe muôn vàn âm thanh của thiên nhiên:

Chợ cá làng chài
Dat doi cầm ve trên lầu dương tịch.

Có một sự thay đổi cảm xúc khi lắng nghe âm thanh của cuộc sống. Bây giờ, các âm thanh được cảm nhận từ xa đến gần, từ “nhiễu” đến “nghi ngờ”. Thiên nhiên không vắng lặng, sầu muộn trong buổi chiều tà mà ngược lại rất sôi động, gần gũi gửi gắm tình yêu đời tha thiết của nhà thơ. “Chao ôi” là âm thanh gợi lên rõ nét cuộc sống thanh bình của người dân chài, cảnh mua bán nhộn nhịp mà không quá ồn ào để khuấy động không gian thanh nhàn của nhà thơ. Dường như Nguyễn Trãi đã chủ động hướng lòng mình về chợ cá, xóm chài để thấy mình không xa rời cuộc sống đời thường. Dư âm hiện thực ấy tạo thành sợi dây liên kết giữa nhà thơ và con người, mang đến niềm vui trong một buổi chiều làm nhà thơ buồn. Kết cấu tương phản đã tạo nên sự hài hòa giữa con người và thiên nhiên trong cái cân của người dân làng chài – bóng dáng của cây bạch đàn mang đậm sắc thái trang trọng cổ điển. Nghệ thuật tương phản tạo nên một cảm hứng rất mới trong thơ Nguyễn Trãi khi ấn tượng ám ảnh nhà thơ không phải là ánh nắng ảm đạm mà là tiếng ve du dương. Sự liên tưởng bất ngờ và độc đáo này đã thể hiện rõ phẩm chất nghệ thuật của Nguyễn Trãi. Tiếng ve đặc trưng của mùa hè đến với thơ Nguyễn Trãi như một tiếng đàn hạc mạnh mẽ, sôi động trong nhịp sống hối hả, căng tràn của thiên nhiên. Bức tranh thiên nhiên sống động ấy chứa đựng một thông điệp thẩm mĩ làm xúc động tâm hồn nhà thơ. Ngay cả khi bản thân anh muốn thoát khỏi cuộc sống trần tục, ngắm mặt trời, và khép mình trong tầng hầm, anh cũng không thể không lắng nghe và ngắm nhìn vẻ đẹp thiên nhiên nhộn nhịp xung quanh. Thiên nhiên ấy đang xôn xao hay là trái tim nhà thơ cũng đang háo hức hòa vào niềm vui cuộc sống? Cuộc sống của anh không phải là ẩn dật mà là sự phản chiếu của một tâm hồn yêu đời tha thiết, vẫn chấp nhận và tận hưởng niềm vui của cuộc sống thanh bình để quên đi những buồn phiền riêng tư.

Thiên nhiên đã mang đến một bài học lớn, lay động khát vọng trở lại cuộc sống mãnh liệt của nhà thơ. Bản chất ấy đã thổi bùng lên khát vọng của người anh hùng đầu bạc nhưng vẫn một lòng son:

Thật dễ dàng để Ngu cầm đàn trong giây lát.
Mọi người đủ giàu để hỏi đường

Không có gì giản dị, cao quý và ngắn gọn hơn những vần thơ chân chất, mộc mạc ấy! Giữa thiên nhiên tươi đẹp, Nguyễn Trãi không muốn sinh hoạt nhàn nhã cho riêng mình. Anh không phải là người chỉ quan tâm đến việc giữ gìn sự trong trắng của bản thân theo triết lý “nhất thể” của Nho giáo. Trong sâu thẳm tâm hồn ông vẫn là nồi “tiên nước, yêu nước”, khát vọng làm người suốt đời vì nước. Tinh thần của Nguyễn Trãi không hề chùn bước, vẫn nung nấu hoài bão góp phần xây dựng đất nước thái bình thịnh trị như thời Đường Ngu – một xã hội phồn vinh lý tưởng theo quan niệm của Nho gia. Giản dị và cũng cao cả thay cho sáu chữ đúc kết tấm lòng của Nguyễn Trãi đối với nhân dân. Quả thật, cá nhân ông lúc đó cũng có nhiều nỗi buồn, nhưng cốt cách tâm hồn Nguyễn Trãi luôn “trong sáng và tràn đầy nhựa sống” [theo cách nói của cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng]. Tâm hồn ấy chỉ cháy bỏng khát vọng đem đến cho con người cuộc sống giàu sang. Khát vọng của nhân dân “khắp nơi không một tiếng đàn giận hờn” là minh chứng cho nhân cách trong sáng tuyệt vời của Nguyễn Trãi.

Bảo vệ bờ cõi – bài học lớn từ thiên nhiên giúp Nguyễn Trãi rèn luyện bản thân, chất chứa bao tình đời, yêu cuộc sống. Tôi nhận ra một tâm hồn nghệ sĩ – chiến sĩ của anh Ức Trai. Tấm lòng “sáng như sao Khuê” ấy vẫn tỏa sáng cho đến ngày nay.

Sau khi hoàn thành nội dung trên, bạn có thể vào Cảm nhận về bài thơ Cảnh ngày hè để củng cố kiến ​​thức về các nội dung văn học này.

Qua bài soạn trên, các em cũng đã phần nào nắm được những nội dung chính cần tìm hiểu. Tiếp theo, bạn nên tìm hiểu Cảm nhận bức tranh thiên nhiên trong bài thơ Cảnh ngày hè để học ngữ pháp tốt hơn.

//thuthuat.taimienphi.vn/ve-dep-tam-hon-nguyen-trai-qua-bai-canh-ngay-he-41264n.aspx

người đẹp đã đi qua đêm, anh đẹp, anh đẹp, anh đẹp, ngay anh,

Bạn thấy bài viết 2 Bài văn Vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài Cảnh ngày hè có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu  không hãy comment góp ý thêm về 2 Bài văn Vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài Cảnh ngày hè bên dưới để //hubm.edu.vn/ có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website //hubm.edu.vn/

#Bài #văn #Vẻ #đẹp #tâm #hồn #Nguyễn #Trãi #qua #bài #Cảnh #ngày #hè

Video liên quan

Chủ Đề