Khi nhà không còn là nơi muốn về

Có vài lần tôi nghĩ đến câu hỏi này, khi đối mặt với những tình huống lắt léo đến mức thử tưởng tượng bản thân lọt vào đó cũng làm tôi bối rối.

Ảnh: TL

Một nhân vật trong bài viết đón tôi vào nhà em trong con hẻm tìm mãi không ra với một mớ số lằng nhằng. Câu chuyện vì sao họ ở một cái ngõ sâu sâu và rắc rối như thế kể cũng thiệt kỳ. Mẹ của cô gái không thích người con trai mà em yêu.

Em kể: “Mẹ thường nói mày mà theo thằng đó thì đừng nhìn mặt tao nữa.” – Và em có bầu. Em bán hàng online, không dư dả quá nhiều, nhưng đủ tiền sữa tã và chăm sóc bé. Không quá vất vả. Người yêu và em chia tay sau vài tháng sinh. Em không trách cứ gì số phận khiến mình làm mẹ mà không có người đàn ông bên cạnh giúp đỡ, mà giờ chỉ bận lòng nhất là kiếm sống và chăm con. Nhưng em không trở về nhà và cũng không trông đợi sự giúp đỡ của gia đình.

Em nói em không thể cãi nhau và làm mẹ buồn vì cuộc sống em không như ý mẹ. Em không thể chọn khác đi. Em cũng không thể về nhà quỳ gối để xin mẹ tha thứ gì. “Em không có lỗi,” – Em nhún vai. Mẹ em nói nếu muốn về nhà thì trả con cho chàng trai. Em chọn đứa bé – và không chọn mẹ.

Sẽ thế nào nếu ta bị gia đình “tống tiền” buộc phải chọn điều gì đó? – Câu trả lời bị treo trên cao, gãy vụn. Tôi không biết thế nào là sai hay đúng.

Một cậu trai khác tôi quen trong lớp dạy viết lại có sự bấp bênh khác. Cậu không muốn về lại nhà vì không thể để cha thấy cậu đang theo đuổi một điều chẳng thành công gì lắm [theo ý hướng của cha]. Cậu không muốn ông buồn. Cậu không muốn cha thấy mình là một khối thể thất bại.

Tôi hỏi: “Làm sao em biết cha em sẽ thất vọng? Có khi cha chỉ cần em về thôi mà.” – Cậu đáp: “Chị chẳng biết gì về cha em đâu. Cha em từ nhỏ luôn nói với em là đàn ông mà không thể bằng anh bằng em thì chắc phải chui đầu xuống đất cho bớt nhục. Em mà về thì cha sẽ phải chui đầu xuống đất. Em còn thua cả em trai của em nữa.” – Cậu không thành công khi kết thúc thời gian đại học, và vẫn đang tìm hướng đi trong sự mù mờ vất vả. Nhưng không thể nói với cha rằng con chưa biết phải làm gì cả.

Khi nào nhà không còn là nơi để về? – Điều đó hiện hữu trong mong đợi được “đánh tiếng” bởi người thân. Mẹ muốn con là người có thành tựu như có chồng, có chồng thành công. Cha muốn con giỏi hơn người hàng xóm. Anh muốn em sẽ mạnh mẽ như anh. Chị muốn em được đi du học như chị. Đứa bé yếu thế trong nhà từ nhỏ bắt đầu tự xây dựng bức tường kỳ vọng trong tâm trí nó. “Tôi phải thế này mới làm cha vui. Tôi phải thế kia mẹ mới hài lòng. Tôi là nỗi nhục của anh chị vì họ giỏi quá.” – Qua thời gian, kỳ vọng hóa thạch tới mức đóng đinh trong tâm thức, quy định một con người phải LÀ GÌ ĐÓ – để DỰ ĐOÁN được niềm vui mình mang lại cho người thân yêu của mình.

Sơ giản hơn, nó giống như cô gái mong chàng trai mình yêu sẽ galant mời mình đi xem phim vì chàng trai có đủ tiền [như vài bạn trai khác trong lớp]. Nặng nề hơn, nó giống bức tượng được mẹ tạc trong đầu, người con đứng so và tủi hổ thấy mình không thể làm mẹ vui vì chẳng là gì so với bức tượng đó.

Khi nói điều này, nhiều người xua tay bảo cha có cần gì đâu, mẹ có cần gì đâu, chỉ muốn con sung sướng. Nhưng “sung sướng” là khái niệm mơ hồ khác biệt giữa mẹ và con, hay cha và con, hay anh chị và em. Dùng “sung sướng” của mình để tạc tượng cho giới hạn và cả sự bất an của người yếu thế không khác gì bắt một cậu bé còi cọc mặc áo giáp của dũng sĩ khổng lồ. Họ không thể mang vác được. Họ kiệt sức dần và quên mất bản thân. Họ thấy mình yếu và tồi tệ hơn “bộ giáp” mà người thân yêu kỳ vọng. Trong bất lực, họ bắt đầu tự dự đoán về nỗi thất vọng của người thân yêu.

Và họ sợ hãi mỗi khi nghĩ phải trở về nhà.

Tôi có một người thầy. Ông thường nói, từ khi con gái anh còn rất bé, anh luôn nói con hãy về nhà nếu con đứt tay, nếu con bị bắt nạt, nếu con khóc, nếu con không còn bạn bè, nếu con bị tổn thương. Con về nhà và chơi với bố. Ông và vợ cứ nói lặp đi lặp lại vậy cho đến ngày cô bé đi học xa. Ông không biết điều đó liệu có ích gì trong đời khi cô bé rời nhà ở tuổi 19, nhưng có thể tiềm thức sẽ nhắc nó về câu dặn dò lặp đi lặp lại như chiếc công tắc đèn bật lên, chỉ dẫn nó quay về nếu bất trắc xảy ra.

Khi tôi hỏi về sự dựa dẫm và ỷ lại, ông không nghĩ mái nhà an toàn sẽ khiến con gái èo uột trốn về lười nhác. Sự độc lập của cô bé được ông chỉ dẫn theo từng ngày sống bên nhau: Con tự chăm sóc gà con nếu con nuôi. Con tự xếp lại giường khi ngủ dậy. Con tự tính thời gian chơi điện thoại. Ông nói sự độc lập là rèn luyện, cả người lớn như ông nếu không cố rèn luyện để ngồi đọc sách còn sẵn sàng bỏ dở, có khác gì con nít. Còn ngã xuống, trở về, và được làm lại từ đầu – nó là thứ duy nhất gia đình làm được cho đứa con – để không mất nó vào thời khắc hiểm nghèo nhất của bất trắc.

Nếu mái nhà làm ta hoảng sợ – thì làm sao đủ sức để quay về?

Khải Đơn

Nhà, theo định nghĩa của người đời là nơi sẽ đón ta về khi mệt mỏi, nơi có thể không cần rộng rãi, khang trang nhưng vẫn luôn cho ta cảm giác thoải mái, ấm áp mỗi khi trở về; nơi luôn có những bữa cơm ấm áp, ngập tràn hạnh phúc. Còn hàng tỉ định nghĩa về chữ "nhà" thiêng liêng đó.

Từ hồi là con nhóc 8 tuổi, tôi đã nhùng nhằng không thèm ở nhà nội mà chuyển vào ở nhà ngoại cách đó hơn trăm mét vì những cơn say lè nhè, liên miên của ba. Tuổi thơ mơ về những chiếc ôm vỗ về của mẹ, về những lần được ba chở đi đây đi đó hết sức giản đơn, thế mà tôi vẫn không có được.

Hoàn toàn sai khi nghĩ rằng tôi thật đáng thương bởi mẹ tôi là người nội trợ giỏi. Mẹ quán xuyến mọi việc trong nhà rất chu toàn, ai cũng khen mẹ khéo tay, đảm đang. Ba tôi ngoài những cơn say thì chỉ đánh đòn tôi một lần duy nhất bằng chổi lông gà vì tội không chịu ngủ trưa. Sau đó ba kêu mẹ xức dầu vào mông tôi và cho tiền đi mua kẹo. Đến giờ tôi mới hiểu, ba chỉ thích con trai thôi và mẹ là người chẳng thể hiện tình cảm yêu thương, vỗ về đứa con gái này.

Có một Tết nọ, tôi hân hoan chạy ra nhà để ăn cơm tối cùng ba mẹ. Kết quả là họ kết thúc bữa tối mà không hề có tôi. Tôi buồn não nề, buồn đến nỗi không muốn nói nên lời. Thời gian trôi đi, nhà đối với tôi chỉ như chỗ tránh nắng, che mưa. Vài năm gần đây, vì một số thay đổi lớn trong gia đình, tôi lại một lần nữa đến nhà khác ở. Cũng chẳng khác gì ngoài định nghĩa nhà của tôi từ trước đến giờ; nơi tôi đi đi về về, có chỗ ngủ, chỗ ăn, đi ra đi vô.

Nửa năm trở lại đây, tôi phải trở ngược về nơi mình đã nhùng nhằng cuốn vài bộ đồ bỏ đi hồi 8 tuổi. Tôi cứ ngỡ sau những thời gian sóng gió đã qua, sau bao năm kiên nhẫn, nhẫn nhịn mà tôi chịu đựng, giờ sẽ được hồi đáp phần nào. Thế mà, những người sinh ra tôi đều đặn hờn giận, cãi vã, không nhìn mặt nhau. Đứa con như tôi thật sự rất mệt mỏi, can ngăn không xong, giảng hoà cũng chẳng được. Hàng ngày, khi từ nơi làm trở về, tôi không còn hân hoan như trước nữa, không còn muốn đoán xem tối nay được ăn gì. Những vòng xoay bánh xe càng gần về nhà thì lòng tôi lại càng chán ngán. Tôi rất tâm đắc với bài viết mà chị bạn chia sẻ: "Sự tương tác của bố mẹ tốt hay xấu chính là tấm gương phản chiếu, để con cái họ nhìn thấy khắc ghi trong lòng". Tôi mong họ biết đủ vui với cái mình đang có.

Vân

Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

    Đang tải...

  • {{title}}

Những stt mệt mỏi về gia đình được nhiều bạn đọc truyền tay nhau và chia sẻ mạnh mẽ trên các trang mạng xã hội. Gia đình luôn là điều tuyệt vời nhất, luôn yêu thương và bảo vệ ta vô điều kiện cho dù ta có ra sao. Nhưng nếu một ngày hạnh phúc gia đình tan vỡ vì những bất đồng không thể nào cứu vẫn được thì chắc chắn mọi người đều rất tổn thương và vô cùng hụt hẫng. Cảm giác như chẳng còn bất cứ điều gì trên cuộc đời này nữa. Hãy đến với những stt mệt mỏi ngay bây giờ để vơi đi những nỗi lòng của mình nhé!

Stt mệt mỏi về gia đình hay và ý nghĩa mang đến cho ta những chiêm nghiệm quý giá trong cuộc sống đồng thời giúp ta có thể vui vẻ hơn. Nếu bạn đang cảm thấy chán nản và bất lực thì cùng nhau theo dõi stt mệt mỏi ngay sau đây nhé!

– Tôi thực sự không hiểu nổi rốt cục bản thân mình tại sao phải tồn tại, thế giới này có cần mình ko ? Làm sao có thể sống khi lúc nào cũng cảm thấy bế tắc dồn dập. Đáng nhẽ ra phải viết thứ gì đó vui vẻ, để cố làm mình vui. Nhưng càng cố thì càng ko được. Việc cố gắng để gắng gượng, cố gắng để chịu đựng thực chất chỉ làm bản thân cạn kiệt năng lượng thôi!!!!


– Đôi lúc, tôi thực sự chỉ muốn được nhắm mắt, ngừng suy nghĩ, bỏ mặc thế giới xung quanh, và cũng mong chờ thế giới cũng đối với tôi y như vậy.

– Không biết rằng là do bản thân mình quá nhàm chán, hay tất cả mọi thứ diễn ra quanh mình quá vô vị.

– Dù rằng cuộc đời tôi chưa dài, nhưng tôi có cảm giác mình đã sống cô đơn quá lâu rồi, cô đơn đến mức tôi hầu như cảm thấy quen thuộc và thích thú với việc được làm mọi thứ một mình mà không cần đến ai khác.

– Rất nhiều người thức đêm không phải vì mất ngủ, cũng không phải vì phải làm 1 công việc nào đó. Có lẽ là vì sự mệt mỏi tinh thần đã ngăn họ nghỉ ngơi.

– Một gia đình hạnh phúc chưa chắc nằm ở chỗ ai ai cũng phải cười vui. Mà đối với tôi, một gia đình hạnh phúc trước hết phaỉ luôn mạnh khỏe, hiểu biết và thông cảm lẫn nhau, có kế hoạch để kinh tế gia đình đủ sống…

– “Mỗi cây mỗi hoa – mỗi nhà mỗi cảnh” – Ai rồi cũng có cuộc sống gia đình của mình riêng, cho dù là trải qua bao nhiêu chuyện buồn đau trong gia đình, nhưng gia đình chính là nơi tìm về của các bạn.

– Cứ đêm đến. Không hiểu sao thấy đời mình, cuộc sống của mình buồn đến thế. Ngồi trong 1 góc u quạnh và nghĩ về những chuyện đã xảy ra với gia đình, bạn bè và tình yêu mới thấy bản thân có quá nhiều những khiếm khuyết.

– Dù cuộc sống có bộn bề và tấp nập đến đâu, dù người có lớn bao nhiêu và đi đâu chăng nữa thì cũng cần một điểm tựa, một nơi để tìm về, một mài nhà thân thương.

– Trong cuộc sống, ai cũng cần ít nhất một điểm tựa, điểm tựa đó là niềm tin, sự kì vọng, mục đích, tình yêu… và một điểm tựa vững chất đó chính là gia đình bạn.


– Gia đình là nơi có cha và mẹ, có những thứ tình yêu mà bạn không cần phải đánh đổi một thứ gì đó để có được, là nơi tìm về những khi gục ngã những người thân yêu sẽ nâng chúng ta dậy, sẽ giúp chúng ta đứng lên.

– Gia Đình là một nơi chứa đựng những tình cảm yêu thương mà chúng ta dành cho những người thân yêu. Sau những ngày mệt mỏi của cuộc sống, bận bịu, vất vả trong cuộc sống có khi phải gục ngã thì gia đình chính là nơi giúp ta nạp đầy năng lượng một sức sống mới để tiếp bước ngày mai.

– Nếu không có nhà, không có gia đình thì con người ta làm gì có hạnh phúc? Vậy trên thực tế có nhiều người không có nhà, không có gia đình, vậy họ làm sao để hạnh phúc.

– Nếu bạn đã từng sống trong một gia đình hạnh phúc, nhưng đến một ngày tình cảm gia đình không còn để vun đấp mà bị rạn nứt thì đừng buông xuôi bạn nhé, hãy cố hàn gắn và xây dựng lại gia đình thay vì trách than nhé. Mọi nỗ lực sẽ có kết quả.

– Trong một gia đình trách nhiệm của mỗi thành viên là trân trọng, vun đấm là sự quan tâm,…sẽ là liều thuốc kỳ diệu để giữ mái ấm gia đình và tạo nên một tình cảm thiêng liêng.

– Hãy luôn yêu thương gia đình mình ngay khi có thể, vì không gì là bất biến. Nếu một ngày những chuyện không may xãy ra thì lúc đó hối hận cũng đã quá muộn.

– Trong chúng ta đôi khi sống chỉ để lo nghĩ đến bản thân mà không hề quan tâm đến người khác, và luôn trách mốc cuộc sống gia đình quá chán nãn mà quên rằng luôn có những con người hy sinh thầm lặng để giúp bạn có một cuộc sống gia đình tốt nhất.

– Hãy trân trọng những gì mà bạn và gia đình bạn đang có, tức là chúng ta đang xây dựng một sự gắn kết cho một tương lai tươi đẹp hơn, với đủ yêu thương trong một mái ấm.

– Không có một gia đình nào là hoàn hỏa cả…vẫn có sự cãi vã, vẫn có chiến tranh, thậm trí là sự lạnh lùng trong một thời gian rất dài, nhưng suy cho cùng, gia đình vẫn là gia đình và không có sự chia cắt nào làm tan rã một mái ấm yêu thương đó.

– Bạn đừng nhìn thấy một gia đình nào đó hạnh phúc là nghĩ họ không từng trải qua những sức mẽ, sự cãi vã…vì họ đã trãi qua rồi cho nên biết cách để xây dựng một tình cảm gia đình tốt hơn.

– Gia đình không phải là việc bạn mang trong mình dòng máu của ai mà nó nằm ở chỗ bạn yêu thương ai, chia sẻ và quan tâm đến ai.

– Ở cuối cuộc đời mình bạn sẽ nhận ra không bao giờ nuối tiết khi không qua một bài thi, hay thắng lời trong một sự tranh cãi…mà cái bạn đáng nuối tiết đó chính là gia đình mình, vì không có thời gian bên cạnh những người yêu thương.


– Gia đình là nơi tốt nhất mà bạn tìm về với bình yên, là nơi có thể giúp bạn nghĩ ngơi khi vấp ngã, là nơi yêu thương mà không cần điều kiện, là nơi có cuộc sống tốt nhất để tạo nên vỏ bọc bảo vệ.

– Mọi người có thể đi bất cứ nơi đâu và đến nơi nào cần đến, nhưng chỉ có một gia đình để tìm về, là những lúc mà cuộc sống quay lưng với bạn, là nơi tình yêu luôn đông đầy và chờ ta trỡ về. Gia đình chính là nơi ta tìm về khi mệt nhoài trên con đường đời đầy rẫy chông gai.

– Các bạn có thể đi bắt cứ nơi đâu, làm bất cứ điều gì…nhưng các bạn duy nhất chỉ có một gia đình…Nhưng đó là những người may mắn hoặc những người xem mọi người xung quanh mình là gia đình. Còn với tôi, một gia đình có đầy dủ Ba và Mẹ và đủ điều kiện nhưng chưa bao giờ tôi được cảm nhận được hơi ấm từ gia đình.

– Trên thế giới này không có một gia đình nào là hoàn hảo…bạn nhìn thấy họ hạnh phúc, họ ấm áp nhưng bạn đâu biết họ phải trải qua bao nhiêu lần hàn gắng, bao nhiêu sự tổn thương sự cãi vã để có được cuộc sống hạnh phúc như ngày hôm nay.

– Khi bạn là một người mẹ, bạn sẽ không cảm thấy cô đơn khi suy nghĩ, vì lúc đó bạn phải suy nghĩ cho cả hai, suy nghĩ về bạn và suy nghĩ về con bạn.

Những stt buồn về gia đình ngắn và đặc sắc nhất sẽ là nơi giúp các bạn vui vẻ và xoa dịu tâm hồn bạn. Một khi gia đình đã không còn là chỗ dựa của bạn thì bạn cần phải biết cách tự mình đứng dậy và cố gắng hơn nữa. Hãy cùng nhau theo dõi những stt mệt mỏi này ngay nhé!

1. Nếu mệt mỏi quá rồi thì hãy tạm nghỉ ngơi đi cô gái. Đừng lúc nào cũng gồng mình lên chịu đựng tất cả như vậy

2. Những lúc mệt mỏi như này, có một bờ vai để tựa vào thì thật là tốt biết mấy

3. Thành công lớn nhất là đứng dậy sau mỗi lần bị vấp ngã.

4. Hãy nhìn xuống để thấy rằng cuộc đời này ta còn may mắn hơn biết bao nhiêu người. Và hãy nhìn lên để thấy rằng cuộc đời này ta cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.

5. Luôn luôn có lúc con người mệt mỏi bởi công việc, sự cống hiến cho bổn phận, và tất cả những gì anh ta muốn là gương mặt mình yêu, sự ấm áp và điều kỳ diệu của một trái tim yêu thương.


6. Khi ta chưa bắt tay vào công việc, sự lo lắng chỉ làm cho con người ta mệt mỏi.

7. Xây dựng thành công từ thất bại. Sự chán nản và thất bại là hai bước đệm chắc chắn nhất dẫn tới thành công.

8. Dũng cảm là vượt qua nỗi sợ hãi chứ không phải không sợ hãi.

9. Sự mệt mỏi thường không xuất phát từ công việc, mà từ lo lắng, thất vọng và oán trách.

10. Cuộc sống làm bạn buồn chán ư? Hãy lao vào công việc bạn tin tưởng bằng tất cả trái tim, sống vì nó, chết vì nó và bạn sẽ tìm thấy thứ hạnh phúc tưởng chừng như không bao giờ đạt được.

11. Đừng lo lắng khi thấy ai đó giỏi hơn mình. Chỉ cần tập trung vào việc “phá kỷ lục” của chính mình mỗi ngày, tiếp tục đẩy bản thân mình về phía trước.

12. Một nụ cười có thể thay đổi một ngày, một cái ôm có thể thay đổi một tuần, một lời nói có thể thay đổi một cuộc sống.

13. Cuộc sống giống như hoa hồng, vẻ đẹp luôn đi cùng với gai.

14. Hãy cười như thể không ai đang nhìn bạn, và sống như thể không gì có thể ngăn cản bạn.

15. Khó khăn rồi sẽ qua đi. Giống như cơn mưa ngoài cửa sổ, có tầm tã cỡ nào rồi cuối cùng cũng sẽ trời quang mây tạnh.

16. Ở những thời điểm tận cùng của đau khổ, số mệnh không mở ra lối thoát, niềm tin vào tôn giáo chính là cách giải thoát duy nhất cho cuộc đời này.

17. Mệt mỏi ! Không biết phải làm gì , nói gì ngay bây giờ ! Chán ghét tất cả mọi thứ xung quanh , chỉ muốn một mình đi đâu đâu đó.


18. Tự nhiên cảm thấy chán nản, ghét mọi thứ, ai nói gì hỏi gì cũng thấy phiền phức, lười giao tiếp cũng lười phải giải thích tại sao. Một tháng phải có ít nhất 2 lần như vậy đấy.

19. ôi tự hỏi, có phải vì mình quá nhiều lần là người mở lời trong một mối quan hệ, cho nên khi tôi im lặng, có phải mối quan hệ đó cũng sẽ theo đó mà chết đi hay không.

20. Rốt cuộc rắc rối, khó khăn gì ai cũng vượt qua được, ai cũng có người bên cạnh sát cánh. Riêng tôi vẫn chật vật một mình chống chịu tìm cách vượt qua.

21. Lúc mới bắt đầu thì đầy kì vọng vào công việc nhưng một thời gian sau thì bắt đầu cảm thấy chán nản mọi thứ.

22. Ăn mừng thành công cũng tốt, nhưng quan trọng hơn là phải biết chú ý đến những bài học của sự thất bại. Công việc nào cũng thế không thể vì đạt được chút thắng lợi mà quên đi nhiệm vụ của mình.

23. Có những lúc chán công việc đến nỗi làm nó như một cỗ máy, không nụ cười, không cảm xúc và chẳng buồn nói với ai một lời.

24. Tôi đã từng rất thích công việc này, tôi hi vọng rất nhiều thứ từ nó nhưng sau khi đối diện với một vài thất bạn tôi cảm thấy mình thật bất lực và kém cỏi. Có lẽ tôi đã chọn sai con đường.

25. Chúng tôi sẽ làm tất cả để thành công. Đơn giản bởi chúng tôi là những người trẻ và chúng tôi không bao giờ biết từ bỏ.


26. Nếu bạn không từ bỏ, bạn vẫn sẽ còn một cơ hội. Nếu bạn quá nhỏ bé, bạn hãy sử dụng sức mạnh của trí óc, thay vì thể lực. Bạn có thể giửi câu nói này đến bạn bè của mình và kèm theo những lời chúc hay mỗi ngày nhé.

27. Cuộc sống ngày nhiều lo toan và áp lực, nhiều khi mình cũng muốn bỏ môn này lắm. Nhưng rồi mấy suy nghĩ đó lại tan biến ngay khi nhìn thấy những hình ảnh này…

28. Có những ngày nhiều buồn phiền trong lòng, muốn tìm ai để nói chuyện mà nhìn tới nhìn lui, lại sợ làm phiền nên thôi.

Trên đây là những stt mệt mỏi về gia đình đầy ý nghĩa và hấp dẫn nhất. Với những câu nói mang nặng những nỗi buồn sâu sắc sẽ khiến bạn phải ngậm ngùi chua xót nhưng cũng là động lực giúp bạn mạnh mẽ hơn. Đồng hành cùng elead.com.vn để theo dõi những bài viết ấn tượng nhất nhé! Thân Ái!

Video liên quan

Chủ Đề