Newton phát minh định luật vạn vật hấp dẫn năm nào

Vào một ngày mùa thu, Newton ngồi trên chiếc ghế trong vườn hoa đọc sách, bỗng nhiên một quả táo từ cây rơi xuống “bịch” một tiếng trúng đầu Newton. Ông xoa đầu, nhìn quả táo chín lăn xuống vũng bùn. Quả táo đã cho ông một gợi ý làm ông nghĩ miên man.

Bạn đang xem: Sự ra đời của định luật vạn vật hấp dẫn

Quả táo chín rồi, tại sao lại rơi xuống đất? Tài vì gió thổi chăng? Không phải, khoảng không rộng mênh mông, tại sao lại phải rơi xuống mà không bay lên trời? Như vậy trái đất có cái gì hút nó sao? Mọi vật trên trái đất đều có sức nặng, hòn đã ném đi rốt cuộc lại rơi xuống đất, trọng lượng của mọi vật có phải là kết quả của lực hút trái đất không?


Sau này Newton nêu ra: Mọi vật trên trái đất đều chịu sức hút của trái đất, mặt trăng cũng chịu sức hút của trái đất, đồng thời trái đất cũng chịu sức hút của mặt trăng; Trái đất chịu sức hút của mặt trời, mặt trời đồng thời cũng chịu sức hút của trái đất. Nói một cách khác là vạn vật trong vũ trụ đều có lực hấp dẫn lẫn nhau, vì có loại lực hấp dẫn này mà mặt trăng mới quay quanh trái đất, trái đất mới quay quanh mặt trời.

Chuyện quả táo rơi xuống đất chứng tỏ trái đất có lực hút quả táo, đương nhiên quả táo cũng có lực hút của quả đất, nhưng lực hút của trái đất đối với quả táo lớn nên quả táo rơi xuống đất. Nếu ta coi mặt trăng là một quả táo khổng lồ, như vậy trái đất cũng có lực hút nó, vậy tại sao nó không rơi xuống mặt đất? Vì mặt trăng là một quả táo lớn, sức hút của trái đất đối với nó không đủ để làm nó rơi xuống đất, chỉ có thể làm nó quay quanh trái đất mà thôi. Đối với mặt trời thì trái đất cũng là một quả táo khổng lồ, nó quay quanh mặt trời.

Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Mở Khóa Điện Thoại Oppo Khi Quên Mật Khẩu Đơn Giản Tại Nhà!

Vào buổi tối khi nhìn lên bầu trời thấy vô vàn những vì sao đang nhấp nháy, giữa chúng đều có lực hút lẫn nhau. Đây chính là định luật “Vạn vật hấp dẫn” nổi tiếng của Newton.

[nguồn ảnh: //jinavie.tumblr.com]

Tiểu sử của Newton

Một vài dấu mốc:

Isaac Newton [1642 – 1727] – nhà vật lý, toán học nước Anh, người được thế giới tôn là “người sáng lập ra vật lý học cổ điển”.Thời gian còn là sinh viên, Niutơn đã tìm ra nhị thức trong toán học giải tích, được gọi là “nhị thức Niutơn”.Năm 27 tuổi, ông được cử làm giáo sư toán ở trường Đại học nơi ông học.Năm 30 tuổi, ông được bầu làm hội viên Hội khoa học hoàng gia Anh [Viện hàn lâm] và 23 năm cuối đời, ông làm chủ tịch Hội khoa học hoàng gia Anh. Ông còn là hội viên danh dự của nhiều Hội khoa học và viện sĩ của nhiều Viện hàn lâm.Cống hiến lớn khiến tên tuổi ông trở thành bất tử là Ba định luật về chuyển động đặt cơ sở lý luận cho lực học kinh điển, quan trọng nhất là“Nguyên lý vạn vật hấp dẫn”. Đây là nguyên lý cơ sở cho những phát minh vật lý học, cơ học, thiên văn học trong nhiều thế kỷ.

Tham khảo:

Vào một ngày mùa thu, Newton ngồi trên chiếc ghế trong vườn hoa đọc sách, bỗng nhiên một quả táo từ cây rơi xuống “bịch” một tiếng trúng đầu Newton. Ông xoa đầu, nhìn quả táo chín lăn xuống vũng bùn. Quả táo đã cho ông một gợi ý làm ông nghĩ miên man.

Quả táo chín rồi, tại sao lại rơi xuống đất? Tài vì gió thổi chăng? Không phải, khoảng không rộng mênh mông, tại sao lại phải rơi xuống mà không bay lên trời? Như vậy trái đất có cái gì hút nó sao? Mọi vật trên trái đất đều có sức nặng, hòn đã ném đi rốt cuộc lại rơi xuống đất, trọng lượng của mọi vật có phải là kết quả của lực hút trái đất không?

Sau này Newton nêu ra: Mọi vật trên trái đất đều chịu sức hút của trái đất, mặt trăng cũng chịu sức hút của trái đất, đồng thời trái đất cũng chịu sức hút của mặt trăng; Trái đất chịu sức hút của mặt trời, mặt trời đồng thời cũng chịu sức hút của trái đất. Nói một cách khác là vạn vật trong vũ trụ đều có lực hấp dẫn lẫn nhau, vì có loại lực hấp dẫn này mà mặt trăng mới quay quanh trái đất, trái đất mới quay quanh mặt trời.

Chuyện quả táo rơi xuống đất chứng tỏ trái đất có lực hút quả táo, đương nhiên quả táo cũng có lực hút của quả đất, nhưng lực hút của trái đất đối với quả táo lớn nên quả táo rơi xuống đất. Nếu ta coi mặt trăng là một quả táo khổng lồ, như vậy trái đất cũng có lực hút nó, vậy tại sao nó không rơi xuống mặt đất? Vì mặt trăng là một quả táo lớn, sức hút của trái đất đối với nó không đủ để làm nó rơi xuống đất, chỉ có thể làm nó quay quanh trái đất mà thôi. Đối với mặt trời thì trái đất cũng là một quả táo khổng lồ, nó quay quanh mặt trời.

Vào buổi tối khi nhìn lên bầu trời thấy vô vàn những vì sao đang nhấp nháy, giữa chúng đều có lực hút lẫn nhau. Đây chính là định luật “Vạn vật hấp dẫn” nổi tiếng của Newton.

Đọc thêm: Tìm hiểu hệ mặt trời.

[nguồn ảnh: //jinavie.tumblr.com]

Tiểu sử của Newton

Một vài dấu mốc:

  • Isaac Newton [1642 – 1727] – nhà vật lý, toán học nước Anh, người được thế giới tôn là “người sáng lập ra vật lý học cổ điển”.
  • Thời gian còn là sinh viên, Niutơn đã tìm ra nhị thức trong toán học giải tích, được gọi là “nhị thức Niutơn”.
  • Năm 27 tuổi, ông được cử làm giáo sư toán ở trường Đại học nơi ông học.
  • Năm 30 tuổi, ông được bầu làm hội viên Hội khoa học hoàng gia Anh [Viện hàn lâm] và 23 năm cuối đời, ông làm chủ tịch Hội khoa học hoàng gia Anh. Ông còn là hội viên danh dự của nhiều Hội khoa học và viện sĩ của nhiều Viện hàn lâm.
  • Cống hiến lớn khiến tên tuổi ông trở thành bất tử là Ba định luật về chuyển động đặt cơ sở lý luận cho lực học kinh điển, quan trọng nhất là“Nguyên lý vạn vật hấp dẫn”. Đây là nguyên lý cơ sở cho những phát minh vật lý học, cơ học, thiên văn học trong nhiều thế kỷ.

Tham khảo:

//spiderum.com

//hocmai.vn

Tìm hiểu thêm: Giúp bé khám phá thế giới.

Hơn năm ngàn năm trước, người Hindu cổ đại đã thành lập nên nền văn minh Harappan. Một lượng lớn những lý thuyết về cơ thể người và vũ trụ được ghi trong các bản viết tay đã được khoa học hiện đại ngày nay chứng thực.

Acharya Kanad, người sống ở năm 600 trước Công nguyên, được công nhận là người sáng lập ra lý thuyết nguyên tử. Ông cho rằng, vạn vật được tạo thành bởi 9 yếu tố gồm: đất, nước, ánh sáng, gió, tinh không, thời gian, không gian, tâm trí và linh hồn. Theo ông, mọi vật được tạo ra từ các nguyên tử và liên kết với nhau để tạo thành phân tử. Hơn nữa, Kanad còn mô tả chính xác kích thước và sự chuyển động của các nguyên tử cũng như tương tác hóa học giữa chúng. Tuy nhiên phải đến 2.500 năm sau, một người phương Tây tên là John Dalton mới phát hiện ra thuyết này.

Người Ấn Độ cổ đại cũng là người đầu tiên thực hiện các phẫu thuật cắt bỏ, mổ lấy thai nhi và mở hộp sọ. Từ 600 năm TCN, thầy lang Sushruta đã dùng da người để thực hiện các ca phẫu thuật để thay đổi hình dáng mũi, tai và môi người với kết quả đáng kinh ngạc. Ông đã mô tả chi tiết hơn 300 dạng phẫu thuật khác nhau với 125 loại dụng cụ phẫu thuật bao gồm dao mổ, lưỡi trích, kim tiêm, ống thông, v.v.. trong cuốn sách Sushruta Samhita của mình.

Bhaskaracharya, nhà thiên văn học nổi tiếng của người Hindu đã viết trong tác phẩm Surya Siddhanta rằng: “Mọi vật rơi xuống là nhờ vào lực hấp của trái đất. Do vậy, Trái đất, các hành tinh, chòm sao, Mặt trăng, Mặt trời di chuyển theo một quỹ đạo nhất định dựa vào lực hấp dẫn giữa chúng”. Tác phẩm này ra đời cách đây 1.500 năm, cách thời điểm mà Isaac Newton phát minh ra Định luật Vạn vật hấp dẫn khoảng 1.200 năm.

Bhaskaracharya cũng chính là người tính ra thời gian Trái Đất di chuyển xung quanh Mặt Trời với độ chính xác lên tới 9 chữ số thập phân [365,258756484 ngày]. So với con số thực tế là 365.2564 ngày thì sai số trong tính toán của ông chưa tới 0,0002%.

Vào 500 năm TCN, trí giả Maharshi Charaka đã viết cuốn Charaka Samhita, trong đó mô tả chi tiết về cơ thể người, các bệnh lý, phương pháp chuẩn đoán và cách điều trị các chứng bệnh khác nhau, thậm chí cuốn sách còn mô tả rất rõ về chức năng của tim cũng như hệ tuần hoàn. Cuốn sách này sau đó đã được dịch ra nhiều ngôn ngữ khác nhau và được cả giới y học Ả Rập lẫn đế quốc La Mã thờ phụng.

Người Hindu cổ đại là người đầu tiên đề xuất khái niệm Thái dương hệ nhật tâm [lấy Mặt trời làm trung tâm]. Theo tính toán của họ, tốc độ ánh sáng sẽ là 185,016 dặm/giây [ tương đương 297,7 km/s] so với con số thực tế 299,7 km/s thì sai số chỉ là 1%. Thậm chí họ còn tính được rằng, khoảng cách từ Trái đất đến Mặt Trăng bằng 108 lần đường kính của Mặt trăng, còn khoảng cách từ Trái đất đến Mặt trời bằng 108 lần đường kính của Mặt trời. Tất cả những tuyên bố này đã xuất hiện được cả ngàn năm nay, trước khi Galileo công nhận Mặt trời là trung tâm của hành tinh hệ và Trái đất không phẳng.

Theo người Hindu , vũ trụ không có khởi đầu hay kết thúc, nhưng nó cũng tuân theo quy luật sáng tạo và giải thể. Họ cũng là người duy nhất đề xuất ý tưởng chu kỳ sống của vũ trụ. Ý tưởng này cho rằng, vũ trụ đã trải qua vô số lần hủy diệt và tái sinh. Mỗi lần như vậy gọi là một chu kì.

Nguồn : Tinhhoa

>>>Những loại bùa chú được xem là nguy hiểm và đáng sợ nhất trong tín ngưỡng tâm linh
>>>“Một ngày trên trời bằng ngàn năm mặt đất” không phải là thần thoại
>>>Tesla đã nghĩ ra vũ khí khủng khiếp nhưng rất may chưa kịp tạo ra nó
>>>Người phụ nữ nhìn thấy mặt người biến dạng thành rồng

Nguồn bài viết: //www.google.com/search?q=inh+luat+van+vat+hap+dan+da+duoc+phat+hien+tu+cach+day++nam

Video liên quan

Chủ Đề