Truyện vì sao mùa hạ mát

Giản An Kiệt là cô gái bình thường không quá nổi bật, tuổi thơ của cô trôi qua thật dịu dàng và bình yên. Năm tuổi cô mong ước được cùng ba mẹ đi ngắm trời xanh mây trắng, tay nắm tay. Mười tuổi cô đem ước mơ ấy phác thảo nét đầu tiên trên bức tranh. Đến lúc mười lăm tuổi, cô mang thêm Diệp Lân vào bức tranh sơ sài này, vẫn cứ nghĩ chỉ cần anh là đủ, không ngờ đến năm hai mươi tuổi cô mới biết mình thực sự tự đa tình, lúc nào bức tranh cũng chỉ có cô mà chưa hề có anh. Hai mươi lăm tuổi, cô nhận ra rằng có mình mình cũng không sao, nhưng để rồi mãi đến sau này cô mới biết anh luôn hiện hữu cùng với cô.

– [Vì sao đông ấm, vì sao hạ mát] –

-[何所冬暖何所夏凉]-

I – Vì sao mùa đông ấm áp

[何所冬暖]

Tác giả: Cố Tây Tước

Độ dài: 50 chương chính văn và 6 chương ngoại truyện

Thể loại: ngôn tình, hiện đại, sủng :”>, HE

Mục lục

Preview, Chương 1, Chương 2, Chương 3, Chương 4, Chương 5

Chương 6.1 | 6.2 | 6.3 | 6.4, Chương 7, Chương 8.1 | 8.2, Chương 9.1 | 9.2, Chương 10

Chương 11, Chương 12, Chương 13.1 | 13.2, Chương 14, Chương 15

Ngoại truyện 1

Chương 16, Chương 17.1 | 17.2, Chương 18, Chương 19, Chương 20, Chương 21

Ngoại truyện 2

Chương 22, Chương 23.1 | 23.2, Chương 24.1 | 24.2, Chương 25, Chương 26.1 | 26.2, Chương 27.1 | 27.2

Chương 28, Chương 29, Chương 30.1 | 30.2, Chương 31, Chương 32, Chương 33, Chương 34, Chương 35.1 | Chương 35.2

Chương 36, Chương 37, Chương 38, Chương 39, Chương 40, Chương 41, Chương 42, Chương 43

Chương 44, Chương 45, Chương 46, Chương 47, Chương 48, Chương 49, Chương 50

Ngoại truyện 3 | Ngoại truyện 4

[Ebook]

Đánh giá: 6.6/10 từ 222 lượt

Danh sách chương Truyện Yêu Thích Đọc Truyện

Tình yêu cũng giống như một bức tranh đầy màu sắc, bức tranh ấy cần có cả hai người cùng nhau vẽ lên thì mới thực sự hoàn thiện và đẹp đẽ được, chỉ khi có đủ hai người thì mới không thể có khoảng trống, không có sự vắng vẻ, hiu quạnh. Cuộc đời Giản An Kiệt nữ chính trong truyện Vì Sao Mùa Đông Ấm Áp là một hành trình dài đi lấp đầy những khoảng trống trong bức tranh một tay cô vẽ lên.Giản An Kiệt là cô gái bình thường không quá nổi bật, tuổi thơ của cô trôi qua thật dịu dàng và bình yên. Năm tuổi cô mong ước được cùng ba mẹ đi ngắm trời xanh mây trắng, tay nắm tay. Mười tuổi cô đem ước mơ ấy phác thảo những nét đầu tiên trên bức tranh. Đến lúc mười lăm tuổi, cô mang thêm Diệp Lân vào bức tranh sơ sài này, vẫn cứ nghĩ chỉ cần anh là đủ, không ngờ đến năm hai mươi tuổi cô mới biết mình thực sự tự đa tình, lúc nào bức tranh cũng chỉ có cô mà chưa hề có anh. Hai mươi lăm tuổi, cô nhận ra rằng có mình mình cũng không sao, nhưng để rồi mãi đến sau này cô mới biết anh luôn hiện hữu cùng với cô.

Trải dài truyện là nỗi lòng của cô, của anh, và biết đâu là của ai đó trong chúng ta, mông ước thực cao sang để rồi khi giật mình ta mới thấy những gì gần gũi. Truyện ngôn tình đặc sắc này là những trang tâm sự mỏng, những trăn trở tình yêu và cuộc sống được gửi đến bạn đọc dưới ngòi bút của tác giả Cố Tây Tước

Đang tải Player đọc truyện...

Chương 1: Cưới em, yêu em, hạnh phúc kéo dàiKể từ sau khi Tịch Si Thần nghỉ việc, mọi thứ trở nên vô cùng nhàn rỗi, theo lời của An Kiệt mà nói tức là chẳng có việc gì làm, chơi bời lêu lổng, còn theo lời của anh chàng họ Tịch là giấu tài, ở nhà chiều chuộng bà xã.Sáng sớm bảy giờ, đồng hồ báo thức vang lên, vươn dài cánh tay, tinh thần nặng trĩu.Hai phút sau."Si Thần, đừng làm ồn, để em dậy."Giọng nói dịu dàng pha chút an nhàn biếng nhác, "Còn sớm." Anh dang tay ôm lấy thân người đang gượng dậy vào lồng ngực.Bị ôm trong tình trạng không một mảnh vải trên thân, An Kiệt thật sự cảm thấy không được tự nhiên."Si Thần, em đi chuẩn bị bữa sáng được không?" An Kiệt đề nghị."Hôm nay thứ mấy?"An Kiệt suy nghĩ một chút rồi trả lời "Thứ sáu."“Người đẹp, là do anh muốn em làm cho anh đấy nhé." Cuộc tranh luận kết thúc."..."Mười phút sau.."Em cảm thấy thật ấm áp " An Kiệt rất thành khẩn.Si Thần trả lời cũng rất chân thành "Anh cũng vậy."Bình thường An Kiệt rời giường cũng phải sớm hơn dự tính hồi tối những nửa giờ, dĩ nhiên, đây chỉ là dự tính thường ngày, nếu như xảy ra những chuyện khác, căn bản một tối của cô chỉ tầm một đến hai tiếng."Si Thần, anh muốn bỏ gì vào trong cháo, hay là ăn cháo trắng?" An Kiệt vươn người ra cửa sổ nơi có vườn hoa.Tịch Si Thần đi qua vườn hoa nhỏ trên tay cầm tờ báo, mặc bộ trang phục giản dị màu vàng nhạt, đầu tóc rối bù, vẻ hoang dã tự nhiên, trông vô cùng gợi cảm.“Ăn trái cây, có được không?" Tịch Si Thần lấy báo ra khỏi hộp thư."Tốt thôi" An Kiệt xoay người lại mở tủ lạnh ra lấy hoa quả.Tịch Si Thần đi vào phòng bếp, "Anh sẽ gọt.""Được.""Hôm nay em muốn đi ra ngoài sao?""Dạ, phỏng vấn."Tịch Si Thần cầm lấy một quả táo và bắt đầu gọt, "Lúc nào về?""Không biết, tùy trường hợp."Tịch Si Thần gọt trái táo thật cẩn thận, buột miệng hỏi, “Do không muốn hay là không có duyên?"An Kiệt quay đầu lại nhìn thoáng qua trái táo sắp gọt xong một cách hoàn hảo, "Là do gặp xui thôi, hy vọng hôm nay em phỏng vấn thành công.""Mẹ ơi" tiếng hét thốt lên khi vỏ trái táo đứt rời ra.An Kiệt trợn mắt, "Anh cố ý.""Tay trơn." anh chàng họ Tịch biện hộ."..."Tịch Si Thần cắt miếng táo nhỏ đút cho An Kiệt, theo thói quen anh dùng tay thay vì cắm dao vào, một là sợ dao nhỏ cắt phải môi An Kiệt, cho dù loại dao này rất cùn, hai là -- anh thích dùng tay."Anh lái xe đưa em qua.""Không cần, em đi xe buýt được rồi.""Không xứng với em.""Rất ổn đó chứ, em đi vậy được rồi""Ừm" Tịch Si Thần vừa gọt trái cây vừa đi tới chỗ bàn đá nạm cẩm thạch gần đó, lật đại trang báo đầu tiên"... Tuyến đường xe buýt 101 thường xảy ra vụ cầm dao cướp bóc...""...""An Kiệt, muốn ăn thêm một quả lê nữa không?""Cám ơn, không cần!"Qủa lê chia cách hai ngườiAn Kiệt sau khi đi phỏng vấn ở ba nơi, kết quả đều là xin đợi báo sau. An Kiệt tức giận nghĩ tới nếu lúc đó cô không ăn quả táo kia có lẽ tình hình sẽ khác.An Kiệt lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian, mười hai giờ.Sáng sớm, khi Tịch Si Thần đưa cô đến được một hồi, cô xin anh một trăm đồng, bây giờ mới có dịp dùng để ăn cơm trưa.Đang suy nghĩ chuông điện thoại di động cô bỗng dưng vang lên, An Kiệt nhìn thoáng qua rồi bắt máy."Anh ở phòng Đại Hòa, em tới đây." Rồi nói thêm "Khỏe chứ?"Bình thường anh chàng họ Tịch luôn đề nghị điều gì đó rồi ở cuối câu mới thêm vào vài lời hỏi thăm thân thiết, dĩ nhiên, đối tượng được hỏi thăm tới chỉ toàn là bà xã An Kiệt, nhưng không hiểu tại sao, thiếu những lời này An Kiệt cứ cảm thấy thế nào, dần dần cái cảm xúc của cô đối với con người này – thật khó để có thể diễn tả."Tôi không muốn ăn món ăn Nhật" Đầu máy bên kia có tiếng nói chuyện với nhau vọng qua, hẳn là không chỉ có mỗi một người đang dùng cơm."Người đẹp, như vậy là.." Tịch Si Thần nói vọng qua điện thọai với vẻ hiền từ rộng lượng: "Mình cùng đi xe về chứ?""Em nghĩ rằng em nên nên đi dạo một vòng."Si Thân ngập ngừng, "Vậy cũng được."Tịch Si Thần chủ động cúp máy trước.An Kiệt hé môi cười một tiếng, sau đó bắt đầu đi dạo một vòng.Đột nhiên, cuộc đi dạo của An Kiệt chỉ mất có nửa giờ, đoạn cô đang cắn miếng bánh ngọt trên tay , Tịch Si Thần tình cờ lái xe qua đậu bên ven đường, cách nơi cô đứng khoảng mười thước là nhiều.Cửa kính xe kéo xuống: "Tốt đúng lúc lắm. Thuận đường, tôi cùng về nhà, có muốn cùng về hay không đây?"An Kiệt nhíu mày, gật đầu.Vụ này cũng đã từng xảy ra rất nhiều lần trong khoảng một năm trước đây đổ lại, An Kiệt đã có lần cho là anh chàng họ Tịch này chỉ giả bộ tình cờ nhưng thực ra lại theo dõi cô, rốt cuộc sau nhiều lần nghiên cứu có lẽ đúng là tất cả cũng chỉ là tình cờ, An Kiệt đành bất đắc dĩ tin lời anh."Vẫn không muốn về sao?""Về."Anh chàng này thật sự là không thể hiểu nổi!Tịch Si Thần cười nhẹ một tiếng, "Thật ra thì em có thể đi dạo thêm một chút nữa cũng được.""Si Thần, anh ăn trưa chưa?"Tịch Si Thần cười cười, "Ăn một chút rồi, có gì không?""Về nhà nấu cơm cho em ăn." An Kiệt dứt lời, mở cửa xe chui vào hàng ghế sau ngồi.Tịch Si Thần nghĩ bụng chiều ý cô một lần chắc cũng không sao: "Cũng không phải là không được, mặc dù hôm nay là thứ sáu."An Kiệt vuơn người lên ôm lấy Tịch Si Thần, "Ngày mai em sẽ trói anh ở trên giường, không cho anh chạy thoát!"Xe bắt đầu đi.

"Thế sao" Giọng điệu của Si Thần không hề thay đổi, chậm rãi nói: "Cũng có thể."

Tác giả: Cố Tây Tước
Độ dài: 26 chương và 2 phần câu hỏi
Thể loại: ngôn tình, hiện đại, sủng
Editor: Hà Phương

Trước khi đọc truyện các bạn có thể đọc qua bài viết này về việc mang truyện từ WP này đi nơi khác ^_^

Mục lục:

Chương 1: Yêu em, cưới em, hạnh phúc dài lâu

Chương 2- Chỉ vì em thích

Chương 3: Cà phê tình nhân, nguyện vọng ngọt ngào

Chương 4:Phong cảnh đẹp

Chương 5: Gom góp nụ cười của em từng tí từng tí một

Chương 6 : Bao bọc trong sự dịu dàng

Chương 7: Cuộc sống, yêu em

Chương 8: Từng ngày lại từng ngày

Chương 9: Vĩnh viễn không rời xa

Chương 10: Trẻ con

Chương 11: Ở nhà cũng không phải là ý tưởng tồi.

Chương 12: Bạn cấp ba

Chương 13:  Nước chảy đá mòn. [1]

Chương 14: Anh yêu em từ lâu.

Chương 15: Ai cũng tĩnh lặng.

Chương 16: Cám ơn em đã để cho anh yêu em.

Chương 17: Trẻ con thông minh có kẹo ăn

Chương 18: Khúc nhạc dạo sinh nhật.

Chương 19: Thần thánh không thể xâm phạm.

Chương 20: Biển xanh hàng năm [ Phần 1]

Chương 21: Biển xanh hàng năm [ phần 2]

Chương 22: Biển xanh hàng năm [ phần 3]

Video liên quan

Chủ Đề