Viết đoạn văn bày tỏ suy nghĩ về một bài học mà em tâm đắc nhất

Nếu được sống những ngày tháng sôi sục năm 1284 – 1285 mà đọc Hịch tướng sĩ, hẳn không ai cầm được nước mắt. Kết thúc bài hịch, Trần Quốc Tuấn giãi bày: Ta viết bài hịch này để các ngươi biết bụng ta.

Phải chăng ông mong muốn người đọc, người nghe không chỉ thức tỉnh bởi những lí lẽ chặt chẽ, sắc bén mà còn thấm thìa, xúc động bởi tấm lòng người chủ soái đang bồi hồi lo lắng từng giờ từng phút cho vận mệnh sống còn của cả non sông Đại Việt. Ngày ấy, văn chương nghị luận chưa hoàn toàn tách khỏi lịch sử, triết học, chính trị [văn – sử – triết bất phân]; văn nghị luận chưa tách khỏi văn tự sự, trữ tình. Thuyết phục bằng trí tuệ, lí lẽ, lập luận…bằng hình ảnh, sinh động và xúc cảm chân thành, mãnh liệt.

Có đoạn văn nhói lên đau đớn, xót xa, có đoạn ngùn ngụt căm hờn, lời văn nghẹn ngào, sôi sục. Mỗi chữ như một lời thề thiêng liêng, một quyết tâm sắc nhọn.

Đối với tì tướng, trái tim lớn ấy lại nhân hậu vô cùng. Sự quan tâm, chăm sóc của ông thật là tỉ mỉ, cụ thể, kịp thời, từng việc, từng người, nơi này, nơi kia, lúc này, lúc khác… như cha con, anh em ruột thịt một nhà. Khi phê phán, trách móc, chế giễu, sỉ nhục tướng sĩ dưới quyền khá nặng nề, vẫn thấy tấm lòng từ ái, độ lượng, bao dung và tầm nhìn xa rộng của Đại vương. Đặc biệt, ông luôn gắn mình với tướng sĩ: ta cùng các ngươi, chẳng những thân ta…mà các ngươi…cùng sống chết, cùng đau xót biết chừng nào, cùng vui cười… cao hơn tất cả cái sống, cái chết của mỗi người là khôi đoàn kết toàn quân, toàn dân mà Hưng Đạo vương là người có công đầu xây đắp. Đó chính là sức mạnh tinh thần quan trọng nhất để quân dân nhà Trần quyết đánh và quyết thắng.

Càng về cuối bài hịch, giọng văn càng thiết tha, mạnh mẽ. Từ tấm lòng, tình cảm chuyển dần sang ý chí, quyết tâm. Vị chủ soái đã thể hiện quyết tâm sắt đá, ý chí lớn lao, tin tưởng ở tướng sĩ, tin ở chính mình. Những lời răn dạy càng cụ thể, thiết thực: thái độ ứng xử, hành động khẩn trương… Ông đã truyền cho toàn quân khí thế Sát Thát hừng hực, một niềm tin tất thắng không gì lay chuyển nổi.

Hãy chọn một câu nói mà bạn tâm đắc và bày tỏ suy nghĩ của mình về câu nói đó Bài làm Mỗi người trong chúng ta đều có thể làm chủ được cuộc sống

Hãy chọn một câu nói mà bạn tâm đắc và bày tỏ suy nghĩ của mình về câu nói đó Bài làm Mỗi người trong chúng ta đều có thể làm chủ được cuộc sống

Bài làm

Mỗi người trong chúng ta đều có thể làm chủ được cuộc sống của mình. Những điều đã xảy ra trong quá khứ hay sắp diễn ra ở tương lai đều phụ thuộc vào bản thân chúng ta. Thời gian trôi đi thì không thể nào trở lại được, nên những gì đã xảy ra chúng ta không thể nào thay đổi được. Ngược lại, ta có thể thay đổi được những gì ở trước mắt, ở tương lai. Chính vì thế mà tôi rất tâm đắc với câu nói của Nick Vụịicic: “Bạn không bao giờ có thể thay đổi được quá khứ của bạn nhưng bạn có thể thay đổi được tương lai.”

Qua câu nói đó, ta có thể tin ràng khả năng thay đổi tương lai là nằm trong tầm tay của chính mình. Theo qui luật thời gian thì quá khứ qua đi là không thể nào níu giữ hay quay lại. Cũng như những lỗi lầm của chúng ta trong quá khứ không thế sửa chữa hay bù đắp. Nhưng ở hiện tại, nếu chúng ta nhận ra được con đường mà chúng ta đang đi là sai, chỉ mang đến bất hạnh, lầm lồi cho bản thân và quyết tâm thay đổi số phận, thì tương lai trước mắt sẽ tươi sáng hơn rất nhiều. Muốn làm được như thế, điều đầu tiên cần phải có trong mỗi con người chúng ta, chính là tinh thần vượt khó.

Vì sao phải như thế? Vì nó sẽ tiếp thêm sức mạnh, nghị lực để ta có thể vượt qua những khó khăn, tiến gần hơn đến thành công. Đó chính là lúc, con đường đi đến tương lai của bản thân sẽ tự mở rộng để chào đón chúng ta. Khi đã có ý chí, quyết tâm thay đổi tương lai, ta sẽ thấy tâm hồn dường như thoải mái hơn bởi không còn phải bị ràng buộc bởi những rắc rối trong quá khứ. Mọi người xung quanh sẽ quý trọng và yêu mến chúng ta nhiều hơn vì ta có ý chí vươn lên, biết làm chủ tương lai, định hướng được bản thân, không hèn nhát, không đầu hàng số phận để buông xuôi tất cả. Điển hình như tấm

gương của thầy Nguyễn Ngọc Kí. Từ nhỏ, thầy đã bị liệt cả hai tay. Nhưng không đầu hàng trước số phận an bài, thầy đã cố gắng tập viết bằng chân, cố gắng thay đổi tương lai vì không muốn trở thành kẻ vô ích của xã hội. Và giờ đây, thầy đã trở thành một thầy giáo giỏi, một thầy giáo mà học sinh nào cũng ngưỡng mộ, cũng xem như tấm gương để noi theo.

Hay chính bản thân của Nick Vujicic. Từ khi được sinh ra, anh đã không có được tay chân như những đứa trẻ bình thường khác, anh đã phải đấu tranh cả về tinh thần, tình cảm cũng như thể xác, nhưng rồi cuối cùng anh đã quyết định đối mặt với khuyết tật của mình. Bằng chính nghị lực sống, tinh thần vượt khó phi thường, anh đã vượt qua nỗi đau, bỏ qua những khiếm khuyết cơ thể của bản thân, và trở thành một diễn thuyết gia nổi tiếng về chủ đề làm chủ cuộc sống.

Bên cạnh đó, chúng ta còn cần phải phê phán những con người không có tinh thần vượt khó, phó mặc cho số phận đưa đẩy. Những con người ấy sẽ khó mà có được một tương lai tốt đẹp như mong đợi. Họ sẽ bị mọi người khinh chê, xa lánh. Vì thế mà chúng ta cần phải tự rèn luyện để tiếp thu và nâng cao tinh thần vượt khó của bản thân. Đừng vì quá khứ sai lầm mà sa đà, buông xuôi tất cả, tự biến mình thành kẻ ngu dốt của xã hội.

Câu nói của Nick Vujicic là một câu nói đáng để chúng ta suy ngẫm. Hãy bỏ lại sau lưng những chuyện của quá khứ, xem nó như một bài học cho bản thân và bắt tay vào xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.

Bài viết gợi ý:

Câu hỏi xoay quanh văn 11

Soạn văn 11 tập 1 ngắn nhất

Soạn văn 11 tập 2 ngắn nhất

Bài soạn văn lớp 11 siêu ngắn

Câu hỏi xoay quanh Địa lý 11

Soạn công dân 11 cực chất

Giải công dân 11 cực chất

Giải môn Đại số và Giải tích lớp 11

Giải môn Giáo dục công dân lớp 11

     Sau khi vạch rõ tội ác và bản chất của kẻ thù, Trần Quốc Tuấn trực tiếp bày tỏ những tình cảm của mình: “ Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, chỉ căm tức chưa xả thịt lột da, nuốt gan uống máu quân thù. Dẫu có trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa, ta cũng vui lòng. Đây là đoạn văn biểu hiện tập chung nhất, cao độ nhất cho lòng yêu nước, căm thù giặc của Trần Quốc Tuấn, cũng là đoạn văn tiêu biểu cho lòng yêu nước của dân tộc Việt Nam. Càng đọc kĩ đoạn văn ta càng thấm thía nỗi đau xót chân thành và mãnh liệt của Trần Quốc Tuấn trước vận mệnh Tổ quốc lâm nguy. Tất cả các trạng thái tâm lí, các khía cạnh tình cảm trong ông đều được đẩy tới cực điểm: Đau xót đến quên ăn, vỗ gối, tới mức ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, căm giận sục sôi đến độ muốn được xả thịt lột da nuốt gan uống máu quân thù. Càng đau xót bao nhiêu thì càng căm giận bấy nhiêu. Và càng căm giận bao nhiêu thì càng quyết tâm chiến đấu hi sinh, xả thân vì nước bấy nhiêu, dù có phải chết trăm ngàn lần đau đớn, phơi thân ngoài nội cỏ, xác gói trong da ngựa cũng vẫn cam lòng. Thật cao đẹp và xúc động biết bao tinh thần và nghĩa cử ấy! 

Nguồn: sưu tầm

Loigiaihay.com

Có thể nói sách là thứ không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người, sách cho ta tri thức, nuôi dạy tâm hồn và trí tuệ của con người. Và chắc hẳn ai cũng có ít nhất một cuốn sách yêu thích của riêng mình và tôi cũng vậy. “Những kẻ mộng mơ” của Elvis Nguyễn là cuốn sách mà tôi trân quý nhất. Trong một đọc các mẩu tin trên mạng, tôi tình cờ đọc được một vài đoạn trích nhỏ của cuốn sách này, tôi đã nhận ra rằng đây là cuốn sách của cuộc đời tôi.

Có thể khẳng định rằng, cuốn sách này sẽ hấp dẫn bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sự thu hút của nó đến từ cách mà tác giả phối màu và trang trí bìa sách. Cuốn sách nhỏ gọn, dài khoảng 17cm, rộng 12cm, tông màu trắng xám rất phù hợp với nội dung của cuốn sách. Mặt bìa bọc bìa bóng sáng, trơn nhẵn. Tác giả thật tinh tế và biết cách chiều lòng bạn đọc khi đính kèm theo cuốn sách những tấm ảnh nhỏ xinh dùng để người đọc viết lại cảm nhận của bản thân.

Hẳn rằng mỗi người chúng ta ai cũng đã có lần cảm thấy rằng mình thật vô dụng, rằng cuộc sống quá nhàm chán khiến ta bất lực, con người ta cảm thấy thật đơn độc, mệt mỏi và đánh mất bản thân mình. Vậy thì đây là cuốn sách dành cho bạn. Cuốn sách giúp ta tìm lại chính mình, dẫn lối mình đến với bình yên và hạnh phúc. Cuốn sách không hẳn là tản văn hay tiểu thuyết mà có lẽ đơn giản chỉ là một cuốn nhật kí, nhật kí của những người đang theo đuổi đam mê, người theo đuổi danh vọng hay kẻ đang tìm kiếm tình yêu hoặc một thứ gì khác. Bởi vậy ta có thể nhìn thấy được bản thân mình ở trong đó. Tuổi trẻ đầy những hoài bão nhưng cũng chất chứa nhiều nỗi đau, những vấp ngã khiến ta cảm nhận rõ vị mặn chát của những tổn thương. Ta cảm nhận được vị cuộc đời : “Chúng ta ngủ vùi tuổi thanh xuân của mình trong một quãng đời. Khi tỉnh giấc chúng ta cố gắng tìm hiểu xem mình là ai. Tại sao mình lại tồn tại ở trên đời?”. Vậy tuổi trẻ có gì? Có lẽ là sự cô đơn, sự yếu đuối cùng cực khi đối mặt với cuộc sống. Với lời văn giản đơn không quá màu mè trau chuốt mang lại cho ta nhiều cảm giác chân thực, đầy những cảm xúc lẫn lộn. Ta như có sự đồng điệu với tác giả, từ đó soi chiếu vào bản thân, tìm sự giải thoát cho những khúc mắc trong quá khứ, mở lòng bao dung cho những điều đã qua để trưởng thành, để bắt đầu một hành trình mới.

Trong những tháng ngày, bản thân mệt mỏi muốn chùn bước, cuốn sách là liều thuốc xoa dịu tâm hồn tôi, làm tôi cảm thấy mình được sẻ chia, thấu hiểu. “Tuổi trẻ chúng ta như một giấc mộng dài không lối thoát. Cho tới ngày chúng ta tỉnh giấc và tìm ra hướng đi cho riêng mình”. Tuổi trẻ của tôi đã có lúc là một trang giấy trắng vì sự lạc lối mất phương hướng nhưng đã có lúc nó cũng là trang giấy úa vàng nhuốm màu vì những giọt mồ hôi và cả nước mắt.

“Có những thứ ở lại. Có những thứ sẽ đi. Một lúc nào đó. Một nơi nào đó. Chúng ta bám víu cảm xúc, sự mất mát. Mà trưởng thành. Quên hết tất cả, hay chấp nhận hiện thực rằng chúng ta đã xa?” Mong ai đó an yên cùng tôi. - Elvis Nguyễn.

Video liên quan

Chủ Đề