Đạo Tâm Linh là gì


NHỮNG LỜIĐỨC THẦY CHỈ DẠY

Cái ta là không là ta đạo, biến thành kim cang bất diệt, khi cái ta trở về đại ngã bất động trở thành sức mạnh vạn năng, Phật không luyện thần thông, thần thông tự nhiên mà có trong trời đất, thiêng liêng hộ trì cho chánh đạo. Đi vào chánh pháp tự nhiên trời đất hộ độ, ma quỷ tà yêu tinh không phá được, đất trời thiêng liêng vô tận sức mạnh vạn năng, vũ trụ hộ thể cho chánh pháp, nên tất cả phải đi vào tình thương, tình thương là sức mạnh vô tận, hòa mình hy sinh sống cho tất cả, tình thương đạt được trọn vẹn đó là phật . Chánh pháp đi vào chánh sống, chánh sáng tự nhiên đất trời thiêng liêng hộ độ, hộ trì thần thông của chánh pháp tự nhiên có, nếu sống đúng đi vào chánh đạo là tình thương

Mình luyện đạo để đi vào cái tu đúng, nói đúng, hành đúng, sống đúng ... Tất cả đi vào cái đúng ... Trong bản thân mình còn những gì sai sót, nhỏ nhen, ích kỷ, nhỏ bé, ham muốn thì phải bỏ. Nếu không trừ bỏ được những phàm thường nhỏ bé ấy thì con người dễ sa vào ta ngã, vọng tưởng, ham muốn, điên đảo mất quyền. Đi tu là cầu đức độ sống tình thương và giải thoát, nhưng khi thuận cái gì cũng được, cái gì cũng xong, còn nghịch thì ngược lại, con người mình sân si, giận bảo thủ vì mình.

"Nói nghe nghĩ thấy": Miệng mình nói tai mình nghe nhưng mình có làm được đâu, nếu mình Nghĩ, Nói, Nghe và hành động là một thì đó trở về thánh tâm, lúc đó đạt được " Đại Định Như không". Giữa Thể Đạo Có và Không, nếu mà "không không" thì đánh mất hết tình nghĩa [[ phần đông là đi tìm cái không không đánh mất hết tình nghĩa gia đình, tình dòng họ . Đời này rất nhiều người trật vì đi tìm cái không không vì thế mới mất tình thân, tình cha mẹ, thân bằng quyến thuộc, còn lại chủ thể vọng tưởng, ham muốn chết trong cái điều đó ]]
Nếu Không mà Có của Đạo, thì cái không đó mới diệu dụng, đó là đạt được tình người, tình đạo, tình sống thật Tình Người -LýĐời - Nghĩa Đạo

Thiền xả rất quan trong thoát nghiệp. . . Cái ta của mình quán xả được, những cái sai trái của mình cũng xả được, áp dụng Quán Xả trì niệm danh hiệu "Nam Mô Đại Hùng Lực Chí Nguyện Độ Tâm Linh" là sức mạnh vạn năng bắn phá tất cả và khơi nguồn sống sáng tâm linh của mỗi con người trở về một "Một là tất cả, Tất cả là một - Không một, Không cả - Đạo Tâm Linh Đạo

Quá trình tu luyện: Đổi thể, đổi tánh, đổi vị, đổi sắc, đó là quá trình tu luyện chịu quay về tu sửa, hành sống phải chịu buông bỏ, bức thoát những phàm thường ta ngã bằng cách, thiền định, xuất quyền. Mình dối với mình, dối với mọi người được, chớ không dối được với trời phật và dối được với chính bản thân mình. Tu là giải thoát đau khổ, nghiệp chướng không còn bị trói buộc đen tối, "Tâm Linh Tu Là Giải Thoát Ngay Tại Sự Sống" muốn được giải thoát phải chấp nhận thầy là tất cả, thầy là phương tiện, là gốc, là điểm tựa, thì sẽ được tất cả "Ý nghĩa đúng là thầy,Ý nghĩa đúng là chơn lý, Chơn lý là tất cả,".

Bình thường tình người sống đúng đạo, nếu không có tình người thì vô nghĩa . Nói chung nếu không cho nhau sự chân tình, chung thủy, thoải mái thì "Đời không có hạnh phúc, Đạo không có giải thoát". Trải qua thời gian tu học tâm linh, tự tâm thấybiết và chấp nhận thầy tuyệt đối, Thầy là ý nghĩa đúng, Thầy là phương tiện, Thầy là ngọn đèn soi đường dẫn lối, Thầy là nguồn sống tình thương. Đãnhận biết, giác ngộ và chấp nhận sống đạo, sống chân lý, sống đúngđạo thì, không còn đúng sai, không còn vướng mắc, thuận nghịch như nhau"Thương không còn ghét, yêu không còn thù, trung thành không còn phản bội", nếu đã chung thủy với nhau thì làm gì còn có cảnh giới đúng sai phải trái ...

Tu Tâm Linh là trở về cội nguồn "gốc tình thương":nguồn đất, nước, gió, lửa, có trời, có đất làm người phải tri ân tất cả. Phật cũng từ mẹ sinh ra, nếu mình quên cội nguồn, quên cha, quên mẹ, quên nòi giống, quên quê hương và đất nước thì không phải là đạo người. Tình thương của cha mẹ không bao giờ đòi hỏi, chỉ mong cho con mình được mọi điều bằng an, hạnh phúc . Bổn phận làm con phải nghĩ đến cha mẹ, phải nghĩ đến trời đất, trong Không và Có đều là cha mẹ của chúng ta. Không khí chúng ta đang thở đó là sự tiết hóa nguồn sống âm dương cha mẹ đất, nước, gió, lửa cho chúng ta không khí thở.

Đất trời cũng mong muốn cho chúng sanh, nhân loại và loài người được sống sáng sướng, sống an lành hạnh phúc. Nhưng ngược lại con người đã tự đánh mất những điều mong muốn ấy, phá vỡ nhân thể của trời đất, phá tất cả, con người tạo ra nghiệp đọa,gây khổ cho nhau, đưa đến chiến tranh, thù hằn chết chóc đen tối ...v v v ...Từ đó con người đời đời, kiếp kiếp sống trong đọa đầy triền miên. Bởi vậy tất cả phải quay về với Tâm Linh đó là niết bàn ngay tại sự sống, ai ai cũng thương nhau, ý thức sống cho nhau, đến với nhau chan hòa, chia sẻ cho nhautrong niềm vui và hạnh phúc, không hơn thua, không giành giật, không oán ghét, không hận thù.

Tâm Linh Sống tất cả là tình thương Không thương thì đừng ghét, Không cho thì đừng lấy, Không giúp thì đừng hại. Ai ai cũng muốn sống vui khỏe mạnh, hạnh phúc, Tâm Linh đem niềm vui đến với tất cả, ngay cả con kiến con bọ cũng muốn sống, tất cả vạn vật đều muốn sống, hòa chung sự sống, tất cả đều muốn tươi vui. Ta phải làm gì bây giờ ? Ta phải sống vui, vui cho tất cả vui, sống cho tất cả sống. Bởi vậy mình Muốn vui tại sao làm cho người ta buồn, Muốn được tại sao làm cho người ta mất, Muốn giải thoát tại sao làm cho người ta khổ đau . Vì vậy muốn được những niềm an vui tự tại, là niết bàn tại sự sống. Ta phải sống cho tất cả để trở về một, "Tâm Linh Có Pháp Quay Về" chính là nhắc nhở tất cả phải tu sửa là chính. Nếu sống được như vậy là Đời tươi vui và Đạo giải thoát

Niết Bàn Tại Thế Phật Tại Thế trong mình và tất cả, ngay cả vạn vật đều như nhau, sự sống ai cũng như ai, tất cả là niềm vui và bằng an, là vô tận đó là đạo, là tâm linh. Tất cả đều vui, đều sống, đều có lợi vui vẻ đó là đạo. Công việc của mỗi người mỗi việc, sống đúng trách nhiệm bổn phận của mỗi người thì sẽ hoàn thành tất cả, tự nhiên đi vào cái đúng Nói chung con người tâm linh bất cứ công việc ở hoàn cảnh nào chăng nữa, phải hoàn thành trách nhiệm bổn phận của chính mình. Đem niềm vui tươi mát, cảnh vật cho con người, tự nhiên, an nhiên tự tại, cho nhau niềm vui hạnh phúc. Con người có nhân có nghĩa, đức độ thì cuộc đời này tuyệt vời biết mấy, lúc đó Đời Hạnh Phúc và Đạo Mới Giải Thoát đó là hành sống đạo đi vào đời.

Làm ăn sống tu Tất cả những con người Tâm Linh đi vào công việc, phải làm hết lòng, hết trách nhiệm bổn phận ... Như đúng, như sống, như sáng, tự dạy dỗ chính mình, một việc làm trong nhiều việc, một con người trong nhiều con người của tâm linh mà đi vào cái đúng trong mọi việc, thì đem lại cho đời biết bao nhiêu niềm vui, thoải mái nhẹ nhàng tươi vui. Con người tâm linh: Lấy trách nhiệm bổn phận làm sự sống đó là tu luyện đạo tình thương, sống đem đến cho tất cả. Ngoài cuộc đời ra thì việc Hành sống, Luyện đạo, Ngồi thiền, Học pháp, Xuất quyền, để tiêu biến những nghiệp chướng tối đen, bệnh hoạn. Còn hằng ngày đối với mọi công việc ứng dụng tự tại, không trói buộc, không nô lệ, không chạy theo lập lại.

Sống cho tất cả đúng trách nhiệm bổn phận, đối với gia đình và xã hội đó là Đạt quả tình người, Chứng lý sống đúng. Điều đó rõ ràng, muốn vui đừng để người ta buồn, muốn sướng đừng để người ta khổ, muốn được đừng để người ta mất, muốn sống đừng để người ta chết. Nếu ta sống được điều đó là nhân tâm,là một con người, còn ngược lại không phải là người.

Tu Tâm Linh: Con người trở về quyền sống, sống quyền, quyền tự chủ và làm chủ, quyền sống của mỗi con người, quyền tối thượng thiêng liêng đó là Phật Bồ Tát. Con người mà sống đúng tình thương đó là phật bồ tát. Sinh ra sống, cần sống đúng. Từ con người cho đến tất cả vạn vật trong vũ trụ, từ con kiến, con bọ, rồi cây cỏ hoa lá, muôn loài vạn vật cho tới mây trời bao la, tất cả đang đi vào niềm vui và hạnh phúc, tự tại, tất cả đều muốn sống ấm no hạnh phúc . Bởi vậy con người cần phải tu, cần phải song vàdiệtbớt phiền não, dục vọng, ham muốn, cuối cùng đồng thành giải thoát, đồng thành sống sáng.

Trong mỗi con người Tâm Linh nếu chưa làm gì được cho đời thì hãy quay về chính gia đình của mình, hãy đem trách nhiệm sống đúng bổn phận là vợ, là chồng, là cha, là mẹ, là con, là anh, là chị, để sống trọn vẹn tình người, tình nghĩa đạo sống gia đình, từ đó có tình thương và phát huy lên dần dần rồi sẽ sống cho tất cả. Hãy sống cho tất cả, đừng vì ta, đừng vì mình. Đã chấp nhận tu thì phải cố gắng miệt mài, kiên định có công mài sắt có ngày thành nhân .Tu phải rõ ràng, được giải thoát đó là Chứng Sống tìm đựợc niềm an vui và hạnh phúc, tình thương và đức độ.

Mọi người vui là Thầy Tổ vui, Pháp Tâm Linh không có cúng dường, ai thương Thầy Tổ thì phải quay về Tu Đúng, Sống Đúng tình thương đó là cho Thầy Tổ, chứ không phải cho sự cúng dường như sự tình của cuộc đời. Đạo Sinh Tâm Linh đang tu học phải nhắc nhở nhau, tất cả phải đi vào thực tế, rõ ràng, minh bạch, không thôi dẫn đến chỗ không đúng, đi ra ngoài lề của sự tu học.
"Đạo tâm linh đạo" của mỗi con người là được tu, được học, được hiểu, được phát huy, được cứu người giúp đời, được sống cho tất cả.

Đạo Tâm Linh Đạo: Đạo là không, Tâm Không, Linh Không, Đạo vốn là không thì đâu có gì mà nói, chỉ có phương pháp chỉ đường dẫn lối để con người đi vào Sống đúng - Đúng sống, để được sống đạo, nếu tin thầy và chấp nhậnthầy là ý nghĩa đúng, thầy là tất cả, tất cả là thầythì được giải thoát [Ý nghĩa đúng là chân lý, Chân lý là tất cả]. Pháp Tâm Linh là pháp đi vàothực sống, sống trong cuộc đời và giải thoát ngay trong đời sống hiện tại. Tất cả những người sống pháp tâm linh, đang sống trong dục giới đọa đày, từ từ vàdần bỏ, cuối cùng giải thoát sống sáng sướng.

Video liên quan

Chủ Đề