Hướng dẫn làm giảm kích thước hình ảnh trong texstudio năm 2024
Văn học Việt Nam nửa đầu thế kỉ XX được xem là giai đoạn “giao thời”, với sự đấu tranh giữa thơ Cũ và thơ Mới, giữa truyền thống và cách tân, tồn tại nhiều khuynh hướng, dòng phái khác nhau. Từ góc độ thể loại, không ít người cho đây là thời điểm thơ tự do thắng thế, thơ Đường luật nói chung bị xem là hết mùa, lỗi thời. Song vẫn còn đó một minh chứng hùng hồn cho sự hiện diện của thơ Nôm Đường luật Việt Nam ở nửa đầu thế kỉ XX, đó là Nôm Đường luật Phan Bội Châu. Bài viết trên cơ sở chỉ ra một vài đặc điểm về ngôn ngữ trong thơ Nôm Đường luật Phan Bội Châu thời kỳ ở Huế, từ đó cho thấy những đổi mới, cách tân của Phan Sào Nam trong việc sử dụng thể thơ truyền thống của dân tộc. Show Bài này sẽ giới thiệu các cách điều chỉnh định dạng chữ cơ bản, cũng như một số câu lệnh để tùy biến các khoảng trống trong văn bản. Khoảng cách giữa các đoạn vănTa đã biết rằng một dòng trống có công dụng ngắt đoạn trong LaTeX. Dòng đầu tiên của đoạn văn mới sẽ được lùi đầu dòng một chút. Tuy nhiên, nhiều người không muốn lùi đầu dòng mà muốn có một khoảng trống nhỏ giữa các đoạn. Ta có thể làm được điều đó bằng gói
Buộc xuống dòngTrong hầu hết các trường hợp, ta không nên buộc LaTeX phải ngắt dòng giữa đoạn văn; thay vào đó ta nên dùng một dòng trống để sang một đoạn văn mới. Tuy nhiên có một số trường hợp ta dùng
Hầu như trong mọi trường hợp, nếu bạn không ở trong những tình huống trên, bạn không nên dùng Thêm một khoảng trống có kích thước cụ thểTa có thể thêm một khoảng trống nhỏ (bằng khoảng nửa một ký tự trống thông thường) bằng
0. Trong chế độ toán, ta còn có các lệnh khác như
1,
2 hay
3, hay thậm chí
4 sẽ tạo ra một khoảng trống có ‘độ rộng âm’. Trong số ít trường hợp, ví dụ khi ta tạo trang bìa, ta cần phải thêm những khoảng trống có kích thước cụ thể. Ta có thể dùng
5 (khoảng trống theo chiều ngang) và
6 (khoảng trống theo chiều dọc).
Định dạng các chữ một cách cụ thểTrong một bài trước, ta thấy rằng trong hầu hết trường hợp các markup logic nên được sử dụng. Tuy nhiên đôi khi ta muốn làm cho chữ đậm, nghiêng hay đổi font chữ thành monospace, v.v… Có hai loại câu lệnh khác nhau để thực hiện điều này: một loại được dùng cho các đoạn chữ ngắn, loại kia được dùng cho các đoạn chữ dài hơn. Cho các đoạn chữ ngắn, ta dùng
7 (chữ đậm),
8 (chữ nghiêng),
9 (chữ thẳng),
0 (chữ theo font sans),
1 (chữ theo font monospace) và
2 (chữ theo font small-caps).
Cho các đoạn dài hơn, ta dùng một lệnh thay đổi setup của font.
3 hay
4 là các ví dụ. Ta cần đưa đoạn chữ vào trong một nhóm để ngăn việc thay đổi setup này ảnh hưởng đến phần sau của văn bản. Các môi trường trong LaTeX đều là các nhóm khác nhau; mỗi ô bảng cũng là một nhóm; hay ta có thể dùng
5 để tạo ra một nhóm cụ thể.
Ta có thể thay đổi cỡ chữ theo cách tương tự. Các câu lệnh thường gặp là
6 (chữ rất to),
7 (chữ to),
8 (cỡ chữ mặc định),
9 (chữ nhỏ) và
0 (chữ nhỏ hơn). Chúng sẽ thay đổi cỡ chữ một cách tương đối theo cỡ chữ mặc định của văn bản; nói cách khác
9 khi bạn dùng tùy biến
2 cho lớp văn bản sẽ lớn hơn
9 khi bạn dùng tùy biến
4. Chú ý rằng ta cần phải kết thúc một đoạn văn trước khi chuyển cỡ chữ lại như bình thường – bạn có thể xem lệnh
5 dùng để kết thúc đoạn (khá tương đương với một dòng trống) được dùng ở ví dụ sau.
Bài tậpThử thao tác với việc định dạng chữ. Thêm môi trường
6 và thử thêm các khoảng trống có kích thước khác nhau và thay đổi kiểu chữ. Điều gì xảy ra khi ta lồng các lệnh đổi kiểu chữ với nhau? Điều này khác trong chế độ toán ra sao? Điều gì xảy ra nếu bạn thay đổi cỡ chữ một đoạn văn dài (thử với
7 (rất nhỏ) rồi thử với
5 khi kết thúc nhóm? |