Người chồng bí ẩn siêu quyền lực bản mới

Đánh giá: 7.4/10 từ 18 lượt

Danh sách chương Truyện Yêu Thích Đọc Truyện

Bạn đang đọc truyện Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực của tác giả Lạc Xoong. Diệp Du Nhiên vén tóc, trong mắt mang theo vẻ lạnh lùng, nhưng trên mặt lại mỉm cười quyến rũ: “Chị không thích tôi mặc như vậy sao? Cũng phải, hàng ngày chị ở công ty của ông nội, toàn người ăn mặc đoan trang, đâu có thấy kiểu ăn mặc này.”Vì duy trì hình tượng nữ thần của mình, Diệp Yến Nhi luôn ăn mặc đứng đắn đoan trang, Diệp Du Nhiên nhìn vẻ mặt xấu hổ của cô ta, không nói gì, hất cằm quay người đi về góc không có người.Ánh mắt Diệp Du Nhiên hờ hững, bưng nước trái cây chậm rãi uống, cô vừa về nước, trước mặt ông nội Diệp Yến Nhi đã làm bộ hẹn cô, không cần nghĩ cũng biết, cô ta không có ý tốt.Ai ngờ, vừa mới ngồi xuống thì một bàn tay to béo đã chụp lên eo cô, mắt Diệp Du Nhiên lạnh lẽo, cô đứng dậy hất cốc nước hoa quả lên kẻ đang sờ mó mình.

Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Mở Mắt Thấy Thần Tài hoặc Yêu Một Người Nợ Một Đời của cùng tác giả.

Đọc truyện Người chồng bí ẩn siêu quyền lực full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Người chồng bí ẩn siêu quyền lực, Người chồng bí ẩn siêu quyền lực review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.

Truyện Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương. Ngôn tình đặc sắc. Đây là bộ cùng cốt bản gốc cực hay, lên chương nhiều đều mỗi ngày. Chúc cả nhà đọc truyện vui khỏe!

Diệp Du Nhiên vuốt phẳng dòng váy hai dây màu đỏ miễn cưỡng lắm mới dài đến bắp đùi của mình, tiêu dùng tay chải mái tóc xoăn dài để vững chắc không bị rối, rồi mới sải đôi chân thuôn dài trắng như tuyết bước vào bên trong.

Đến cửa phòng bao, người dùng cho thay cô mở cửa, tiêu dùng tay làm cho phong độ Huỳnh kính mời cô vào, Diệp Du Nhiên quay đầu nhìn người dùng cho 1 cái, môi đỏ khá nhếch lên: “Cảm ơn anh.”

Hài lòng nhìn người dùng cho đỏ mặt rời đi, Diệp Du Nhiên mới quay người bước vào phòng bao.

Mắt ướt mơ tưởng thờ ơ quét 1 vòng rồi dừng lại trên người chị họ Diệp Yến Nhi ngồi ở chính giữa, cô ta mặc dòng váy trắng dài đến gối, tóc đen ngang lưng, đang khẽ nghiêng đầu nói chuyện người bên cạnh, nhìn dịu dàng xinh đẹp động lòng người. Tất nhiên, đây chỉ là cảm nhận của người ngoài.

Lúc Diệp Du Nhiên mới ký được một nửa, nhận thấy mình mangđó không đúng lắm.

Cái mẫu cảm giác thân thuộc này, là lúc mới về nước, đã trải qua ở chỗ của Diệp Yến Nhi.

Sắc mặt của Diệp Du Nhiên khó chịu ghê gớm, tay ký tên cũng khởi đầu run rẩy, trên trán cũng đầy những giọt mồ hôi.

Tâm tư của Mộ Tấn Dương luôn vô cùng tinh tế, cực kỳ nhanh ngay lập tức phát hiện ra Diệp Du Nhiên sở hữuđấy không đúng lắm.

Thấy Diệp Du Nhiên cắn răng chịu chứa để tiếp tục ký tên, Mộ Tấn Dương nhăn mày, cũng không kể gì.

Ký xong hợp đồng, cả người Diệp Du Nhiên đều là mồ hôi.

An Hạ không nhịn được hỏi cô: “Du Nhiên, sao cậu ra nhiều mồ hôi vậy? Cậu bệnh hả?”

Tầm mắt của Mộ Tấn Dương rơi vào đôi môi càng càng ngày càng đỏ của Diệp Du Nhiên, quay đầu nhắc mang An Hạ: “Cô ra ko kể trước đi.”

Diệp Du Nhiên như là phản xạ điều kiện nắm lấy tay An Hạ.

“ Tớ…” An Hạ do dự không động đậy.

Mộ Tấn Dương đứng dậy, một tay kéo Diệp Du Nhiên dậy, vừa ấp ôm vừa dìu cô đi về phía bên kia.

“Ánh…Du Nhiên…” An Hạ không biết nên đi theo hay là mặc thây đây.

Cô nghĩ đi nghĩ lại, quyết định đi theo.

Mộ Tấn Dương đá cửa phòng nghỉ ra, ấp ôm Diệp Du Nhiên vào trong.

Bốn năm ko gặp, cô ta vẫn dáng vẻ hoa sen trắng nhỏ bé thoát tục đó, không đúng, là hoa sen trắng già rồi.

Người ngoại trừ huých cánh tay Diệp Yến Nhi 1 cái, khi này Diệp Yến Nhi mới nhìn ra cửa.

“Du Nhiên, cuối cùng em đã đến, đã bàn nhau là mở tiệc tẩy trần cho em, chị còn tưởng em không đến chứ.” Diệp Yến Nhi ra vẻ thân mật đi đến kéo tay cô, vừa nói được nửa câu đã ra vẻ sửng sốt che mồm kêu lên 1 tiếng sợ hãi: “Trời… sao em lại ăn mặc như thế này?”

Diệp Du Nhiên vén tóc, trong mắt với theo vẻ lạnh lùng, nhưng trên mặt lại mỉm cười quyến rũ: “Chị không thích tôi mặc như vậy sao? Cũng phải, hàng ngày chị ở doanh nghiệp của ông nội, toàn người ăn mặc cam đoan trang, đâu mang thấy kiểu ăn mặc này.”

Vì duy trì hình tượng nữ thần của mình, Diệp Yến Nhi luôn ăn mặc đứng đắn đoan trang, Diệp Du Nhiên nhìn vẻ mặt hổ hang của cô ta, không kể gì, hất cằm quay người đi về góc không với người.

Bạn có muốn đọc thêm truyện: Cục cưng đến nhà, ba ơi mở cửa ra

Page 2

Các bạn đang đọc truyện Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực – Chương 9 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Chương 9:

Cô không có thói quen động chạm với người khác giới nói chi đến một người khác giới xa lạ.

Mộ Tấn Dương không những không buông tay mà còn ép Diệp Du Nhiên leo lên xe của cô.

“Anh lên đây làm gì?” Diệp Du Nhiên cau mày nhìn anh chàng đẹp trai đang dửng dưng ngồi trên xe của mình.

Mộ Tấn Dương giơ giơ tờ giấy kết hôn trong tay lên: “Đương nhiên là đến nhà cô rồi.”

Thấy Diệp Du Nhiên không nói lời nào, Mộ Tấn Dương liền nhướng người qua, áp sát vào mặt cô, ánh mắt nhìn cô như thể đã biết rõ hết thảy mọi chuyện rồi: “Chẳng lẽ cô cho rằng tôi đồng ý kết hôn với cô chỉ vì muốn cầm tờ giấy kết hôn này thôi sao?”

Diệp Du Nhiên hơi chột dạ nên lui về sau một chút, sống lưng tựa vào trên cửa sổ xe, quần áo hơi mỏng manh nên cô cảm thấy hơi lạnh.

Cô không biết tại sao Mộ Tấn Dương lại đồng ý kí giấy cùng cô, dù sao thứ mà cô cần chỉ là tờ giấy kết hôn này mà thôi, chứ không thật sự muốn làm vợ chồng với anh.

Nhưng nhìn ánh mắt sâu sắc của Mộ Tấn Dương cô chỉ có thể mặt không đỏ tim không run mà nói dối: “Không có.”

“Vậy thì tốt.”

Mộ Tấn Dương nói xong liền giơ tay lên như thể mốn chạm vào mặt cô, Diệp Du Nhiên nghiêng mặt sang một bên khiến bàn tay của anh rơi vào khoảng không.

Mộ Tấn Dương hơi trầm mặt rồi thu tay về.

Khóe môi của Diệp Du Nhiên hơi cong làm lộ ra vẻ mặt mưu mô.

Cô suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Kết hôn rồi chẳng phải nên ở nhà của anh sao?”

“Tôi không có nhà ở thành phố Vân Châu.” Mộ Tấn Dương khép hờ mắt, rồi ngã người ra sau, giọng nói chẳng thể hiện rõ tâm trạng anh ta như thế nào nữa.

Không có nhà, xe đi mượn?

Diệp Du Nhiên lại quay sang cẩn thận quan sát Mộ Tấn Dương, không thể nhận ra quần áo được mặc trên người anh ấy là của nhãn hiệu nào nhưng chất liệu rất tốt, vừa nhìn đã biết không rẻ rồi, hơn nữa thần thái cũng hơn người…

Nhìn kiểu gì cũng không giống dáng vẻ của mấy kẻ nghèo khó!

Nhưng trông bộ dạng thì không giống như đang nói dối.

Vậy chẳng lẽ anh chồng nhặt được này của cô là một người đàn ông ‘ba không’, không tiền không xe không nhà sao?

Diệp Du Nhiên cắn răng, mặc kệ, cùng lắm thì cô cứ nuôi anh một thời gian, đợi lấy được cổ phần thì ly dị.

Diệp Du Nhiên đưa Mộ Tấn Dương về căn nhà trọ cô ở một mình.

Căn nhà một phòng ngủ, một phòng khách này cũng không rộng lắm, một người ở thì đủ chứ hai người ở lại hơi chật chội.

Diệp Du Nhiên mở cửa đi vào trước, lục lọi một hồi, rốt cuộc cũng tìm được một đôi dép đàn ông rồi xếp ngay ngắn trước mặt Mộ Tấn Dương: “Đi vào đi!”

Mộ Tấn Dương cúi đầu nhìn đôi dép dành cho đàn ông trước mặt, không nói tiếng nào mà chỉ hơi cúi mắt, cởi giày ra rồi đi loanh quanh.

Diệp Du Nhiên khó hiểu nhìn bóng lưng của Mộ Tấn Dương rồi cúi đầu nhìn đôi dép, mất cả nửa nhịp mới nhận ra, một cô gái độc thân như cô sao lại có dép nam!

Nhớ lại nguồn gốc của đôi dép dành cho đàn ông này, Diệp Du Nhiên ngẩn người trong chốc lát rồi nhặt lên ném vào trong thùng rác, sau đó đi rửa tay rồi rót cho Mộ Tấn Dương ly nước: “Cái đó…”

“Ra ngoài mua đồ thôi.” Mộ Tấn Dương ngắt lời cô, tỏ vẻ hoàn toàn không muốn nghe cô giải thích.

Diệp Du Nhiên dằn mạnh ly nước xuống phát ra tiếng động mạnh, không muốn nghe sao? Cô mới là người không muốn giải thích!

Tiếng động khiến cho Mộ Tấn Dương giương mắt nhìn cô, cả ánh mắt lẫn vẻ mặt của anh đều không có cảm xúc, ngay cả chớp mắt cũng không càng khiến cho Diệp Du Nhiên cảm thấy bị chèn ép bởi một sức mạnh vô hình.

Video liên quan

Chủ Đề