Top 10 sát thủ khét tiếng nhất lịch sử

Gary Ridgway khét tiếng với biệt danh “Kẻ giết người sông Xanh” khi gây án tàn bạo, phi tang xác hàng chục gái bán dâm; chi phí điều tra hắn lên tới hơn 15 triệu USD.

Ngày 15/7/1982, hai cậu bé đi chơi bằng xe đạp đã phát hiện thi thể của Wendy Coffield, gái mại dâm mới 16 tuổi, nổi trên sông Green, gần quận Kent. Kết quả khám nghiệm cho thấy, Wendy bị xâm hại và siết cổ.

Ngày 12/8/1982, một người đàn ông trong khi đi đổ xăng đã phát hiện thi thể phụ nữ nổi trên sông Green, cách nơi phát hiện thi thể Wendy 300 m về phía nam. Nạn nhân cũng là gái bán dâm. Ba ngày sau, một người đàn ông đi câu ở phía Nam sông Gree phát hiện xác hai phụ nữ trên mặt nước. Bác sĩ pháp y khẳng định ba nạn nhân đều bị siết cổ.

Ngày 15/9/1982, cô Mary Bridget Meehan bỗng mất tích khi đang đi dạo trên đường Strip. Mary mang bầu 8 tháng và lần cuối cùng cô được nhìn thấy trước khách sạn Western Six – địa điểm tụ tập trung đông gái mại dâm. Ngày 25/9/1982, thêm một thi thể được phát hiện ở trong bụi cây gần những ngôi nhà bị bỏ hoang. Hai tuần sau vụ mất tích của Mary, hai thiếu nữ 16 tuổi khác cũng biến mất.

Từ tháng 9/1982 đến 4/1983, khoảng 14 cô gái đã biến mất và hầu hết tuổi từ 15 đến 23 và được cho là hành nghề mại dâm thường xuyên. Nghi phạm được cho là cùng một người và hắn được gọi là “sát thủ sông Xanh”. Lực lượng điều tra tập trung sự chú ý vào một nghi phạm liên quan vụ mất tích cuối cùng của nạn nhân Marie Malvar.

Ngày 30/4/1983, bạn trai của Marie thấy cô nói chuyện với khách mua dâm cạnh chiếc xe tải màu tối. Anh này thấy Marie vào trong và chiếc xe lao đi. Nghi ngờ có gì đó không ổn, anh đi theo chiếc xe tải nhưng đã mất dấu khi dừng ở đèn đỏ. Người bạn trai sau đó đã báo cảnh sát về sự mất tích của Marie

Chưa đầy một tuần sau, anh phát hiện chiếc xe tải khả nghi gần ngôi nhà nằm trên đường 348 nên gọi cảnh sát. Chủ nhà là Gary Ridgway khẳng định chưa từng nhìn thấy Marie. Do không có chứng cứ nào khác, cảnh sát không thể bắt người này.

Dù vậy, các nhà điều tra một lần nữa đã đưa tên Gary Ridgway vào danh sách những nghi phạm hàng đầu. Nguyên do từ việc anh ta đã gạ gẫm một nữ cảnh sát khi cô đóng giả gái mại dâm để phục vụ điều tra.

Điều tra về quá khứ của Gary Ridgway, họ phát hiện anh ta từng bị buộc tội bóp cổ một cô gái mại dâm vào năm 1980 gần sân bay quốc tế Sea-Tac. Tuy nhiên, Gary giải thích rằng trước đó cô gái đã cắn anh ta.

Một trong những thám tử của đội đặc nhiệm phụ trách “chuyên án sông Xanh” sau đó phát hiện người đàn ông này đã bị cảnh sát dừng xe và thẩm vấn vào năm 1982 khi đang ở trong xe tải với cô gái bán dâm. Điều đặc biệt, cô này là một trong những nạn nhân bị giết bởi “sát thủ sông Xanh”.

Vợ cũ của Gary Ridgway cho biết anh ta thường xuyên lui tới bãi rác, nơi nhiều thi thể được phát hiện. Một số gái mại dâm tuyên bố đã nhìn thấy một người đàn ông phù hợp với hình dáng Garry, thường xuyên đi lại ở khu vực mà họ hành nghề từ 1982 đến 1983. Gary cũng liên tục vắng mặt hoặc nghỉ làm ở xưởng sơn xe tải trùng với thời điểm các nạn nhân biến mất.

Ngày 8/4/1987, cảnh sát có lệnh khám xét nhà của Gary Ridgway. Do khoa học lúc đó chưa phát triển, họ không có đủ bằng chứng để bắt giữ. Nhà chức trách sau đó tốn nhiều tiền bạc và công sức cho cuộc điều tra.

Vụ án “sát thủ sông Xanh” trở thành một trong những cuộc điều tra tốn kém nhất trong lịch sử nước Mỹ với số tiền lên tới 15 triệu USD. Đến tháng 7/1991, 48 phụ nữ bị sát hại và hung thủ vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Tháng 4/2001, gần 20 năm sau khi thi thể đầu tiên được phát hiện ở sông Xanh, Dave Reichert, Cảnh sát trưởng của quận King, quyết định mở lại cuộc điều tra.

Gary Ridgway.

Các mẫu tinh dịch được cho là được lấy từ sát thủ được gửi đến phòng thí nghiệm. Ngày 10/9/2001, Cảnh sát trưởng Dave mừng không cầm được nước mắt khi kết quả cho thấy những mẫu tinh dịch đó trùng khớp với mẫu tinh dịch lấy từ Gary Ridgway vào tháng 4/1987.

Hơn một tháng sau, Gary Ridgway bị bắt trên đường đi làm về. Tuy nhiên, cảnh sát chỉ có đủ bằng chứng để tố cáo hắn sát hại 4 trong 49 nạn nhân.

Theo điều tra của cảnh sát, Gary Ridgway có nhu cầu tình dục cao khác thường, ở bất cứ đâu. Ba người vợ cũ của anh ta và một số bạn gái cũ đã xác nhận điều này. Gary cũng được cho là bị ám ảnh bởi gái mại dâm. Hàng xóm cho biết Ridgway liên tục phàn nàn về việc gái mại dâm hành nghề trong khu phố gần nhà anh ta.

Trả lời thẩm vấn về lý do giết hại những cô gái hành nghề mại dâm, Gary Ridgway cho biết: “Tôi ghét họ và không muốn trả tiền. Tôi chọn gái mại dâm vì họ ít được chú ý khi mất tích”.

Các luật sư của Gary Ridgway đã thỏa thuận với toà án để hắn không bị kết án tử hình. Đổi lại, hắn không chỉ nhận tội cho tất cả các vụ giết người mà còn giúp đỡ lực lượng đặc biệt tìm thấy thi thể các nạn nhân khác.

Tháng 6-2003, toà án và các luật sư của Gary Ridgway đều đưa ra thông báo: Gary đã thừa nhận là thủ phạm của các vụ giết người, gây án từ trước năm 1982 đến sau năm 1985.

Sau phi tang xác lõa thể, hắn cho quần áo nạn nhân vào trong những chiếc xe thùng chuyên thu gom cho các tổ chức từ thiện, để cảnh sát không thể tìm được tinh dịch dính trên quần áo nạn nhân. Hắn cũng cắt móng tay của những cô gái đã cào xước da mình để các nhà điều tra không thể tìm thấy mẩu da nào.

Ngày 18/12/2003, thẩm phán Richard Jone kết án Gary Ridgway 49 bản án về tội chung thân không ân xá.

Hoàng Phong [Theo Murderpedia, Seattle Times, Oxygen]

Chúng có đặc điểm chung là giết người không ghê tay. Nạn nhân thường là đàn ông và trước đó có quan hệ tình cảm với họ. Phương thức thực hiện ưa thích nhất là đầu độc.

Động cơ thường thấy nhất là chiếm đoạt tài sản và phục vụ lợi ích riêng. Các động cơ khác liên quan đến tình dục được cho là rất hiếm.

Những "nữ quỷ" giết người hàng loạt thường có tuổi thơ dữ dội, bị lạm dụng tình dục, bạo hành từ người cha, anh trai, hay phải chứng kiến đời sống gia đình bất hạnh. Ngoài ra còn có triệu chứng tâm thần lúc nhỏ.

Bella Sorenson Giness

Được mệnh danh là "góa phụ đen", một nữ sát nhân máu lạnh khét tiếng, làm kinh động toàn nước Mỹ.

Có lòng tham vô biên, bà ta kiếm tiền bằng mọi giá và không từ cả việc giết chồng, con mình và 42 người đàn ông khác. Chẳng oan khi người dân Mỹ cho rằng bà ta là hiện thân của quỹ dữ.

Xuất thân từ Nauy, sau đó bà ta lấy chồng – một nhà kinh doanh tại Chicago. Sau những năm tháng chung sống với chồng, bà ta đã có 2 cô con gái xinh đẹp.

Nhưng vì không có tiền để mua sắm, "nữ quỷ" đã nghĩ ra cách đầu độc từng đứa con của mình để chiếm tiền bảo hiểm.

Kiểm tra ban đầu cho thấy các con của bà ta chết vì chứng viêm kết ruột. Tuy nhiên, những biểu hiện của cái chết lại giống như một vụ đầu độc. Bà ta đã được nhận số tiền bảo hiểm không nhỏ từ hai xác chết con mình.

Không bao lâu bà ta lại tạo ra cái chết của chồng thông qua thuốc điều trị bệnh. Và đương nhiên bà ta lại được nhận một số tiền khổng lồ từ công ty bảo hiểm.

Cái chết bất thường, đáng ngờ, nhiều uẩn khúc của người đàn ông đó đã khiến gia đình nhà chồng nghi ngờ và buộc tội bà ta.

Tuy vậy bà ta vẫn không bị kết tội vì không có chứng cứ xác thực.

Chỉ còn lại một mình, với vẻ hấp dẫn, bộ mặt dễ mến ẩn sau một tâm hồn của quỷ, Bella đã tìm cách quyến rũ 42 người đàn ông.

Bà ta dễ dàng lên giường với tất cả số đàn ông đó để tìm cách "đào mỏ". Không chỉ vậy, như một thú vui của quỷ, "góa phụ đen" đã lần lượt sát hại 42 người đàn ông đó.

Bộ mặt ác quỷ "góa phụ đen" chỉ được lộ rõ sau cái chết của chính bà ta, khi người tình thứ 43 đã giết và đốt cháy bà ta vào năm 1908.

Cảnh sát vào cuộc điều tra và đã phát hiện ra vật dụng của 32 người đàn ông mà bà ta đã giết chết. Những vật dụng đó đã tố cáo tội ác của người đàn bà này.

Miyuki Ishikawa

Năm 1948, cảnh sát Nhật đã phát hiện cùng lúc 5 thi thể trẻ đựng trong một chiếc túi màu đen được vứt trong thùng rác.

Lập tức cảnh sát sở tại cho điều tra và truy tìm hung thủ. Người ta đã phát hiện ra một nữ sát nhân tàn bạo có một không hai nước Nhật, là Miyuki Ishikawa.

Thời kỳ đó, tỷ lệ sinh bùng nổ tại Nhật. Vì vậy mà số trẻ được sinh ra trong ngày thường xuyên quá tải và có quá nhiều người không thể nuôi nổi con mình vì nghèo.

Miyuki Ishikawa, bà đỡ của một trung tâm y tế địa phương đã bí mật lần lượt "giúp đỡ" họ bằng việc giết chết tới 169 đứa trẻ được sinh ra tại đó.

Bà ta đã bỏ mặc, không cho trẻ ăn và trực tiếp dùng tay bóp chết chúng. Sau đó, bà đỡ tàn ác này đã mang xác của chúng rải khắp thành phố.

Sau khi bị bắt người ta đã điều tra cuộc sống của nữ sát nhân này. Bà ta đã có một tuổi thơ bất hạnh. Miyuki Ishikawa thường xuyên bị bỏ đói và bị người bố tàn ác đánh đập dã man.

Ám ảnh tuổi thơ là một trong những nguyên nhân khiến bà ta có thể lạnh lùng giết những đứa trẻ vô tội mà không cần suy nghĩ.

Bá tước Elizabeth Batory

Sinh ra ở vùng Trasylvania, Hungari ở cuối thế kỷ 16, nữ bá tước Elizabeth Batory nổi tiếng là ma-cà-rồng thực sự. Theo ước tính, đã có hơn 600 cô gái trẻ là nạn nhân của con người khát máu này theo đúng nghĩa đen.

Bà ta có sở thích làm đẹp bằng máu người, dùng máu người để uống, đắp mặt nạ và ngâm mình trong đó vì nghĩ rằng đó là cách làm đẹp tuyệt nhất để có làn da đẹp, giữ gìn nhan sắc, tuổi xuân.

Các chuyên gia tâm lý cho rằng, người đàn bà này có dấu hiệu ác dâm để thỏa mãn cơn khát dục.

Mụ ta đã hứa tạo việc làm cho những người đàn bà đẹp nhất trong làng và vùng lân cận. Khi lôi kéo họ đến được lâu đài của mình, nữ bá tước đã cho họ tắm rửa sạch sẽ và cắt tiết những người đó để lấy máu tươi.

Sau đó, bà ta đã bắt những người còn sống liếm sạch sẽ những vết máu còn dây lại trên khắp cơ thể người chết.

Hành động ghê rợn của nữ bá tước được chồng giúp sức. Ông ta còn xây tặng vợ hẳn một lâu đài để mụ có thể thỏa mãn sở thích quái đản của mình.

Ilse Koch

Ilse Koch [1906-1967] là vợ của Karl-Otto Koch, chỉ huy các trại tập trung Buchenwald và Majdanek của Đức Quốc Xã. Ilse "nổi tiếng" là người phụ nữ tàn ác với thủ đoạn tra tấn và cưỡng hiếp tù nhân.

Ngoài ra, bà ta còn cắt những hình xăm của những tù nhân đã chết để giữ làm kỉ niệm.

Sau chiến tranh thế giới thứ 2, Ilse Koch bị kết án về các tội ác chống lại nhân quyền. Năm 1967, Ilse Koch đã tự tử bằng cách treo cổ tại nhà tù Aichach vào ngày 1/9/1967.

Bà ta được biết đến với những biệt danh như "Quái thú Buchenwald", "Nữ chúa Buchenwald", "Phù thủy khát máu Buchenwald", "Nữ đồ tể" và "Sói Buchenwald" bởi sự tàn ác của mình đối với tù nhân.

Delfina & Maria de Jesus Gonzalez

Hai chị em Delfina và Maria de Jesus Gonzalez là những kẻ giết người hàng loạt khét tiếng nhất trong lịch sử Mexico.

Trong những năm 1950 và 1960, hai chị em điều hành một nhà chứa rất đông khách ở Guanajuato.

Khi cảnh sát đột kích nơi này vào năm 1963 và điều tra những cáo buộc về việc các cô gái bị bắt cóc và ép bán dâm, họ phát hiện ra 91 cái xác. Hầu hết đều là gái mại dâm, nhưng trong đó có 11 nam giới và 7 đứa bé.

Nhiều phụ nữ bị giết vì không thỏa mãn được khách hàng, song một số khách nam giàu có cũng bị giết và cướp của. Cả hai bị kết án 40 năm tù.

PV [Theo Khám Phá]

Video liên quan

Chủ Đề