Bộ bộ kinh tâm có nghĩa là gì
Trải qua 5 năm với sự ổn định trong nghiệp diễn, những “hoàng tử” chốn cung đình ngày nào giờ phần lớn đã có gia đình hạnh phúc và những mối tình làm nhiều người ngưỡng mộ.
Tứ A Ca Dận Chân - Ngô Kỳ Long Có thể nói Bộ bộ kinh tâm chính là bộ phim cứu rỗi sự nghiệp lẫn cuộc đời của Ngô Kỳ Long. Chuyện tình của anh cùng bạn diễn trong phim Lưu Thi Thi đã bước từ phim ra ngoài đời thật. Khác với cái kết đẫm nước mắt trong tác phẩm, cặp đôi đã có một đám cưới hạnh phúc ngoài đời sau 3 năm công khai tình cảm. Hình ảnh Tứ A Ca và nàng Nhược Hy xứng đôi vừa lứa trong ngày thành hôn vào tháng 3 vừa qua làm không chỉ fan Bộ bộ kinh tâm mãn nguyện mà cả người hâm mộ làng giải trí Hoa ngữ nói chung chúc phúc.
Bát A Ca Dận Tự - Trịnh Gia Dĩnh Trong Bộ bộ kinh tâm Bát A Ca là một trong những hoàng tử được fan nữ yêu mến nhất với sự chung tình của mình. Cuộc đời đáng thương của anh chỉ có 2 đời vợ và đều yêu thương họ hết lòng. Sự si tình của anh với Nhược Hy cũng là điều đáng tiếc nhất của tác phẩm. Thế nhưng ngoài đời, Trịnh Gia Dĩnh lại là chàng "a ca" đa tình nhất. Các người yêu chính thức lẫn bạn gái tin đồn của nam diễn viên nổi tiếng Hồng Kông là một danh sách dài như: Đặng Tụy Vân, Châu Lệ Kỳ, Xa Thi Mạn… và mới đây nhất là Trần Khải Lâm. Dù đã gần 50 tuổi nhưng nam tài tử vẫn khó mà rước nàng Hoa hậu Hồng Kông 2013 về dinh vì khoảng cách giàu nghèo. Trịnh Gia Dĩnh được cho là có thu nhập không đáng kể dù có chỗ đứng lớn ở đài TVB trong khi cô bạn gái kém 22 tuổi lại là con gái của một gia đình gia thế.
Thập A Ca Dận Hề - Diệp Tổ Tân Nam diễn viên sau vai Thập A Ca ngây ngô đáng yêu đã nhận được nhiều sự quan tâm từ công chúng. Sự nghiệp của Diệp Tổ Tân và chuyện tình duyên từ từ có dấu hiệu khởi sắc. Mối tình của anh và nàng “Hoa Phi” Tưởng Hân được nhiều người ủng hộ. Dù nhỏ hơn cô bạn gái 1 tuổi nhưng khi đứng cạnh nhau sự đẹp đôi của cả hai là điều mà không ai có thể chối cãi. Tuy nhiên, đến năm 2015, cặp đôi nổi tiếng với các vai diễn cổ trang đã tuyên bố “đường ai nấy đi” trong sự nuối tiếc của fan. Sau đó, Diệp Tổ Tân dính phải tin đồn với nữ nghệ sĩ Hồng Kông Văn Vịnh San. Cả hai không lên tiếng thừa nhận hay phủ nhận gì. Đến nay, nam diễn viên vẫn chưa công khai quan hệ với ai. Lần xuất hiện đáng chú ý nhất của nam tài tử họ Diệp là trong hôn lễ của Ngô Kỳ Long - Lưu Thi Thi.
Thập Tam A Ca Dận Tường - Viên Hoằng Nối bước người anh thân thiết trong Bộ bộ kinh tâm lẫn ngoài đời Ngô Kỳ Long, Viên Hoằng mới đây đã chính thức trở thành “chồng người ta” khi kết hôn với nữ diễn viên Trương Hâm Nghệ. Gặp nhau trên phim trường Vô ưu công chúa, cả hai từ từ đến với nhau và dọn về ở chung vào tháng 5.2015. Mặc cho nhiều người trong đó có fan không mấy yêu thích vợ sắp cưới (do tình trường của Trương Hâm Nghệ quá phức tạp) nhưng Viên Hoằng vẫn bỏ ngoài tai mà đến với người mình yêu. Một hôn lễ lãng mạn tại Đức cùng bạn bè thân thiết vào cuối tháng 5 vừa rồi như lời khẳng định cho tình cảm của nam tài tử Anh hùng xạ điêu với vợ.
Thập Tứ A Ca Dận Đề - Lâm Canh Tân Nếu như “team” Tứ Ca - Thập Tam đều yên bề gia thất thì “team” Bát Ca - Thập Tứ lại cứ quanh quẩn những mối tình với các mỹ nữ nổi tiếng của làng giải trí Hoa ngữ. Giống Trịnh Gia Dĩnh, Lâm Canh Tân là một nam diễn viên đào hoa có tiếng. Những chuyện tình của anh cùng các cô bạn gái sắc nước hương trời như Châu Đông Vũ, siêu mẫu gốc Hoa Bonnie Chen và mới đây là hot girl mạng xã hội Vương Liễu Văn đều tốn nhiều giấy mực của giới truyền thông. Chưa kể đến các tin đồn “phim giả tình thật” với bạn diễn mà nổi bật nhất là YoonA khi hai người đóng chung Võ triệu thần tử long. Hình ảnh cả hai “giúp” nhau ăn uống một cách lãng mạn khiến nhiều người nghi ngờ mối quan hệ thật sự của họ. Tuy nhiên, có lẽ phim hết thì tình cũng hết, Lâm Canh Tân hiện được cho là đang hẹn hò với Vương Liễu Văn dù cặp đôi tan hợp liên tục. Tin liên quanLần cập nhật gần nhất October 1st, 2020 - 09:49 am
Bộ bộ kinh tâm là câu chuyện kể về mối tình đầy âm mưu, toan tính nhưng cũng vô cùng cảm động bi thương của 3 con người, 3 số phận khác nhau xoay quanh chốn cung cấm Tử Cấm Thành là Bát ca – Nhược Hy – Tứ ca. Đem tình yêu của họ vùi dập dưới đống hoang tàn, đổ nát, chẳng còn lại gì cả. Chỉ có ký ức, tiếc nuối, đau thương mà thôi.
– KEMCHAN
– Oanh Còi
– Uyên Khôi
“Đời người như một giấc mộng, vật đổi sao dời, đúng đúng sai sai, ân ân oán oán, chẳng qua chỉ lặng lẽ như mặt trời mặt trăng, như dòng nước trôi đi cuốn theo mọi vết tích, cái khó là ở chỗ người ta không chịu từ bỏ chút si niệm của lòng.” “Ngày người đạm nhiên nói ra một chữ “muốn” là ngày chạm tới chìa khoá mở của trái tim ta. Lúc người ném ô đứng cạnh ta dưới gió mưa, một nỗi đau cùng chia, hai tâm tình cùng chịu, trái tim ta vốn đã thuộc về người mất rồi…” “Vì yêu mà giận, vì yêu mà hận, vì yêu mà khờ, vì yêu mà chấp. Rời xa rồi mới thấy, giận khờ hận chấp, tấc tấc đều hoá thành nỗi nhớ tương tư…” “Những điều hồi trẻ chúng ta tưởng rằng không thể chịu đựng, chúng ta đã chịu. Những thứ hồi trẻ chúng ta cho rằng không thể đánh mất, chúng ta đã mất.” “Một là đừng gặp gỡ, để khỏi quyến luyến nhau. Hai là đừng quen biết, để khỏi tương tư nhiều.” “Thì ra tình yêu của đế vương là thế này đây, chẳng qua chỉ là liếc nhìn trong thoáng chốc.” “Có lẽ họ muốn cô ấy cũng được như mẫu thân gã, mãi mãi là bông hoa cao quý nhất trên thảo nguyên. Có người đàn ông sẵn lòng tặng cả thảo nguyên khi nàng muốn ruổi ngựa, sẵn lòng kéo mã đầu cầm khi nàng muốn nhảy múa, và chầm chậm đợi nàng khi nàng lạc bước chân. “Vòng xoay ngựa gỗ tuy đẹp nhưng cũng thật tàn nhẫn. Cứ ngỡ người đã ở trong tầm tay nhưng thật ra chỉ mãi ở phía sau, vĩnh viễn không chạm tới được.” “Nếu sinh ra kiếp nữa, xin đừng dùng nước mắt trả người… “Âm thanh không nghe thì tan biến. Đa tình thường buồn vì vô tình. Con người vô tình mới tránh xa được phiền não.” “Tất cả phụ nữ đều rất ngốc, biết rõ là trước mặt có lửa mà vẫn muốn xông tới chỉ vì một chút ấm áp có thể có được.” “Nhược Hy, bây giờ ta là hoàng đế, nàng muốn thêm muối thì cứ thêm muối, muốn đổ giấm thì cứ đổ giấm, sao cũng được. Ta chỉ cần nàng sống thật vui.” “Lòng vốn yêu, miệng nói ra chỉ lại toàn lời oán hận. Lòng muốn gần, mà lại càng nắm càng xa.” “Nỗi nhớ nhung không nơi giải tỏa, từ trái tim lan đi khắp thân thể, đêm đêm ngày ngày, tâm tâm niệm niệm chỉ một mình chàng. Lìa xa rồi mới biết ở nàng đọng toàn dấu ấn của chàng, viết theo lối chàng viết, uống loại trà chàng uống, dùng kiểu dáng đồ sứ chàng ưa, chuộng loài hoa chàng thích, ghét nắng gắt, kết mưa phùn…” “Vì sao cứ phải nhất thiết đi xa rồi mới nhận ra mình yêu đến mức không bao giờ có thể từ bỏ?” “Vì sao cứ nhất thiết phải làm người mình yêu đau lòng rồi mới biết thì ra mình còn đau hơn gấp bội.” “Vì sao cứ nhất thiết phải giữ mọi chuyện trong lòng rồi u uất trong khi có những chuyện có thể chia sẻ?” “Vì sao yêu mà không thể hiện điều đó với người mình yêu một cách rõ ràng, để rồi đào sâu thêm sự hiểu lầm và khoảng cách của cả hai? Đa tình khổ hơn vô tình biết bao nhiêu, vì sao biết thế mà vẫn cố chấp đến thế, để rồi ai cũng đau khổ cả?” “Bi thương một mối sầu trăm bận. Lòng vốn đều hướng về nhau, cớ chi càng bước càng xa. Lời cuối cùng ai oán, khóc rằng “Hắn đến cuối cùng vẫn không tha thứ cho ta. Mà không, là không để ý gì đến ta nữa”. Giữa mưa hoa anh đào khuất bóng, sẽ vĩnh viễn tan đi chẳng có trên đời.” “Cho đến cuối cùng, chỉ còn nuối tiếc không nguôi. Vốn thuộc về nhau, chỉ là tự bản thân chưa bao giờ dám chắc chắn.” “Vì thương mà sầu mà bệnh, vì thương mà sợ mà lo. Dứt thương không còn sầu bệnh, lo sợ làm sao tìm về? Vì yêu mà đau mà ốm, vì yêu mà hãi mà kinh. Thôi yêu không còn đau ốm, kinh hãi làm chi được mình. Bởi thế đừng thương yêu, lỡ biệt ly là khổ. Không yêu thương ruồng bỏ, bịn rịn chẳng vương tơ.” “Nếu nói đến bọn họ trong lịch sử thật sự, thì đó đều là những tiền nhân xương cốt sớm tan thành gió bụi, đâu còn gì chắc chắn để hậu thế đánh giá? Nếu lại xem bọn họ như nhân vật trong sách, thì phải nhớ những nhân vật ấy do một con người có hỉ nộ ái ố có tư tâm viết ra. Ta không thích cái cảm giác mình thích hay ghét họ đều là do tác giả chi phối từ trước, nên chỉ đọc vậy thôi.” “Khi một người thờ ơ nói ra hai chữ ‘muốn có’, người ấy đã nắm được chìa khóa mở cánh cửa trái tim thiếp. Khi người ấy ném ô đi, ở lại cùng thiếp trong mưa, chị…u đựng, đau khổ, thiếp đã hoàn toàn mở lòng mình với người ấy. Khi người ấy bảo vệ thiếp, dùng tấm lưng mình chắn tên, đời này của thiếp đã không thể quên được người ấy nữa……” “Vì yêu mà sân, vì yêu mà hận. Vì yêu mà si, vì yêu mà niệm. Từ khi ly biệt, sân, hận, si, niệm đều đã hóa thành từng giọt tương tư. Không biết lúc này người có còn oán thiếp, hận thiếp, buồn thiếp, giận thiếp nữa không? Dưới giàn dây leo, ở nơi trăng thanh gió mát, giữa bút, mực, giấy, nghiên này, trong lòng Nhược Hi không có hoàng đế, chỉ có con người đã lấy đi hồn phách thiếp, chỉ có Tứ gia, một mình Tứ gia, mà thôi.” “Nhớ nhau, ngóng nhau, mà không được ở bên nhau, đa tình khổ hơn vô tình biết bao nhiêu, ruột sầu nát tan từng đoạn, viết thư hồi tưởng lúc bên ai, lệ rơi nhòa chữ trên giấy lụa, hành lang quanh co sâu thẳm, chờ mong lúc gặp lại người.” “Rời xa rồi mới thấy, giận – khờ – hận – chấp, tấc tấc đều hoá thành nỗi nhớ tương tư. Chẳng biết người lúc này người có còn oán – hận, buồn – giận ta không?”
Nếu bạn yêu thích cuốn sách, cảm thấy nội dung lôi cuốn, phù hợp với nhu cầu đọc của bản thân thì hãy mua SÁCH BẢN QUYỀN để ủng hộ tác giả và nhà xuất bản, để lại cho bạn đọc những nhận xét chân thật nhất về cách hành văn, chất lượng sách. |