Người đàn ông trăm tuổi review năm 2024

Nếu bạn nghĩ rằng đây là một cuốn sách chứa đựng triết lý cuộc sống, thì tôi rất tiếc, bạn đã hiểu sai hoàn toàn. Đây thực sự là một câu chuyện hài hước, vui nhộn kết hợp với những bài học từ cuộc sống hàng ngày. "Ông trăm tuổi trèo qua cửa sổ và biến mất" - đánh giá với tiêu đề truyền đạt chính xác, khiến người đọc ngay lập tức tưởng tượng ra hình ảnh một ông già tóc bạc, lom khom trèo qua cửa sổ để trốn thoát. Và đúng như vậy, đây là đoạn mở đầu thú vị của câu chuyện!

Bạn nghĩ, khi bạn sống đến 100 tuổi và sống trong một viện dưỡng lão, điều gì có thể khiến bạn vui vẻ? Có phải là tiếp tục sống hạnh phúc, vui vẻ bên những người bạn trong viện hay những chuyến du lịch nghỉ dưỡng dài ngày? Uhm, có lẽ nhân vật chính trong tác phẩm này đã sống quá lâu trong sự "an bài", lâu đến mức ông cảm thấy chán ngán cuộc sống này.

Người đàn ông trăm tuổi review năm 2024
Ông Trăm Tuổi Trèo Qua Cửa Sổ Và Biến Mất

Đó là lý do tại sao ông Allan Karlsson quyết định leo qua cửa sổ phòng và bắt đầu một cuộc hành trình khám phá mới trước khi cuộc sống tươi đẹp này kết thúc.

Sau những cuộc phiêu lưu mạo hiểm là niềm khao khát tận hưởng cuộc sống tươi đẹp đến 100 tuổi. Sống đến tuổi này không dễ dàng, thật sự là như vậy. Nhưng việc có được cuộc sống hạnh phúc đến tuổi 100 lại càng khó hơn. Ở tuổi 100, xương cốt đã rưng rưng, việc di chuyển trở nên khó khăn, chưa kể đến việc đi du lịch mạo hiểm một mình.

Cuốn tiểu thuyết "Ông trăm tuổi trèo qua cửa sổ và biến mất" khiến người đọc không khỏi rùng mình với những cuộc phiêu lưu nguy hiểm. Tuy nhiên, tiểu thuyết không chỉ tập trung vào hành trình của ông cụ. Lối viết truyện trần thuật xen kẽ với hồi tưởng của tác giả rất mượt mà, điều này giúp mạch chuyện cuộc đời ông Allan Karlsson và mạch chuyện hiện tại tiếp tục, lồng ghép vào nhau tạo nên hai hình ảnh đối lập, so sánh nhưng cũng song song với nhau.

Nhưng sau tất cả những hành trình, những khó khăn đó, người đọc dễ dàng nhận ra tình yêu mãnh liệt với cuộc sống tươi đẹp của ông. Ông đã trải qua Thế Chiến thứ hai khi còn trẻ, trải qua nhiều trận đấu nguy hiểm đến tính mạng, đi khắp đất nước và quốc gia. Khi già, ông đã tự thưởng cho mình một chuyến đi sinh nhật lần thứ 100 bằng tất cả những gì ông có. Ông biết rằng, dù cuộc sống còn nhiều mảng tối, nhưng còn sống là còn thấy ánh sáng.

Câu chuyện về ông cụ Allan Karlsson nửa hư nửa thực được tác giả viết ra. Bởi vì những nhân vật trong câu chuyện là những nhân vật lịch sử thực sự. Từ những người lãnh đạo và đồng nghiệp của ông, đến những nhà lãnh đạo cao cấp xuất sắc. Cách tạo hình một con người và một câu chuyện nhỏ xảy ra bên cạnh những con người và sự kiện lịch sử quan trọng là hợp lý và hấp dẫn.

Những bài học cuộc sống mà ai cũng cần hiểu là rằng, mọi việc trong cuộc sống dù được sắp đặt và tính toán cẩn thận thế nào cũng chỉ là phần nào đã được định sẵn. Vì vậy, để sống hạnh phúc, chúng ta nên chấp nhận mọi chuyện diễn ra tự nhiên. Đó là lý do tại sao ông cụ luôn sống vui vẻ và lạc quan. Ông tin rằng mọi vấn đề đều có cách giải quyết, dù là cách này hay cách khác, và không nên tự làm khó và làm khổ bản thân. Được sống là một điều may mắn, vì vậy chúng ta nên vui vẻ và tận hưởng cuộc sống.

Người đàn ông trăm tuổi review năm 2024
Ông Trăm Tuổi Trèo Qua Cửa Sổ Và Biến Mất

Hãy không bao giờ coi tư tưởng chính trị và quốc gia quan trọng hơn bản thân mình. Điều này không có nghĩa là bạn phải thờ ơ với các hoạt động chính trị của đất nước vì chúng chỉ là những vấn đề "lớn" mà không liên quan đến bạn. Đơn giản là bạn phải nhận thức rằng chính trị, giống như kinh doanh và cuộc sống, phải thay đổi để phù hợp với sự phát triển. Cụ Allan luôn biết rõ mình đang ở đâu, đứng cạnh ai và phải làm gì để có những hành động phù hợp, không gây tổn thương cho bản thân.

Nếu bạn không tự bảo vệ mình, không ai sẽ bảo vệ bạn. Trong suốt cuộc đời, cụ Allan đã nhận được sự giúp đỡ từ bạn bè và đồng nghiệp. Nhưng bạn phải hiểu rằng, để vượt qua những tình huống khó khăn đó, 60% phụ thuộc vào sự can đảm, thông minh và may mắn của ông.

Tóm lại, cuốn tiểu thuyết này không phải là một trong những tác phẩm vĩ đại nhất thời đại, nhưng nó hoàn toàn xứng đáng nằm trong tủ sách của bạn và gia đình. Vì sao? Bởi vì nó mang lại sự hài hước, giải trí và những bài học quý giá từ cuộc sống. Ngoài ra, cuốn sách còn giúp bạn mở rộng kiến thức về lịch sử và văn hóa của các quốc gia. Đủ lý do để bạn sở hữu nó chưa?

Quyển sách này, trước hết là khá dày, sau đấy là không có một lỗi chính tả nào (vì nó đã được tái bản đến lần thứ 11) và mình được một bà chị bán sách quen giới thiệu từ lâu lắm rồi, mua cũng rất lâu mà nay mới đọc và đọc trong gần 2 tuần mới hết :)) Nhưng mình thấy đọc Chậm mới hay vì mình có nhiều thời gian hơn để ngẫm về cách sống, làm nào mà sống được 100 tuổi và về già thì rất giàu =)))

Phải nói rằng nội dung cuốn sách là một sự hư cấu trắng trợn và cực kỳ vô lý của tác giả :)) Nhưng nếu cứ là hư cấu một tý có khi người ta lại chửi nhưng hư cấu tất cả một cách siêu logic và thần kỳ đến thế thì người ta lại hùa vào khen :)) “Ông trăm tuổi trèo qua cửa sổ và biến mất” được khen lắm, bán được hơn 8 triệu bản trên toàn thế giới và được rất nhiều bạn trẻ Việt Nam đón nhận. Vậy, chuyện về một ông già trăm tuổi thì có gì mà dày và hay đến thế?

Nội dung cuốn sách xoay quanh 2 diễn tiến chính, ghép lại với nhau vừa đúng 100 năm cuộc đời của ông cụ Allan. Ở diễn tiến thứ 2, cuộc đời ông Allan từ nhỏ đã liên quan nhiều tới chính trị và có thể nói là suốt cuộc đời ông cho tới năm 2005 – năm mà ông tròn 100 tuổi đều có dính líu tới chính trị – thứ ông căm ghét! Ông Allan là chuyên gia về chất nổ, nhưng cái mà Jonas Jonasson (sau đây gọi là JJ) nói thì chỉ đơn thuần là Allan biết làm gẫy những cây cầu một cách đúng lúc và biết cách làm nổ mọi thứ :)) Bạn sẽ thấy quen dần với cách nói gián tiếp và lối văn trần thuật vì trong cuốn sách dày tới hơn 500 trang có rất ít đoạn hội thoại :)) Nhưng cái HAY chính là lối viết trần thuật ấy. Bạn phải đọc chậm thì mới thấy hài hước, thậm chí rất hài hước, có đoạn bạn sẽ phải bất ngờ chửi thề: “Ôi mẹ kiếp” vì kết quả của tình huống đó nó quá là bất ngờ đi =)))))))) Ông Allan là người méo bao giờ quan tâm tới chính trị và thậm chí rất chán ghét những người chỉ nói về chính trị. Ông không thích xã hội chủ nghĩa và cũng chả ưa gì chế độ tư bản nhưng định mệnh lại dẫn dắt ông đi suốt thế chiến I rồi thế chiến II, gặp gần như tất cả các vị lãnh đạo nổi tiếng thế giới – chỉ do tình cờ – và ăn tối, uống rượu, cafe chém gió với họ! Thật, ông cứu được một vị tướng lớn của Bồ Đào Nha, là bạn thân tám chuyện mấy tiếng liền cùng tổng thống Truman của Mẽo, ông gặp Stalin ở Nga và làm đồng chí Stalin tức giận cực độ, ông cứu sống Chuchill khỏi một âm mưu ám sát, rồi gặp Tống Mỹ Linh ở Trung Quốc và bỏ chạy khỏi bà ta, cứu được Giang Thanh và được đồng chí Mao (Trạch Đông) hàm ơn rồi cho Allan sống một cuộc sống sung túc ở đảo Bali bằng chính tiền viện trợ của Mẽo :))) Ông Allan còn vô tình làm nổ tung & cháy rụi cả thành phố Vladivostok và còn ôm cậu bé Kim Chính Nhật (chính là Kim Jong Il – con của Kim Nhật Thành, cha của Kim Jong Un nổi cmn tiếng) vào lòng và dỗ dành cậu nữa cơ =))) Hư cấu vl nhưng nếu bỏ qua chi tiết có lý mà để ý đến logic của truyện thì mới thấy hợp lý vl :))) Hợp lý vl luôn :))) Ông Allan sống qua 100 năm, làm được những kỳ tích, nổ được biết bao nhiêu thứ và sống xót, sống vương giả thì đừng hỏi ông tinh quái cỡ nào :)) Đúng, ông ta là một ông già cá tính, tinh quái và chả biết sợ cái gì sất – đừng nói là chả biết sợ ai :)))

Trở lại hiện tại – diễn biến thứ 1, vào năm 2005, khi ông già Allan đã tròn 100 tuổi. Ông mới tới Nhà Già này được mấy tháng và đã ghét sơ Alice sẵn rồi vì bà sơ không cho ông uống rượu, bắt ông đi ngủ đúng giờ.. Ông già – vào buổi chiều hôm sinh nhật 100 tuổi đã nghĩ mình phải trèo qua cửa sổ, thế là ông trèo ra và lại bắt đầu cuộc phiêu lưu của mình, bỏ mặc đằng sau bao nhiêu người ngơ ngác và tạo công ăn việc làm cho đội ngũ cảnh sát và công tố viên :)) Khi đến trạm xe bus, ông “tình cờ” cuỗm được cái vali 50 triệu crown của một thanh niên trong băng đảng Never Again và mất dạng trên chiếc xe bus đi tới hết số tiền 50 crown ông trả thì thôi :)) Ông gặp thêm những người bạn mới, phiêu lưu và tán gẫu cùng họ, tình cờ giết cả 2 thằng tội phạm và cảm hóa thằng trùm tội phạm của băng Never Again rồi lại tếch sang Bali hưởng thụ cuộc sống, chào đón sinh nhật 101 và nhận lời chế bom nguyên tử cho đất nước Indonesia =)))

Kể ra thì rất dài vì truyện này có quá nhiều tình tiết hấp dẫn, thế nên mình suggest các bạn là trong lúc nông nhàn rảnh rỗi thì nên tìm đọc :)) Đọc để thấy rằng cuộc sống rất đơn giản – nếu ta nghĩ nó đơn giản và đúng là nó đơn giản thật. Và, chỉ cần tránh xa hai thứ Chính Trị & Tôn Giáo – căn nguyên của mọi cuộc chiến tranh thì tất cả đều dễ dàng hơn rất nhiều :)) Phải, sống cho bản thân thôi, lo xa làm gì cho vận mệnh của các phe phái :)))

Review phim: Một bộ phim cũng hài hước như nội dung của nó. Phim cũng chòm chèm 2 tiếng vì nội dung dài, nhưng dù thế nó cũng không chuyển tải hết nổi các tình huống và nhân vật đã xuất hiện trong sách. Phim hình như của Thụy Điển làm, do tên nhân vật, tiếng nói đều không phải tiếng Anh. Lời thoại khá hài hước và hình ảnh cũng sinh động lắm, tái hiện thành công khung cảnh Thụy Điển ngày nay cũng như nông thôn ngày xưa. Có vài nhân vật và tình huống không xuất hiện đó là đoạn ông Allan đi gặp Kim Nhật Thành, đoạn ông cùng mọi người đến Bali quản lý khách sạn hay như các chi tiết nhỏ như tại sao băng cướp ấy lại tên như thế (mình khá thích đoạn này trong truyện vì nó stupid không chịu nổi).. Diễn xuất của các nhân vật khá ổn, tuy mình không thích tạo hình của ông Allan cho lắm :v Kiểu cảm giác bộ tóc lơ thơ hơi giả giả và dáng đi ý cũng không đúng lắm với một ông già 100 tuổi – dù giọng & điệu tưng tửng thì khó lệch. Nói chung đây vẫn là một bộ phim đáng xem nhé!

Điều hướng bài viết