Phản phái hữu thoại thuyết review

Vì bộ này không phải do mình làm, mình chỉ edit mỗi phiên ngoại này thôi, nên cả phiên ngoại mình sẽ set pass, mỗi 2 chương 1 pass. Gợi ý sẽ để ở đây, mình sẽ không trả lời bất kì câu hỏi nào liên quan tới pass.

Làm thủ đồ tông môn đệ nhất thiên hạ, Lạc Tiệm Thanh danh tiếng thanh cao, là Đại sư huynh mà các sư đệ sư muội vô cùng kính trọng; làm đệ tử quan môn* của đệ nhất Tu Chân Giới, Lạc Tiệm Thanh tôn sư trọng đạo, không rời Lôi Trì nửa bước.

*đệ tử duy nhất

Sau đó… y bị nhân vật chính một kiếm đâm chết, dùng chính kiếm của sư phụ y.

—— Tinh! Chúc mừng ngươi nhặt được quyển tiểu thuyết 《 Cầu Tiên 》, mong dùng cho thỏa đáng!

—— Quý trọng sinh mệnh, rời xa BOSS. À mà thật ra ngươi chính là BOSS đó, ngại ghê ~

Lạc Tiệm Thanh: “…”

Thiên đạo muốn ta chết, ta sẽ không chết! Xem thiên đạo ác hay kiếm ta cứng!

Vô Âm: Tiệm Thanh, ta có lời muốn nói với ngươi.

Lạc Tiệm Thanh: sư phụ, ta cũng có lời muốn nói với ngài.

Vô Âm: . . . Ngươi nói trước đi?

Lạc Tiệm Thanh: Ngài nói trước đi.

Vô Âm: Ta thích ngươi. Lạc Tiệm Thanh: Ta muốn thượng ngươi.

Vô Âm: “. . .”

Cao lãnh cấm dục si tình sư tôn công × ẩn nhẫn điên cuồng thầm mến nhân vật phản diện thụ.

【 Cao Lượng 】 Lôi lớn nhất trong bộ này: tiểu thụ đẹp vô cùng luôn! ! !

—–

Cảnh giới trong truyện:

Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa và Hóa Thần

Luyện Khí chia làm 9 tầng, còn lại đều chia thành sơ kì, trung kì, hậu kì

Pháp bảo: Huyền giai -> Địa giai -> Thiên giai

Đan dược: Từ cấp một đến cấp chín, mỗi cấp chia làm bốn cảnh giới: Hoàng giai -> Huyền giai -> Địa giai -> Thiên giai

Mò tung weibo tác giả, cuối cùng cũng tìm được ảnh minh họa các nhân vật hụ hụ

————-

Review (by Ối Giời Ơi)

Sư đồ niên thượng (chú ý là niên thượng ạ), tu tiên, xuyên sách vs trọng sinh.

Tỉ năm mới có thời gian đọc và review, thương bản thân vồn.

Lạc Tiệm Thanh là Tông môn thủ đồ, Kiếp trước vì một tên sư đệ mà hắc hóa thành boss trùm, dấn thân ma đạo, cuối cùng bị tên sư đệ kia dùng kiếm của sư phụ, người mình yêu gần chết, xuyên táo phát trọng sinh luôn.

(quá khứ bi kịch lắm, đừng để ý giọng điệu của đứa review…)

Vừa trọng sinh cái, trên trời liền rớt cái độp xuống 1 quyển sách tên gọi “cầu tiên”. Trong đó viết 2 5 rõ 10, rằng Lạc Tiệm Thanh, thế giới này chỉ là một quyển sách, và chú là boss, còn thằng đệ nhà chú là nhân vật chính. Không những đây là một quyển sách, nó còn là một quyển ngựa đực bàn tay vàng không tiết tháo, thao hết gái trong thiên hạ, hút hết bảo vật của tiên nhân. Đấy điên lên chưa, đứng lên làm cách mạng thôi nào!

Vậy là Lạc Tiệm Thanh tức mình khởi nghĩa, chỗ nào có bảo vật bạn liền đến quét trước, chỗ nào có gái bạn liền đuổi hết gái đi. Nhân vật chính kiêm sư đê kiêm đồng chí ăn hại xuyên thư cảm thấy, quyển sách này sao sai sai quá rồi…

Song song với việc hành hạ nhân vật chính, Lạc Tiệm Thanh cũng cố gắng thay đổi tình yêu thầm kín của mình với sư phụ Vô Âm. Kiếm kia xưa gọi Truy Âm, nay cải thành Sương Phù. Tiệm Thanh của Vô Âm, nay sẽ không còn hướng tới Vô Âm nữa.

Mới nghĩ được vài chap, tự nhiên trưởng môn sư bá lại tâm tình: Vô Âm vì con khổ quá, khổ quá. Con phải kết cỏ ngậm vành mà báo ơn nghe chưa.

Ơ ơ…

Sau đó là một màn hoang mang của độc giả ai sẽ là công ai sẽ là thụ…

Thụ sư đồ mỉm cười nửa miệng, miệng đầy lưu manh đùa giỡn. Công sư phụ lạnh mặt nhưng tai đỏ rần lánh vào phòng trong.

Nói chuyện là đẹp đôi lắm, tuy đôi lúc cứ thấy sai sai….

Happy chút chít với sư phụ nhưng Lạc Tiệm Thanh luôn không quên nhiệm vụ hàng ngày hành hạ nhân vật chính: > Nhưng y cũng phát hiện dù y có cướp đi bao nhiêu cơ duyên của Lý Tu Thần – nhv chính – thì thiên đạo lại bù lại cho hắn từng đó cơ duyên. Hơn nữa, y tuyệt đối giết không nổi Lý Tu Thần! Một chưởng y hướng về Lý Tu Thần, thiên đạo sẽ đáp lại y gấp 10!

Thiên đạo thiên đạo! Nếu ngươi đã bất công đến vậy, thì ta sẽ thay ngươi hành đạo!

Thay ra sao, mời các bạn tự đọc…

Ý tưởng truyện khá sáng tạo, trên nền ý tưởng này dựng được môt cốt truyện khá vững và khá hợp lý. (khá thôi, bạn biết đấy đừng hi vọng nhiều ở đam) Đặc biệt là dựng cốt truyện khá cầu kì như vậy nhưng k bị đầu voi đuôi chuột, rất đáng khen.

Còn mấy lôi điểm nho nhỏ như thế từ đâu ra mấy quyển sách, cắt dây luân hồi rồi sao còn quay lại được, vượt khó diệt thần, level thấp diệt level cao tđn, hay sao tông môn mất công giữ bí mật cái bí kíp võ công làm đ gì sao k đốt mẹ nó đi… vân vân mây mây, hãy tự hóa giải nó bằng câu “đam thôi mà” (…)

Ngoài lề tâm sự cái chứ cái bản “cầu tiên” gốc kinh tởm quá đỗi… Cưỡng hiếp rồi lợi dụng để thu em gái, xong hậu cung còn toàn các chị mấy vạn tuổi. Thôi tôi quỳ… Cái thằng nhv chính bản gốc thật quá kinh tởm, ham gái, ham tài ham danh, còn lừa dối sư phụ, hãm hại sư huynh, dối trá đầy mồm. Cho hỏi cái tác phẩm nào viết ra thế mà bán chạy vậy trời ơi !!!!!!!!!

Tâm sự 2 là bạn bị trúng gió vì đôi phụ. Bạn Ma tôn họa phong thay đổi quá nhanh, trước mình còn thích hơn sư phụ, thấy hợp đôi với Lạc Tiệm Thanh hơn sư phụ nhiều, vèo cái…. Thôi k spoil…….

Nhưng mà Phiên ngoại thì thấy hay. Lôi nhiều vcđ, thấy sai mốc thời gian mốc sự kiện phết cơ mà thôi đam mà, miễn là nó hay là đc. =)))))))))))))

Kết cái là lưu ý truyện khá nghiêm túc, hài vài chỗ thôi chứ hoàn toàn k như bài review này =))))))))))))))))))) À mà hơi dài, tu tiên mà, nhiều đoạn lê thê tả nâng cấp này nọ, skip qua cho rồi nhé. Không ảnh hưởng gì đâu =))) (nhưng PN thì nhớ đọc kĩ, có 1-2 chap mà H nhiều hơn 4 tập chính truyện cộng lại đm. quả nhiên ma tôn với thần thú dâm nhất quả đất có khác. Chết spoil haha…)

———-

Review (by Tổng Thụ Đại Nhân)

Song trùng sinh – Song hướng thầm mến – Tu chân – Sư đồ niên thượng – Mặt than, ngố tàu, nam thần, si tình, sư phụ công x Lưu manh, có chút hắc hóa, đồ đệ, dụ thụ

Bộ này đọc ổn, phục phút đầy đủ, nội dung cân đối không đầu voi đuôi chuột. Cảm thấy siêu hạnh phúc khi được đọc 1 bộ khá thế này sau quãng thời gian hoang văn trầm trọng =)))

Kiếp trước thụ chết trong tuyệt vọng khi thấy thanh kiếm bổn mạng của sư phụ đâm về phía mình. Cứ ngỡ là mình bị sư phụ từ bỏ nên chẳng kháng cự gì.

Trùng sinh lại, bạn nhận được 1 quyển sách tên “Cầu tiên”, bàng hoàng nhận ra thế giới của mình chỉ là 1 cuốn sách, và mọi thứ đều nghiêng về Lý Tu Thần – nhân vật chính, con giời =))) Bạn quyết tâm cải biến vận mệnh, không chịu thua thiên đạo.

Sư phụ bạn cũng trùng sinh. Mình cảm thấy may mà ổng trùng sinh nên mới để lại dấu vết khiến thụ phát hiện là ổng cũng thích mình =)) Thụ biết chắc ổng thích mình rồi thì thụ mới dám tiến tới tấn công ầm ầm khiến người ta phải say oh yeah mới thôi =)))

Thực ra sư phụ cũng si tình với bạn lắm, cơ mà kiếp trước ngại lễ giáo, với lại cuống lên tìm cách giúp bạn tránh tử kiếp nên chẳng nói thành lời. Đến khi bạn chết rồi mới dám thơm một cái, xong phát điên phát rồ lên =))

Kiếp này sau khi hai bạn chính thức đến với nhau thì dính như sam, ngọt ngọt ngào ngào. Sư phụ lắm lúc thẹn thùng đáng yêu cưng gì đâu =)))

Nói ngọt ngào thế thôi, nhưng truyện không hề ngốc bạch ngọt nhé. Viết rất chắc. Các nhân vật đều được đắp nặn rất sinh động. Dù là nhân vật bé tin hin, phụ của phụ cũng khiến mình vô cùng ấn tượng. Ví dụ như cha mẹ ruột của thụ chẳng hạn. Có những nhân vật chỉ lướt qua, nhưng cũng có câu chuyện riêng của mình. Chẳng là bộ này nvc là thụ nên họ không được nhắc tới thôi. Đọc rất thích.

Cái quá trình đoạt thiên của thụ cũng chông gai khốc liệt lắm, nhất là nửa sau của truyện. Hai người bị đuổi chém ráo riết, qua hết chông gai này đến chông gai khác. Hộc máu bị thương không biết bao nhiêu lần.

May mà khi đến cuối, thụ cũng đoạt nhiên thành công. Thế giới lấy lại cân bằng, không bị bó buộc bởi tình tiết của cuốn sách nữa. Mọi người được HE, bao đau khổ và bi kịch tan biến.

Truyện đọc ổn =x= Vừa cưng, vừa hồi hộp, gay cấn =v=

———-

Review (by Trần Ngọc Hoa)

Thể loại: Cường cường, thiên chi kiêu tử, tiên hiệp tu chân, trọng sinh, cao lãnh cấm dục si tình sư tôn công × ẩn nhẫn thầm mến điên cuồng nhân vật phản diện thụ, trọng sinh, phản xuyên thư, thầy trò, thầm mến.

Vừa cày lại bộ này – 1 trong những bộ tường thành trong lòng t, cảm xúc dâng trào nên lên đây viết review xả nỗi lòng, nhân tiện kêu gọi mn nhảy hố chung cho vui ( ̄ω ̄).

Thụ là phản dịện pháo hôi trong 1 quyển ngựa đực văn, vốn là đại sư huynh của môn phái đứng đầu tu chân giới, là hình mẫu cho các sư đệ muội noi theo. Thế nhưng, vị đại sư huynh ấy lại đem lòng yêu chính Sư tôn của mình. Vì 2 chữ “ sư đồ “ đó nên bạn luôn giấu đi, chỉ cố gắng hết sức để anh có thể chú ý đến mình hơn. Rồi 1 ngày, anh thu 1 đồ đệ khác, chính là thằng “ main “ aka con zời, kẻ khơi mào tất cả mọi chuyện. Anh dốc hết sức lực để chỉ dạy thằng nvc, nó thì dần chiếm dc tình cảm của mn trong môn phái, thậm chí ngày ngày dc 1 đống cơ duyên từ trên trời rớt xuống. Thụ thấy tất cả mọi thứ của mình bị cướp đi, dần dà để đố kị ăn mòn tâm trí mình, cố gài bẫy nó nhưng thất bại, cuối cùng bị trục xuất sư môn, rơi vào ma đạo, chết dưới tay thằng nvc bởi chính thanh kiếm của người mình yêu. Sau bạn dc trọng sinh, biết dc sự thật về thế giới này, quyết tâm thay đổi vận mệnh, lấy lại công bằng từ thiên đạo.

Điều đầu tiên mà t muốn nói là đừng đánh giá bộ này bằng tag hay văn án, manh manh hài hài thế thôi chứ lừa tình cả đấy . Bộ này có thể nói là hàng hiếm giữa 1 dàn niên hạ chiếm dục nvc công x phun tào phản diện thụ hay các bộ tu tiên thăng cấp hiện nay. Cốt tr hay, độc, không theo lối mòn trọng sinh thường thấy. Nhân vật trong tr rất nhiều nhưng ai cũng đều rất cá tính. Không nói đến thằng nvc hay mấy lão chính đạo thối nát, các nhân vật còn lại đều có câu chuyện và góc khuất của mình. Từ cp chính đến các cp phụ đều dc xây dựng rất thật, gần như không ghét dc ai, điển hình nhất chính là anh công. Đọc phần trên hẳn có nhiều thím hiểu lầm về ảnh lắm . Nhưng xin khẳng định, anh yêu và hi sinh cho thụ rất nhiều, bất cứ điều gì anh làm đều là vì thụ. Mọi chuyện anh làm đều có nguyên nhân, mong đừng thím nào nghĩ ảnh tra, sợ hố mà drop bộ này, oan cho ảnh lắm ( ̄▽ ̄).

Quay lại đoạn tại sao lại bảo nó lừa tình =). Topcake nhân thuốc diệt chuột, đó là từ mà t thấy khá là “ ngắn gọn, súc tích, dễ hiểu “ để nói về bộ này. Bộ này KHÔNG PHẢI TU TIÊN SẢNG VĂN, chuyện quan trọng phải caps lock cho thím nào lướt cũng thấy: v. Đừng để khúc đầu khá bình thường hay các nhân vật quá sức dễ thương đánh lừa. Mấy chương đầu thì bình yên phẳng lặng đấy, chứ mấy chương sau sóng gió nổi lên ầm ầm, hết đợt này tới đợt khác không kịp trở tay. Các tình tiết nhịp nhàng tới mức lúc chiến tranh máu me các kiểu nổ ra t mới nhận ra mình đã dính bả, mới vỗ bàn la lên: “ ĐM, tác giả lừa tình vcl “ nữa kìa ╮( ̄_ ̄)╭.

Phải nói là thật sự rất phục cách tác giả xây dựng tình tiết. Không như mấy bộ trọng sinh khác, đứa sống lại thêm thắt chút là thế giới xoay 360°. Ở đời sau, dù thụ đã rất cố gắng giành lấy đại đạo từ Thiên, thay đổi số mệnh cho những người mình yêu thương, nhưng tất nhiên làm sao có thể dễ dàng vẹn cả đôi đường. Đời trước và đời sau hoàn toàn khác biệt, nhưng là khác tựa 2 mặt gương đối lập. Người này không chết thì người khác sẽ phải thế mạng. 1 người đã định nửa đời sau mất đi nụ cười thì chắc chắn khó có thể tiếp tục cà lơ phất phơ trước thương hải tang điền. Nói cách khác, thế giới vẫn nằm dưới tay Thiên đạo, chỉ khi thụ giành chiến thắng thì cái vòng lẩn quẩn ấy mới có thể kết thúc… Không chỉ vậy, bộ này còn rất khá ở việc xây dựng mối quan hệ giữa nhân vật cùng nhân tình thế thái. Các nhân vật gặp nhau không phải là trùng hợp, tất cả đều là nhân quả luân hồi. Phải có việc này mới có việc kia. Thụ không phải cứ thế khơi khơi mà được trọng sinh. Phải trả 1 cái giá vô cùng đắt bạn mới dc trao thêm 1 cơ hội như vậy. Không phải vì là “ nvc “ nên thụ mới hết lần này tới lần khác dc người cứu. Được như vậy cũng là vì “nhân” mà bạn đã vô tình gieo trong đời trước. Tình cảm giữa các nhân vật vô cùng trọn vẹn. Không chỉ là tình yêu giữa công thụ mà còn là tình huynh đệ, bằng hữu, sư đồ,… T thực sự rất thích “ mối quan hệ không tên “ của thụ cùng Ma tôn Ma Thiên Thu, “ more than friends, less than lovers “ đích thực chính là như vậy 💘. Trong quá trình tu luyện nghịch thiên của mình, thụ đã đặt rất nhiều câu hỏi. Tại sao cứ làm tiên là phải vô tình vô nghĩa ? Vì lẽ gì mà phải cắt đứt trần căn mới có thể đạt thành đại đạo ? Tại sao chúng ta cứ tuân theo cái quy luật đó mà không chống lại ? Con đường tu luyện để có thể chống lại thiên đạo của bạn, có thể nói là ngũ vị tạp trần. Có nụ cười, có nước mắt, cũng có nghi ngờ, uất hận,… bạn đã phải chịu rất nhiều đau thương, mất đi rất nhiều thứ quý giá. Nhưng may thay, cuối cùng thì cũng dc khổ tận cam lai, có dc cái kết viên mãn…

Bộ này, nếu đánh giá 1 cách thật khách quan thì không phải là tuyệt tác hay hoàn mỹ gì, nghe bảo chính tác giả cũng đã nói như vậy. Không biết có phải do lần đầu viết tu chân hay không mà còn vài đoạn buff hơi quá tay, vài nhân vật hay tình tiết bị bỏ ngỏ, plot hole cũng không phải không có. Thế nhưng nếu hỏi t có đáng trông chờ và bỏ thời gian ra đọc hay không thì chắc chắc là CÓ. Thật sự rất tiếc cho tác giả, viết ngược hay thế mà kiếm mấy bộ khác của chị toàn hài ngọt ╮(︶︿︶)╭ . Lúc biết chị là 95ers, viết bộ này trong 3 tháng mà cái mẹt t cứ dư lày Σ( ̄。 ̄ノ). Cứ nghĩ chắc chị thất tình hận đời mới viết dc bộ này . Nói tóm lại của 1 nùi phía trên là bộ này đáng đọc, cực lực đề cử. Vẫn chưa edit hoàn nhưng yên tâm là QT siu siu dễ đọc. Cả 2 nhà edit đều bận, nên muốn đợi hoàn mới nhảy thì còn lâu lắm á ( ̄▽ ̄*).

———

Review (by Signorin)

Một bộ tu chân, phản xuyên thư xuất sắc, tình tiết lôi cuốn, nhân vật ấn tượng, tuy dài muốn xỉu nhưng tuyệt đối bõ công đọc.

Tác giả xây dựng tình tiết mới lạ, phải gọi là hố trong hố, càng đọc càng thấy ngấm. Ban đầu đọc đến đoạn c64 tui thấy hơi nản, vì cảm thấy nó qua cao trào quá nhanh, đoạn sau giống kiểu chủng điền văn, NHƯNG SAI LẦM NHÉ, đấy mới là mở đầu thôi, cao trào thật sự ở sau cơ. Đoạn này tui ko biết spoil sao cho được, vì nhiều lắm: ))) bộ này không spoil nổi, vì không biết bắt đầu từ đâu, nhưng tiêu biểu là “trọng sinh”, “trọng sinh” và “trọng sinh”….

Cp chính Huyễn Linh Tử x Lạc Tiệm Thanh

Cp phụ Tần Ly x Mạc Thiên Thu

Bọn họ phải trải qua không biết bao lần sinh ly tử biệt, không biết bao nhiêu hiểu lầm ngăn trở, nhưng sau cùng vẫn hạnh phúc bên nhau.

Khúc mắc của bọn họ không chỉ là yêu hận, mà còn là tôn nghiêm, là thế nhân, là thiên đạo, là chiến tranh… nhưng ái nhân, sau cùng vẫn về bên nhau.

Truyện nội dung gay cấn, tình tiết liền mạch, nội tâm nhân vật chân thực, là bộ xuất sắc đáng đọc.

Tuy nhiều đoạn tác giả bị đuối nhưng không hề ảnh hưởng toàn cục.

———-

Review (by Nguyên Trần)

Câu chuyện kể về một thanh niên mặt đẹp, giỏi võ, yêu thầm sư phụ mấy chục năm không dám nói nhưng số phận bi thảm, phải làm nhân vật phản diện trong ngựa đực văn – “Cầu Tiên”, cuối cùng bị nhân vật chính xiên chết.

Người ta bảo “Khi một cánh cửa khép lại, sẽ có một cánh cửa khác mở ra”, khi một người chết đi, sẽ có một người tỉnh ngộ.

Đúng vậy, chính là vị sư phụ cũng yêu thầm đệ tử của mình mấy chục năm không dám nói ra, cứ tưởng đệ tử không yêu mình nhưng thực ra đệ tử cũng yêu thầm mình, nhưng số phận bi thảm, phải làm đá kê chân cho nhân vật chính rồi sau đó hắc hóa bị xiên chết.

Vị sư phụ hơn đồ đệ mấy trăm tuổi, vào giây phút nhận ra đệ tử của mình bị xiên thì đã quyết định hắc hóa và đi xiên lại nhân vật chính nhưng không may bị thiên đạo giáng thiên lôi đánh chết.

Vào giây phút cuối đời, Huyền Linh Tử – Thái thượng trưởng lão Thái Hoa sơn – Vô Âm, đã dùng luân hồi của mình để đánh đổi cơ hội trọng sinh cho thủ đồ Thái Hoa sơn – đệ tử duy nhất của hắn – Lạc Tiệm Thanh.

Câu chuyện giờ mới bắt đầu…

“Vô Âm: Tiệm Thanh, ta có lời muốn nói với ngươi.

Lạc Tiệm Thanh: sư phụ, ta cũng có lời muốn nói với ngài.

Vô Âm: . . . Ngươi nói trước đi?

Lạc Tiệm Thanh: Ngài nói trước đi.

Vô Âm: Ta thích ngươi. Lạc Tiệm Thanh: Ta muốn thượng ngươi.

Vô Âm: “. . .” “

Lạc Tiệm Thanh trở lại, quyết định ngăn cản con đường thăng cấp của nhân vật chính – Lý Tu Thần, sau mấy hồi quằn quại thì cuối cùng cũng được sư tôn đáp trả tình cảm, hình thành couple Âm Thanh.

Từ đây hai người nắm tay nhau cùng chống lại thiên đạo. Vì sao chống lại thiên đạo? Vì thiên đạo bắt ép Lạc Tiệm Thanh phải thành boss và bị xiên. Nhưng trong quá trình chống trả thiên đạo, Lạc Tiệm Thanh đã nhận ra, giờ chỉ có diệt nó thôi chứ không thể để thế này được, vì thế thanh niên tài tuấn có thêm 1 mục tiêu ngoài ngáng chân Lý Tu Thần – đoạt Thiên.

Sau rất nhiều cảnh máu me, thực sự rất máu me, hầu như cảnh nào đánh nhau cũng hộc máu, ԅ(¯﹃¯ԅ) phun máu lên kiếm, máu chảy từ lỗ chân lông, cắt tay ra máu, …. cuối cùng cũng đoạt được thiên, nhưng Lạc Tiệm Thanh không muốn trở thành thiên đạo, nên y chỉ xóa đi những bất công của thiên đạo, để thiên đạo quay về là thiên đạo chân chính, không bị ai chi phối.

Xong xuôi Lạc Tiệm Thanh lại quay về túp lều trúc 2 trái tym vàng với sư phụ của mình.

Happy ending.

______

Truyện thực sự rất hay, nhưng người review rất dở ༼ಢ_ಢ༽

Thật đó, truyện rất có não, rất logic, rất nhiều bí ẩn hấp dẫn, khiến tui đọc điên đảo, 3 chương cuối cùng có 3 cái pass khó quá trời làm tui bật dậy mở lap tìm giữa 12h đêm, vì nó hay quá không chịu được, không đọc xong tui không ngủ ngon.

Nếu phải nói có điều gì tôi tiếc nuối với tác phẩm thì chính là vì 1 nhân vật phụ chỉ xuất hiện được vài phân cảnh – Thanh Quân. Thanh Quân của tôi là 1 viên đan dược cấp 9 đã hóa thành hình người, ngồi trong núi đánh đàn 3 vạn năm để chờ 1 người đàn ông đã có bạn tốt (vợ), còn người đó thì đã quên y. Cuối cùng khi Lạc Tiệm Thanh đoạt thiên thành công, y biến mất, vì lý do y tồn tại là để chữa trị cho bạn tốt(vợ) của người kia, nhưng khi Tiệm Thanh thay đổi thế giới, bạn tốt (vợ) cũng không bị thương nữa. Tất nhiên đây chỉ là suy đoán của tôi, vì tác giả còn chẳng nhắc tới Thanh Quân của tôi.

Đến phút cuối y vẫn nguyện hóa thành bấc đèn, duy trì ngọn lửa sinh mệnh của người ấy, sáng đến giây phút vỡ tan.