Cù lao thu ở đâu

Phú Quý [Cù lao Thu] theo đánh giá của dân du lịch cũng như của nhiều phượt thủ, là một trong 7 cù lao đẹp nhất Việt Nam. Thông tin về Phú Quý tìm trên google rất sơ sài và cũ, cóp nhặt lẫn nhau.
Mặc dù mùa biển êm và thuận lợi để đi Phú Quý là mùa hè, đẹp nhất là tháng 3 âm lịch nhưng bỗng một hôm đẹp trời, cả nhóm chit chat hẹn hò, quyết đi Phú Quý vào giữa tháng 9 khi mùa mưa bão, biển động sóng lớn đang đến gần. Chỉ có hơn một tuần để đặt vé máy bay, thu xếp công việc riêng tư và hẹn thêm một bạn phượt ở Sài gòn, chuẩn bị xe đón cả bọn từ sân bay đi chuyến sớm từ Hà Nội, tới Sài Gòn đi luôn Phan Thiết.

1. Ra đảo bằng gì? Trước đây muốn ra đảo, duy nhất chỉ có tàu chậm, cách vài ngày một con tàu cũ kỹ vừa chở người vừa chở hàng hóa heo gà, mất ít nhất 8-9 tiếng vượt biển 120 km từ Phan Thiết. Từ tháng 9/2015 tàu cao tốc Hưng Phát ra đời, mỗi tuần 4-5 chuyến tùy thời tiết, có khoang nằm máy lạnh cho 6 pax, 8 pax, rút ngắn nửa thời gian và được phép vượt biển với gió cấp 8 nên ngoài các cán bộ ra Phú Quý vì nhiệm vụ công tác bắt đầu xuất hiện đám người du lịch.

Cù lao Thu

Nghe đảo xa lắc hỏi ai cũng chả biết ở đâu, thỉnh thoảng thấy tên Phú Quý trên bản tin dự báo thời tiết nên cả bọn lên đường với tâm thế lao vào nơi hoang vu, sẵn sàng bờ bụi. Key word, từ khóa chuẩn bị cho chuyến đi Phú Quý là “NÔN”. Hỏi tất cả dân tình đã từng đặt chân đến Phú Quý, ngoài thẫn thờ mơ màng những bình minh, những hoàng hôn và những san hô kỳ thú… ai cũng không quên nhắc đến những ký ức khó tả khi ôm xô ôm chậu mà nôn mật xanh mật vàng. Bến tàu cảng cá Phan Thiết mở cửa bán vé lúc 6h sáng, tàu khởi hành đúng 7 giờ.

Tàu ra Đảo

Cả bọn ổn định chỗ nằm ngay ngắn, súng ống cất kỹ, túi nôn và khăn ướt sẵn sàng đầu giường, tuân thủ mệnh lệnh: thư dãn, tuyệt đối không nghĩ và không nhắc đến từ NÔN cũng như bất cứ từ nào có vần ôn – lôn – tôn – xôn… vì sợ liên tưởng xấu dễ gây hiệu ứng nôn. Thư dãn và lim dim, thoắt một cái tàu cập bến mà chả tốn cái túi nôn nào. Đảo Phú Quý hiện ra đúng như tên gọi, khác xa sự tưởng tượng về một hòn đảo xa xôi, hẻo lánh, hoang sơ.

2. Ngủ và nghỉ: Nhờ sự thu xếp chu đáo của anh Thọ, yếu nhân của cảng vụ đảo Phú Quý, cả bọn vừa xuống tàu đã có 4 chiếc xe máy chờ sẵn, cứ 100K/ngày thoải con gà mái. Làm một tour ngắn từ cảng về phố chính Võ Văn Kiệt, [chả khác mấy đường Võ Văn Kiệt của thành phố], anh Thọ đưa cả lũ vào đánh chiếm nhà nghỉ Hiền Được [262 Võ Văn Kiệt, chủ nhà C.Hiền 0902 919 678 hoặc 0623 769265]. Đảo chả có dân du lịch mấy, bọn phượt trẻ thi thoảng thấy xuất hiện trên đảo, chúng chỉ thích ở đơn sơ phóng khoáng 50K/pax gần với thiên nhiên. Lúc đầu cứ tưởng Tour Leader Hanh Pham sẽ cho đoàn ở nhà nghỉ Long Vĩ ở mũi Doi Thầy [ĐT 0918.680344 or 0623.509509]. Mặc dù Long Vĩ giá phòng ở rất bình dân, lại đặc biệt sở hữu view biển mênh mông, điểm tuyệt đẹp đón bình minh trên đảo dưng mà view đẹp cũng không bằng ở đẹp và tiện nghi trong phố:]. Bái phục anh Thọ về khoản hiểu tâm lý khách phượt nửa mùa khi book nhà Hiền Được, một căn nhà 3 tầng rộng rãi, tiện nghi, thiết kế đẹp, đồ nội thất khá là xịn mà giá phòng lại hợp lý [400K/phòng cho 2 pax]. Cứ tưởng đi Phú Quý sẽ là ở bờ ở bụi, đầu trên võng, chân đu đưa dưới nước biển rì rầm như hồi ở đảo Hải Tặc, ai dè Phú Quí giàu có và tiện nghi như mơ. Cùng con phố này và quanh một số phố chính còn khối nhà đẹp như Hiền Được. Dân đảo nhiều người giàu ghê, xây nhà với giá vật liệu và tiền công đắt hơn gấp đôi giá tại đất liền, nhà vừa để gia chủ ở, vừa để phục vụ nhu cầu thuê nhà ở theo tháng của cán bộ ra đảo công tác.
3. Ăn gì? Ra đảo đương nhiên là seafood, nhưng cụ thể hải sản gì, ăn ở đâu nói chung là tự khám rồi phá thôi chứ lục lọi nát cả google chỉ thấy nổi nhất là cua Mặt trặng, loài hải sản cực kỳ quý hiếm chỉ có ở đảo Bình Thuận. Kế đó là cua Huỳnh Đế thì đang không đúng mùa và trước đó mụ cũng đã có lần ăn ở Bình Định nên lần này có thể bỏ qua không tiếc. – Bữa trưa đầu tiên: 12 giờ, cả lũ ầm ầm lao xe máy vào sân nhà chị Quyết, dựng chân chống, lao vào bàn ăn bày sẵn ngoài sân, dưới gốc cây nhãn um tùm. Đến giờ mụ chả nhớ nổi chính xác đã ăn những món gì, suất ăn Hanh Pham đặt sẵn 100K/pax, bia 17K/lon, ngon rụng răng mà chúng nó vẫn cố gọi thêm đĩa chả cá thứ hai, món này [chị Quyết tự làm – 50K/đĩa] cũng hết veo trong một nốt nhạc. Ngon muốn ngất, cả bọn nhao nhao hỏi bí quyết nấu ăn của bà chủ nhà, người không mở quán ăn, chỉ thỉnh thoảng nấu theo yêu cầu của anh em cán bộ từ đất liền ra đảo. Chị Quyết cười tủm tỉm, chả nói câu nào rồi trèo tót lên cây nhãn, với cành, bẻ luôn một chùm nhãn tiêu um tùm bày ra đĩa mời cả bọn món tráng miệng. – Cả bọn cũng chạy loanh quanh đảo, thử vài món này món nọ chẳng nơi nào ngon như những món ăn chị Quyết nấu và tuyệt hơn là không khí thân mật ấm cúng trong căn bếp nhỏ, món ăn nào chị cũng cẩn thận và chau chuốt như nấu cho lũ em chết đói từ thành phố về nhà. “Và từng ngày như thế, và từng giờ như thế…” cả 3 bữa tối trên đảo cả bọn lần lượt thưởng thức vô số món chị Quyết nấu, món nào cũng tuyệt, về nhà nghĩ đến cứ ứa nước trong miệng. Ước gì Tết này, cả nhà ăn Tết đảo Phú Quý, gọi chị Quyết 09147 69252, và thế là…

Bữa trưa thứ hai: lặn ngắm san hô là mục tiêu chính của chuyến đi Phú Quý, cả bọn xác định bữa trưa trên bè cá anh Sinh thì ăn uống không quan trọng. Anh Sinh, nhìn bề ngoài giống y vai nam chính trong phim Đến Thượng đế cũng phải cười, là quản lý bè cá kiêm HDV du lịch, kiêm nấu ăn và tất tần tật phục vụ tour lặn biển. Đi thuyền khoảng 10 phút ra đến “Bè cá anh Sinh” – từ khóa trong kho nhà bác google [ĐT 0949 975 507] hiện cả đảo mới chỉ có bè cá anh Sinh và một bè nữa phục vụ ăn trưa cho tour lặn san hô].

Bữa trưa

– Cả lũ chổng mông nhòm xuống bè chọn món: tôm cua cá đủ kiểu, đủ cỡ. Nhất định không thể thiếu là con cua mặt trăng, nhìn cái mai cua thật đã con mắt. Con cua đỏ bên cạnh đẹp ko kém, rồi cá mú đủ loại [mú đỏ, mú cọp, mú gì gì nữa quên tiệt], rồi cá bớp, cá kẽm, cá gáy… cứ hoa cả mắt, thời gian có hạn, dạ dày có cỡ, cả lũ cãi nhau om sòm con gì cũng muốn. Sinh giới thiệu một con cua đá nhìn bề ngoài tởm không chịu được, cả bọn nghi ngại đồng ý chỉ vì theo tiêu chí cái gì cũng phải thử, chứ ko phải vì theo lời khuyên của Sinh con này nhìn xấu nhưng rất ngon.

– Chọn cua cũng hơi giống chọn vợ. Nếu theo tiêu chí mua cua về để ngắm thì giá cả 3 loại cua lần lượt tăng theo vẻ đẹp bề ngoài: cua Đá 100K/kg, cua Đỏ 180K và cua Mặt trăng 220K. Cho điểm 3 loài cua này của Phú Quý theo tiêu chí của bọn phượt xôi thịt coi cái dạ dày là quan trọng thì cái sự ngon tỷ lệ nghịch với giá cả.

– Bữa trưa thứ ba thật thú vị và chả liên quan gì đến hải sản. Chiều ngày thứ hai trên đảo theo lịch trình là chinh phục núi Cấm và leo ngọn hải đăng. Kế hoạch ngắm hoàng hôn trên núi Cấm bị phá sản tan tành do cơn bão ập đến lúc cuối chiều, mở màn bằng một cơn mưa sầm sập, gió rít nghiêng ngả. Tối đó anh Thọ thông báo dự kiến 2 ngày tới biển động mạnh, gió vượt cấp 8, tàu không được cấp phép về đất liền. Cứ tưởng mọi thứ hay ho kết thúc dang dở, ai ngờ may mắn sau một đêm mưa bão đùng đùng, sáng hôm sau mưa ngưng luôn. Thấy trời hưng hửng nắng, cả bọn nôn nóng muốn thuê tàu tiếp tục khám phá san hô nhưng chủ tàu thông báo sóng vẫn đang rất mạnh, chờ đến chiều may ra sóng biển êm hơn mới có thể đi được.
Không xuống biển thì lên núi. Leo đỉnh núi Cấm và thi nhau chụp choẹt từ ngọn hải đăng, loằng ngoằng tí cũng đến non trưa. Vẫn chưa được lệnh ra khơi, trên đường về cả bọn ngã vào một quán café ven đường.

– Café sân vườn Island City lãng mạn, nắng trưa lốm đốm soi qua kẽ lá, nhạc hay, đồ uống bình dân ngon bổ rẻ tình cờ trở thành một điểm dừng lý tưởng để thư dãn ngắm nghía ảnh ọt và đổi avatar:]

– Đối diện Island City là quán Bò nóng Thanh Bình, quán rộng rãi cây cối mát mẻ, ngồi ngoài trời là khoái nhất, phục vụ chủ yếu là thịt bò. Nhòm bàn bên cạnh xem chúng ăn gì: một lũ bợm nhậu quây quanh đĩa thịt tú hụ. Thằng ngồi ngoài bỗng xách con dao chạy biến vào vườn, nhoáy một cái thấy nó quay về cắp theo cái hoa chuối rỏ nhựa ròng ròng. Nó kê thớt thái xoèn xoẹt bắp chuối rơi thẳng vào nồi lẩu đang bốc khói.

– Menu với me niếc làm gì cho mệt, cứ thế mà chỉ miếng thịt tươi rói, cân và tính tiền 270K/kg rồi chấm hết. Quán cung cấp miễn phí toàn bộ những thứ còn lại cần thiết để thực khách tự phục vụ cho bữa nhậu trưa: dao, thớt, chén, bát, gia vị, bếp nướng tất tần tật bao gồm dọn dẹp và rửa bát. Thiếu chanh thì xin thêm chanh, thiếu ớt lại gọi ớt, cả bọn lăng xăng phân công nhiệm vụ thái thịt, bóc tỏi, rồi nướng, rồi quạt. Khoái nhất là cuối bữa được tặng nồi cháo bò hầm, nói đến đây lại tứa nước miếng. 7 đứa ăn như hổ, ko hiểu uống gì hết những 12 lon bia và 4 pepsi, kẹp thêm 4 chai nước suối mang theo mà tính tiền hết 585K.

– Hỏi chủ quán chị Út Một sao quán đẹp thế, thịt đâu tươi thế [chả lẽ lại kêu sao rẻ thế]… Quán em mỗi ngày hết 40-50kg bò, ngày nhiều 70-80 kg, khách ăn chủ yếu là dân đảo và đông nhất là bữa trưa, đất này 1.300 mét em mua cách đây gần 5 năm rẻ èo, có trăm mốt thôi à. Giờ đã có sổ đỏ tên hai vợ chồng, nhiều người hỏi mua quãng 600-700 triệu, biết thế hồi đó em mua mấy miếng chơi…
4. San hô Phú Quý: Chủ tàu gọi điện thoại báo đã có thể cho tàu ra những rạn san hô quanh Hòn Đen, Hòn Tranh, bãi Dọc Dừa, Gành Hang… cả lũ há mồm nghe hóng điện thoại Hanh Pham : anh chủ tàu băn khoăn vì vẫn đang bão, các anh chị nếu không biết bơi thì em chịu vì nhiều chỗ sóng vẫn khá lớn. Thấy Hanh Pham nhảy lên reo hò: ối ối cả nhóm này ai cũng bơi được, bơi giỏi ấy chứ, anh cứ cho tàu ra, 30 phút nữa có mặt ngay. Nhanh như bộ đội, 30 phút sau cả lũ đã ung dung trên tàu nhằm thẳng Hòn Đen. – Ghềnh Đá dĩa Phú Yên và hòn Đen của đảo Phú Quý, ôi đẹp vô cùng tổ quốc ta ơi. Chuyến đi bão táp ra đảo Phú Quý lần này hóa ra cũng kịp khám [chứ không phá] hai rạn san hô. Hỏi san hô đẹp dư lào thì làm sao mà tả được. Hòn Trố – mỏm đã ngầm mọc giữa bãi san hô, cách bè cá anh Sinh một quãng, lần đầu nhìn biển mênh mông chẳng biết san hô ở quãng nào thì cũng hơi choáng. Mùa hè có thể lội bộ từ bè cá ra ngắm san hô, còn mùa tháng 9 này nước dâng cao, đứng từ bè cá anh Sinh nhìn ra chỉ thấy biển phẳng lặng. Từ trên bè, nhảy tòm xuống biển, bơi một hơi khoảng 100 mét, úp mặt xuống nước, mở mắt ra OMG như một vườn cổ tích. – – Đứng trên Hòn Trốnước ngập ngang bụng, sóng biển dập dềnh làm đôi chân mụ nghiêng ngả lúc nào cũng chực ngã ập xuống mặt biển. Lạ kỳ mỏm đá mọc ngầm, sóng biển bào mòn mỏm đá tròn trịa như cái thúng úp mọc giữa miệng một cái núi lửa đã tắt, xung quanh ối chao là san hô, là cá thần tiên…

– Rạn san hô khu vực hòn Đen rộng và hoành tráng hơn khu vực Hòn Trố. Thì cũng lại là biển, là san hô, là cá thần tiên xưa như trái đất, ấy thế mà chỉ muốn hét lên vì sướng. Lũ này chắc là điên hết rồi.

Tổng kết chuyến đi đảo Phú Quý, quá nhiều cảm xúc. Khép lại lần đầu chinh phục đảo xa Phú Quý, nhớ nhất cái nhà vệ sinh trên bè cá anh Sinh. Dù sau này có ở khách sạn 5 hay 6 sao, nhưng chẳng nơi nào có trải nghiệm đẹp diệu kỳ như toilet hôm ấy trên bè cá anh Sinh. Hết nằm sấp nhòm xuống đám cua cá lấp lánh để chọn món cho bữa trưa, rồi đến ngồi cầu tõm trên đàn cá mú rong rêu và cua và ốc đẹp thần tiên, ôi sung sướng nào bằng.

247 views

Share FacebookTwitterPin It

Video liên quan

Chủ Đề