Mẫu kịch bản phim ngắn

Nam (hứ): quên đi nhá, chẳng qua em là đàn ông (nói đến đây Nam đứng phắt dậy, ưỡn ngực, vênh mặt nói) đầu đội trời chân, đạp đất nên em không thèm học làm mấy thứ cỏn con nhá.

Hoa cười ngặt nghẽo chỉ vào quả đầu (quả đầu bát úp) và đôi dép tổ ong lòi cả nửa bàn chân của Nam: Với mái tóc và đôi dép này ư

Nam nhìn xuống đôi dép, rồi sờ lên đầu cười hề hề

Ngoại cười: Thôi, đừng trêu em nữa, tước cho xong đi Ngoại còn nấu cơm ăn

Nam: Tuân lệnh Ngoại.

Hoa: công nhận, món canh dải khoai nấu chua của Ngoại là món ngon nhất cuộc đời này luôn

Ngoại: Sau này con đi ra ngoài, con sẽ được ăn nhiều món ăn ngon hơn, chứ canh ngó khoai chỉ là canh của người nghèo thôi (của bà vọng lên không trung)

(Zoom out để thấy toàn cảnh ngôi nhà, ba bà cháu ngồi ở sân nhặt rau) Tiếng của bà vọng lên không trung

2. CỔNG LÀNG. NGOẠI. NGÀY

Hoa đeo  ba lô, Ngoại móc móc chiếc khăn mùi xoa ở cạp quần, rồi đưa cho Hoa một nắm tiền lẻ: Con cầm lấy mà chi tiêu ăn uống

Hoa đẩy lại nắm tiền đưa ngoại: Không, ngoại còn phải lo cho thằng Nam, con lên đó người ta lo ăn ở hết rồi. Ngoại cất đi dùng khi đau ốm

Ngoại cứ đưa vào tay Hoa: Ngoại lo được, con cứ cầm lấy, nhỡ có thèm cái j thì có tiền mà mua

Nam đứng trên chiếc xe đạp đợi Hoa, gọi với: Nhanh lên chị ơi, muộn giờ xe chạy mất

Ngoại dúi tiền vào tay Hoa và đẩy cô đi: Đi đi không muộn con

Hoa cầm nắm tiền mắt rưng rưng, lí nhí nói: Con đi nha ngoại, ngoại ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe

Hoa ngồi lên xe Nam chở đi, bóng ngoại ngày càng nhỏ dần phía cuối con đường

3. SÂN NHÀ. NGOẠI. NGÀY

Nam và Ngoại đang ngồi ăn cơm ở hiên nhà. Trên mâm cơm chỉ có 1 đĩa đậu phụ luộc, một bát canh ngó khoai nấu chua.

Nam múc bát canh ngó khoai nấu chua húp xoàm xoạp: Canh dải khoai của Ngoại đúng là ngon nhất trần đời

Ngoại cười: Cha bố anh, chỉ khéo nịnh

Nam: Con ko nịnh tí nào hết, chị Hoa cũng bảo thế mà, chả thế lúc nào chị ấy cũng đòi ngoại nấu cho bằng được

Nghe đến tên Hoa, ngoại ngậm ngùi, nhìn xa xăm ra ngõ, thở dài: Không biết con Hoa trên đó làm ăn thế nào

Đúng lúc này Hoa xách túi đi về: Ngoại ơi, Nam ơi

Nam nhìn thấy chị sướng nhảy cẫng lên chạy ào ra đón chị: A chị về, chị về

Hoa cười tươi, vứt túi xách xuống đón cậu em đang co lên người chị như một đứa trẻ: Cái thằng này, lớn rồi vẫn như con nít

Ngọai cười vui vẻ, đứng lên đón Hoa, mắt rơm rớm: Cái thằng này, xuống cho chị nghỉ ngơi con, nó đi đường xa cả ngày rồi.

Nam vẫn đu lấy chị, Hoa cười vui vẻ

Ngoại rờ rờ, nắn nắn cánh tay Hoa, nhìn cháu một lượt từ trên xuống dưới: Lên đó ăn uống thế nào con, sao  người có vẻ gầy đi thế

Hoa đặt Nam xuống: Gầy là mốt đấy ngoại ơi, trên thành phố họ chỉ thích người gầy thôi.

Nam kéo kéo chị vào chiếu:Thôi, thôi, tí nói chuyện sau, vào ăn cơm đã chị

Ngoại: ừ thôi vào ăn cơm đi con

Hoa nhìn thấy canh dải khoai, mắt sáng long lanh, cầm luôn cái bát múc canh, ăn ngon lành:Trời ơi, ở trên đó, con chỉ thèm món canh này của ngoại thôi, nhớ đến quay quắt, đêm cũng nằm mơ được ăn canh Ngoại nấu

Ngoại cười rưng rưng: ăn từ từ thôi con, vẫn còn nhiều mà.

4. TRONG NHÀ. NỘI. TỐI

Ba bà cháu ngồi chơi trên chiếc chõng tre.

Hoa lôi đang mở balo và đưa ít tiền cho Ngoại: Ngoại cầm lấy lo tiền học cho em. Có khó khăn mấy, con cũng cố để em con thoát cảnh nghèo này.

Còn đây là quà cho Ngoại và cho cu Nam đây.Hoa lôi ra một chiếc điện thoại smartphone cũ: Ten ten

Nam nhìn thấy điện thoại nhẩy phắt lên sung sướng, cầm cái điện thoại Nam hò reo ầm ĩ: Ôi điện thoại, sao chị biết em mơ có cái điện thoại lâu lắm rồi. Hôm nọ thằng Tí mang điện thoại lên lớp, nhưng nó kibo lắm, cho mỗi đứa sờ1 cái thôi.

Ngoại: Đẹp thế này con để mà dùng,chứ Ngoại thì dùng điện thoại làm gì

Nam giật cái điện thoại giấu vào người: Không, chị bảo tặng cả con với Ngoại mà.

Ngoại nghiêm mặt: Nam!

Nam mặt buồn thiu, im lặng không nói gì.

Hoa cười: Con có của con rồi, cái này là điện thoại cũ thôi ạ, người ta không dùng đến thì con xin về cho Ngoại dùng để liên lạc. Chứ mỗi lần con gọi về toàn phải sang nhờ hàng xóm, ngại lắm.

Ngoại: Vẫn còn đẹp thế này sao người ta bỏ đi, hoài của thế

Hoa: Ui trên đó họ giàu lắm Ngoại, toàn xài đồ tiền chục triệu với trăm triệu thôi.

Nam buông điện thoại ra, níu tay Hoa: Chị ơi, em muốn có một cái xe đạp, cái xe của em cũ quá rồi, suốt  ngày tuột xích với sang vành thôi.

Ngoại: Con cố đi thêm một thời gian, Ngoại để dành thêm ít Ngoại mua cho cho cái xe đạp cũ khác.

Nam phụng phịu: Lại là xe cũ khác

Hoa dỗ em : Cu Nam ngoan, học hành chăm chỉ, chịu khó phụ Ngoại việc nhà, lần sau về nhất định chị sẽ mua cho em chiếc xe đạp mới. Được không

Nam sung sướng níu tay chị : Thật nhá, chị hứa với em rồi nhá

Hoa gật đầu cười : Thật

Ngoại nhìn 2 đứa cháu mỉm cười hài lòng

5. NGOÀI VƯỜN. NGOẠI.NGÀY

Ngoại đang ngồi nhổ cỏ ngoài vườn, Nam chạy ra, cầm cái điện thoại đang đổ chuông,.

Nam: Ngoại,Ngoại,chị Hoa gọi

Ngoại: Hoa gọi à, Nghe máy đi con

Nam: Alo, chị à, Ngoại đang nhổ cỏ. Em đang nấu cơm. Vâng, chị nói chuyện với Ngoại nhé

Nam đưa máy cho Ngoại: Ngoại đây, khỏe không con? Cái gì cơ, con gửi tiền về mua xe đạp cho em á. Ừ, thế tiện thể Ngoại gửi dải khoai lên cho nhá. Không cần á,ừ vậy thôi.

Nam hấp háy: Chị bảo gửi tiền về mua xe cho con ạ

Ngoại cười gật đầu: ừ

Nam sung sướng nhẩy cẫng lên, vừa chạy đi vừa hò hét: Yeah, sắp có xe đạp mới rồi, sắp có xe đạp mới rồi.

Ngoại nhìn theo cười hiền.

6. SÂN NHÀ. NGOẠI. CHIỀU

Ngoại đang ngồi nhặt dải khoai ở sân, Nam đi xe đạp mới về, nước mắt  nước mũi, mắt đỏ hoe, đầy vẻ tức tối, cậu vứt bịch chiếc xe mới ở giữa sân

Ngoại ngước mắt lên nhìn, thấy cậu bé chạy phắt vào trong nhà lôi cặp xách, quần áo ra vứt lên chiếc xe.

Ngoại: Nam, con làm cái gì thế?

Nam nổi đóa lên, lấy tay gạt nước mắt: Con không cần xe mới, không cần đi học, không cần quần áo mới, con không cần gì hết

Ngoại lại cạnh Nam: Có chuyện gì thế con, kể Ngoại nghe xem nào.

Nam: Ngoại gọi chị về đi, đừng ở trên đó nữa

Nam gào lên: Ngoại gọi chị về ngay đi, con xin Ngoại đấy.

Ngoại hốt hoảng: Có chuyện gì?

Nam vừa khóc vừa nói trong tiếng nấc: Ngoài kia, cả làng đồn ầm lên, chị cặp bồ với chồng người ta, bị người ta đánh đập giữa phố kia kìa. Rồi còn bị quay clip tung lên mạng bêu xấu nữa.

Ngoại chết trân: Làm sao có chuyện đó được, chắc họ nhầm thôi, không phải chị con đâu

Nam: Sao không phải, chính mắt con xem hình trên mạng kia kìa. Ngoại gọi chị về đi, về có rau ăn rau,có cháo ăn cháo. Con  ko đòi xe đẹp,ko cần đi học nữa đâu

Ngoại lập cập lấy điện thoại bấm gọi: tiếng thuê bao vang lên trong vô vọng…

Ngoại đứng im chết lặng, hai bà cháu chìm dần vào bóng tối

7. TRONG NHÀ. NỘI. ĐÊM

Ngoại nằm cạnh Nam trên giường, thằng bé thi thoảng ngủ mơ ú ớ gọi tên chị, Ngoại vỗ về an ủi, đôi mắt rưng rưng. Khi Nam đã ngủ, Ngoại nhẹ nhàng ngồi dậy thắp hương

Ngoại đứng trước bàn thờ, đôi mắt đỏ hoe: Mẹ xin lỗi vì đã không lo nổi cho chúng nó, để con Hoa làm điều xằng  bậy. Thôi thì các con sống khôn, thác thiêng, phù hộ độ trì cho con Hoa nó bình an trở về, ba bà cháu có rau ăn rau, có cháo ăn cháo. 

Nói đến đây, Ngoại không cầm được nước mắt, toan nức nở, thì nghe tiếng Nam lại ú ớ, Ngoại lập cập chạy lại giường: uh, Ngoại đây, Ngoại đây.

8. SÂN NHÀ NGOẠI. NGÀY

Trời mưa như trút nước, Ngoại ngồi lặng lẽ bên hiên nhà, khuôn mặt bần thần nhìn xa xăm

Ngoài sân, gà mẹ giang đôi cánh che chở cho đàn con mặc cho mưa táp xối xả vào người.

Nam ngồi tập đọc bên hiên nhà: 

Mẹ tôi nhuộm nắng trắng đầu

Gió găm mưa phả, da nhàu chân chim

Mùa mùa bán mặt đồng chiêm

Bán lưng đồng cạn, đất vin lưng còng

Tảo tần hết hạ sang đông

Trĩu vai mẹ gánh, mẹ gồng trĩu vai

Đêm đêm đèn sách học bài

Mắt nhòa trang vở thương hoài mẹ thôi

Con đi khắp bốn phương trời

Tóc phai bụi phấn một thời thanh xuân

Mẹ già bao nỗi gian truân

Vẫn luôn lo lắng muôn phần cho con

Mỗi câu thơ như cứa vào tim gan của Ngoại, trong hồi ức, Ngoại nhớ lại hình ảnh vui vẻ, sum vầy của ba bà cháu, tiếng cười nói của Hoa và Nam cứ lanh lảnh bên tai Ngoại. Đôi mắt rưng rớm lệ.

9. CUTTO. ĐƯỜNG LÀNG. NGOẠI. REZIM

Một chiếc xe đỗ xịch trước cổng nhà Hoa: cánh cửa ô tô mở ra, hai người đàn ông ngồi trên xe đẩy Hoa xuống đường, một người cầm balo của Hoa ném xuống theo. (Hoa khuôn mặt thâm tím, tóc tai rũ rượi, ánh mắt đầy căm hờn, đau đớn nhìn bọn chúng)

Ngoại và Nam chạy ra đỡ Hoa. Hoa nhìn thấy Ngoại, cô ôm chầm lấy Ngoại và nức nở.

Hoa: Ngoại ơi con sai rồi…

Ngoại và Hoa cùng khóc, Nam ôm lấy chị và bà

Ngoại vừa khóc vừa nói: con ơi, con dại quá con ơi. 

Hoa: Con xin lỗi ngoại ơi, Ngoại ơi, Ngoại đừng bỏ con Ngoại nhé

Ba bà cháu cứ thế ôm nhau khóc, trời tối dần.

Trong không gian mênh mông, hình ảnh ba bà cháu ôm nhau nhỏ dần, chìm dần vào bóng đêm.

10. HIÊN NHÀ. NGOẠI. NGÀY

Nam ngồi bên mâm cơm, vui vẻ huýt sáo, cậu so đũa, xếp bát, xới cơm

Ngoại cầm một rổ trái cây trong vườn ra đặt vào mâm

Hoa bê từ dưới bếp lên bát canh dải khoai nóng hổi, bốc khói nghi ngút và đặt xuống mâm: Ngoại thử nếm xem con nấu có ngon bằng Ngoại không?

Ngoại cười: Nhìn hấp dẫn thế này chắc là ngon rồi

Nam múc luôn một bát: Ngoại không thử để con thử cho, con mà thử thì chỉ có chuẩn

Nam  húp xoàm xoạp,  mặt mũi nhăn nhó, lắc đầu quầy quậy ra vẻ không ngon.

Ngoại và Hoa cùng chăm chú nhìn xem phản ứng của Nam thế nào.

Nam lại múc thêm bát nữa: Nãy nếm nhanh quá chưa kịp cảm nhận, phải thử lại mới được.

Hoa:Thế nào, có ngon không

Nam ăn xong bát canh mới nói: Chà, ngon thật đấy!

Ngoại với Hoa cười: Thế mà cái mặt cứ ra vẻ nguy hiểm, làm chị hết hồn

Ngoại: Anh thử hết cả nồi canh rồi đấy anh ạ

Nam cười hề hề: Không thế làm sao con lừa được Ngoại với chị

Cả nhà cùng cười vui vẻ.

HẾT

Chia sẻ ngoài lề: Đây là toàn bộ kịch bản gốc ban đầu của mình. Bộ phim này mình viết để làm phim tốt nghiệp chuyên ngành quay phim cho anh xã nhà mình. Do đó, mình cố tình tạo ra một số đoạn cao trào để quay phim có thể sáng tạo cảnh quay. Tuy nhiên, sau đó, khi mẹ chồng mình đọc đi đọc lại thì thấy cái kết của nó quá ê chề, nên đã mong muốn mình thay đổi cái kết cho tươi sáng hơn. Mới đầu mình không đồng ý. Nhưng sau khi thấy mẹ quá tha thiết, mình đã tôn trọng ý kiến của mẹ.

Tất nhiên, khi thay đổi cái kết, cũng làm ảnh hưởng đến nội dung và cảnh quay của phim rất nhiều. Đó là một điều hơi tiếc nuối của hai vợ chồng mình. Nên bài học rút ra dành cho các biên kịch là “Hãy tin vào cảm nhận của chính mình, đôi khi chúng ta phải biết rạch ròi giữa phim truyện và đời thực” :))

Qua bộ phim này, mình thực sự mong muốn gửi một thông điệp đến những bạn trẻ có ý định “kiếm tiền nhanh” bằng con đường bất chính, bằng đổi chác thân xác: Đừng vì những thứ phù phiếm mà quên đi giá trị của bản thân. Bởi sau tất cả, người phải chịu tổn thương nhiều nhất, không phải là bạn – mà là những người thân yêu của bạn!