Phim muôn kiểu ghen tuông review

2016 đúng là một năm "ngọa hổ tàng long". Nhưng ngoài Hậu Duệ Mặt Trời, Mây Họa Ánh Trăng, Người Tình Ánh Trăng hay Goblin thì các bạn nếu chưa xem bộ Rom-Com cười ra nước mắt Jealousy Incarnate này vẫn bị tính là cuộc đời chưa trọn vẹn đó nha.

Phim muôn kiểu ghen tuông review

Dù đã ra mắt cách đây 5 năm, tới nay Muôn Kiểu Ghen Tuông vẫn luôn có mặt trong danh sách những phim rom-com hay nhất của Hàn quốc. Bộ phim từ khi chưa ra mắt đã được 2 nhà đài bự SBS và KBS tranh giành quyền để phát sóng nhờ sở hữu dàn cast chuẩn là 2 gương mặt bảo chứng rating Jo Jung Suk và Gong Hyo Jin (ai trong group này mê 2 ông bà này cho tui thấy cánh tay nào) cùng mỹ nam Ko Kyung Pyo (Reply 1988). Nhờ diễn xuất ăn ý, chemistry bùng cháy của bộ 3 và kịch bản hài-độc-lạ, Muôn kiểu ghen tuông dù không có phản diện, không có plot twist khét lẹt vẫn đưa khán giả đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác trong câu chuyện tình tay ba "éo le" của cô nàng thời tiết Pyo Na Ri với đôi bạn thân Lee Hwa Sin và Go Jong Won.

Nôi dung phim nghe qua rất typical: Jo Jung Suk vào vai Lee Hwa Sin là phóng viên truyền hình kỳ cựu, cũng là 1 jerk-boy chính hiệu, cực kỳ ngạo mạn và khó ưa. Nữ chính Hyo Jin là cô nàng dự báo thời tiết Pyo Nari chân thật, ngọt ngào, nhưng sự nghiệp và tình duyên đều lận đận. Cô trót đem lòng yêu thầm suốt Hwa Sin 3 năm nhưng đều bị tên chảnh ch. Ó này quăng cục lơ bơ đẹp. Một ngày đẹp trời nam phụ Jong Won - phú nhị đại cao phú soái, tình cờ gặp gỡ Nari và thấy "A, cô gái này thật thú vị". Jong Won từ đó đeo đuổi cô ráo riết từ đó. Trớ trêu, Jong Won cũng là bạn thân nhất của Hwa Sin. Thấy bạn thích Na Ri, Hwa Sin tích cực mai mối cho 2 người với nhau. Nhưng dần Hwa Sin phát hiện mình cũng bị "con. Di. Tinh. Yeu" nhập và đem lòng yêu Na Ri. Nữ chính đứng trước ngã 3 tình yêu, chọn anh phụ thì tội anh chính, yêu anh chính thì ray rứt với anh phụ. Thật đau đầu không sao kể xiết.

Nghe qua thì thấy cũng thường thường thôi đúng không. Nhưng không đâu, dù với kịch bản cũ kỹ, biên kịch lại rất sáng tạo, đem tất cả những đặc sản thường thấy của phim Hàn biến tấu lại 1 cách khéo léo, xô đổ mọi tình tiết cliche quen thuộc của Drama Hàn. Phim khác có 1 chuyện tình tay 3, phim này biên kịch cho cả làng vướng tình tay 3: Tất cả các tuyến nv dù chính hay phụ, dù sinh viên hay trung niên đều dính vào quan hệ tay ba rất éo le, không chỉ là trong tình yêu mà còn cả trong tình thân. Đặc biệt, quý zị hãy chuẩn bị tinh thần sẽ bị "second lead syndrome" cực nặng vì nam phụ Go Jung Won chính là cực phẩm nam thần trong truyền thuyết. Ko những bề ngoài đẹp trai, nội tâm ấm áp mà trong túi còn cực nhiều tiền, Jung Won trở thành tình địch đáng gờm của Hwa Sin và nhận dc đông đỏa sự ủng hộ thì phía khán giả quần chúng. Có lúc chúng ta suýt quên Hwa Sin mới là nam chính và thực sự mong nam 8 với nữ 9 sẽ thành đôi.

Phim còn đặc biệt ở chỗ không có phản diện. Nữ phụ kiêu kỳ cao lãnh tưởng sẽ làm phản diện, đi tranh giành, chia rẽ nam nữ chính, rốt cuộc lại hành xử hết văn minh lịch sự, cổ vũ nam chính đi "giành" người yêu của bạn mình. Nhân vật đáng ghét nhất phim có lẽ lại chính là anh chàng nam chính Hwa Sin vì cái tội ba phải bốn thì năm nắng mưa của mình. Nhưng vì đó là Jo Jung Suk nên chị em cứ đợi mà falling in love với gã "trai hư" này đi nhé.

Cuối cùng phim cũng không quên bỏ thêm món ăn signature lbệnh ung thư vào - có điều lần này, là ung thư dzú. Thay vì là nữ chính, nam chính là người dc vinh dự trở thành 1 trong 100 người đàn ông bị ung thư dzú tại Hàn quốc (theo phim). Cũng không đợi cuối phim mới nhảy ra làm "trùm cuối" mà chuyện nam chính bị ung thư bị phát hiện từ đầu phim luôn. Những màn tấu hài cười ra mắt mắt lẫn các pha cẩu lương xắt ra miếng nhất đều nhờ bạn "ung thư dzú" này làm xúc tác.

Phim cũng khai thác 1 đề tài khá thú vị đó là ngành nghề biên tập viên và phóng viên đài truyền hình. Ai xem Pinochio rồi chắc cũng hiểu công việc này vất vả thế nào khi phóng viên phải thức khuya dậy sớm, ăn ngủ ngay ở hiện trường và đi công tác bất kể khi nào để săn tin. Bù lại nó là ước mơ của rất nhiều thanh niên vì có thể trở thành gương mặt dc phát biểu và truyền đạt tin tức tới toàn thể người dân trong nước. Trong JI, nữ chính Pyo Na Ri thậm chí còn phải kiên trì làm cộng tác viên mảng dự báo thời tiết suốt 3 năm trước, mỗi ngày chỉ dc lên hình 60s trước khi có cơ hội dc trở thành biên tập viên chính thức. Phim không những highlight tất cả những vất vả và gian lao của nghề nghiệp đặc thù này mà còn truyền tải thông điệp "chỉ cần không ngừng nỗ lực, ước mơ cũng sẽ có ngày thành hiện thực" – như 1 cách đi ngược lại với tựa đề của phim là "Don't dare to dream" vậy.

OST của phim cũng là 1 điểm nhấn độc đáo khi dc sử dụng theo dạng "nhạc minhh họa tình huống", tăng hiệu ứng chọc cười ở những phân đoạn hài hước. Vì thế playlist không có những bản balad nhẹ nhàng tình cảm mà còn có những con nhạc tiết tấu hết sức cà tưng, nghe thôi đã thấy tấu hài. Cả ablum nghe riêng qua thì không quá đặc sắc, nhưng lồng vào tình phân đoạn phù hợp thì hiệu ứng nâng cảm xúc tới không ngờ á nha. Mình thích nhất là bài Lovesome – themesong của nam chính Hwa Sin, nghe soft xỉu.