Cầm thú nuôi nhốt cô gái nhỏ review

Cầm thú nuôi nhốt cô gái nhỏ review



[Hiện đại] Cầm thú nuôi nhốt cô gái nhỏ - Lạc Nguyệt Thất Thất

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Page 1 of 4 1 2 3 4 Next >

    1. Cầm thú nuôi nhốt cô gái nhỏ review

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:359Được thích:574


      Tác giả: Lạc Nguyệt Thất Thất

      Thể loại: đại – Tương lai, đại thúc, loli, cường thủ hào đoạt, ngược , ngọt sủng, HE.

      Số chương: 169

      Tình trạng convert: Hoàn

      Editor: TrangQA830810

      Beta: Dâu Tây



      Trầm Úy Lam là con ngốc nơi nương tựa, trong thôn xóm ai cũng biết.

      Ngày đó, bộ đội đặc chủng xuất ngũ đến thôn, ở nhờ nhà Trầm Úy Lam.

      Đêm hôm trước khi người đàn ông phải rời khỏi, trong phòng Trầm Úy Lam truyền đến tiếng kêu thảm thiết. . .

      Ngày hôm sau, Trầm Úy Lam đỏ mắt cùng người đàn ông rời khỏi thôn!

      Kỳ thực đó chính là câu chuyện con ngốc được cầm thú nuôi lớn. . ..
      _

      Nhận xét: Nam chính cực kì BT, bạo lực, cặn bã, hoàn toàn là con Cầm Thú nợ đánh. Mê gian, dụ gian, cường gian,… với bé loli dễ thương. Con cầm thú này thừa dịp nhóc còn lên kế hoạch nuôi rồi ăn, đương nhiên, kèm theo cả tẩy não nữa.

      Nữ chính, bị mọi người là con ngốc, nhưng ra lại hề ngốc tí nào, thậm chí nàng có phần thông minh. Nàng mơ hồ nhận thấy mưu thâm độc của Cầm thú nhiều lần làm Cầm thú chưng hửng, ლლ có thịt trước mắt nhưng thể ăn, bức Cầm thú phải tìm cách bắt cóc nàng về nhà. ..

      Tiếc rằng, tuy nữ chính khá thông minh nhưng tuổi đời, tri thức lại còn quá trẻ, đấu lại với con Cầm thú gian ngoan, xảo quyệt kia. Bị Cầm thú ăn đậu hủ hết lần này đến lần khác, chỉ có thể đỏ mắt uất ức.

      Nhưng, có lẽ phần vì nữ chính độc quá lâu, lâu đến mức khi Cầm thú cho nàng chút ấm áp, dù biết nó ăn thịt nàng xương cốt còn, nhưng vẫn Nghĩa Vô Phản Cố theo con Cầm thú cặn bã kia.


    2. Cầm thú nuôi nhốt cô gái nhỏ review

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:716Được thích:438

      Khai trương nhà nàng @RIKY.


    3. Cầm thú nuôi nhốt cô gái nhỏ review

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:359Được thích:574

      Chương 1

      Editor: TrangQA830810

      Cách thành phố G rất xa, có sơn thôn , người trong thôn tiếp xúc với bên ngoài, mỗi người đều thà chất phác, khuôn mặt luôn tươi cười xán lạn. Nhưng trong thôn có ngôi nhà khá rách nát, là nơi ở của bé mồ côi, thích chuyện, chỉ có đôi mắt to đen nhìn thấy ai cũng tò mò chớp chớp, thấy có người khóc cũng khóc theo, thấy người khác cười cũng cười, hỏi bé muốn đâu, dùng tay chỉ chỉ nơi mình muốn đến rồi cười ha hả chạy . có ai nghe được chuyện, nhưng mọi người trong thôn đều gọi là Uý Lam. bé mỗi lần nghe thấy " Trầm Uý Lam " chỉ gật đầu.

      Cho dù khuôn mặt cha mẹ quên, nhưng thể ngay cả tên họ mình cũng biết. bé lẻ lo, sống dựa vào tiền trợ cấp của chính phủ và tiếp tế của người dân trong thôn, tuy khá giả gì, nhưng chỉ cần ra khỏi thôn, cũng bị đói chết. Năm Trầm Uý Lam bảy tuổi, lẽ ra bé phải vào trường tiểu học trong thôn như mấy đứa trẻ cùng tuổi, nhưng Uý Lam vẫn ở nhà, giáo viên tốt bụng thấy Uý Lam đáng thương, nên cũng kéo đến trường, an bài chỗ ngồi trong lớp cho , Trầm Uý Lam mặc dù nghe vào, nhưng lại rất thích thú với tiếng phổ thông lưu loát dễ nghe của giáo viên.

      Người trong thôn chủ yếu tiếng địa phương, Trầm Uý Lam vốn thích chuyện, vậy mà vừa mở miệng lại dùng tiếng phổ thông trả lời. Trong thôn này có mấy người được tiếng phổ thông lưu loát. Mấy đứa đều hâm mộ Uý Lam vô cùng. Khi Trầm Uý Lam sắp học xong tiểu học, mặc dù thành tích tốt, nhưng có giáo viên nào trách mắng , Uý Lam giống như người suy dinh dưỡng, thân hình gầy trơ xương, quan hệ với các bạn trong trường lại tốt, người lương thiện cười với , người ác ý lại khinh thường đánh trận. Lúc đầu đề phòng bị đánh suốt, sau đó biết chạy như điên để né tránh.

      Trầm Uý Lam muốn học, đọc sách đáng sợ, rất nhiều người bắt nạt . Khi Trầm Uý Lam mười hai tuổi, theo lý vào trung học, nhưng do có tiền, bé đóng cửa, suốt ngày nhốt mình trong nhà, ngẫu nhiên cũng có vài người đến xem , hoặc tiếp tế đồ ăn cho . Trong thôn cũng có người kết hôn sớm, nên khi Trầm Uý Lam mười lăm tuổi, bà mối bèn đến tìm . Trầm Uý Lam nhìn bà mối Trương, gương mặt khó hiểu, chẳng biết kết hôn là cái gì, vì sao đến với , cái miệng nhắn mím lại, đẩy bà mối Trương ra ngoài, " lấy, lấy " Giọng bé này thanh thuý dễ nghe, bà mối Trương đành đen mặt quay về, nghĩ cũng phải, Trầm Uý Lam tuổi vẫn còn .

      Trong thôn tiếp đón người đàn ông lạ mặt, bộ dáng cao ngất, khuôn mặt tuấn, khiến rất nhiều chưa lấy chồng trong thôn bị mê hoặc.Trầm Uý Lam đứng ở gần đó, bèn lén theo phía sau, nghe các bàn tán.

      " Bộ đội đặc chủng đó! "

      " Giải ngũ! "

      " Có chuyện gì vậy?"

      " Nghe bên thôn khác có người bị thương "

      " Bị thương à? "

      " Ừ đúng vậy "

      " Chỗ nào? "

      " cởi áo, mình làm sao biết được!"

      Trầm Uý Lam cười thầm, nhón chân nhìn lén người đàn ông phía trước. Trầm Uý Lam biết lớn lên có đẹp mắt hay , nhưng vừa nhìn thấy bỗng khóc, thanh còn vang vọng, trưởng thôn nhất thời giận tím mặt, trừng mắt nhìn Trầm Uý Lam. Đây là công binh, đồng ý đưa đón, tự mình về nhà, sớm nhận được chỉ đạo từ bên , để cho thôn tiếp đãi đàng hoàng, ai ngờ con nhóc Trầm Uý Lam lại khóc lóc om xòm.

      Thấy người đàn ông liếc mắt cái, Uý Lam bị doạ sợ, xoay người chạy về nhà. Người đàn ông cao lớn uy vũ nhìn theo bóng dáng gầy của bé, đoạn cổ trắng bóng đập vào mắt , sau đó cúi đầu nhìn cánh tay màu đồng của mình, thể so bì... Người đàn ông theo trưởng thôn vào trong, ở nhà thôn trưởng dùng xong cơm chiều.

      Trưởng thôn buồn bực, ở thôn này ngoại trừ nhà Uý Lam, mấy nhà khác có phòng trống để cho vị này ở tạm. Suy nghĩ lát ông cũng quyết định " nhà Uý Lam vậy " đúng là có nghèo chút, nhưng tốt xấu gì vẫn có chỗ ngủ nha!


    4. Cầm thú nuôi nhốt cô gái nhỏ review

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:359Được thích:574

      Chương 2

      Edit: TrangQA830810

      Đường trong thôn buổi tối có đèn đường, tối thui, trưởng thôn cầm theo đèn pin, chiếu thẳng về hướng đông của thôn tới. Trưởng thôn lau mồ hôi trán, nhà của Uý Lam là xa nha! Trầm Uý Lam vừa ăn xong bát cơm nguội lạnh, bỗng nghe tiếng trưởng thôn gĩ cửa " Uý Lam, mở cửa " Thôn trưởng đối với Uý Lam rất tốt, biết điều đó, nên vội vàng chạy ra, vui vẻ mở cửa, cánh cửa cũng quá cũ nát, thanh kẽo kẹt vang lên, làm người đàn ông có phần thương cảm. " Uý Lam

      " Trưởng thôn xoa xoa đầu , hai mắt Uý Lam to tròn chớp chớp, hết nhìn trưởng thôn lại nhìn về phía người đàn ông đứng bên cạnh.

      Người đàn ông cao mét tám sáu, so với người trong thôn cao hơn rất nhiều, Uý Lam ngước đầu lên nhìn, ở trong mắt , đây là người khổng lồ. Trưởng thôn cười " Trong thôn còn phòng trống, nhà con dư phòng, cho chú này ở lại mấy ngày được hay ?" Chú? Trưởng thôn cũng hơi xấu hổ, người đàn ông này mới hai mươi sáu tuổi, còn Uý Lam mười lăm, lẽ ra ở tuổi này trong thôn đều gọi là , nhưng người này...trưởng thôn biết làm sao, ho khan tiếng.

      Uý Lam cúi đầu, lúc sớm gặp qua người đàn ông này, ta lớn như vậy, khoẻ như vậy, nhìn vào liền biết phải người tốt. Người trong thôn đa số đen sì, nhưng người này...đen đen, trắng trắng, màu da kỳ quái! Uý Lam tò mò quan sát lúc, hàng mi dầy rậm, đen tuyền nhìn khác đàn ông trong thôn, còn cái mũi... là cao nha, người trong thôn đều tẹt lét. Người đàn ông cũng quan sát bé phía trước, khuôn mặt nhắn, tuy rằng cơ thể đủ dinh dưỡng, da có hơi vàng, nhưng ánh mắt kia, tròn xoe, hai con ngươi đen láy sáng long lanh, tuy còn , nhưng cũng có ý tứ.

      " Uý Lam! "

      Trưởng thôn kêu lên tiếng. Uý Lam phục hồi tinh thần, chỉ chỉ vào hai gian phòng trong nhà, rồi chỉ gian, lại chỉ về phía mình, chỉ gian còn lại, lắc lắc đầu có ai ở, nhưng bên trong chỉ đặt tấm ván mỏng manh làm giường. Mùa đông trời rất lạnh, trưởng thôn quên nghĩ tới vấn đề này. Người đàn ông hờ hững " Tôi sao cả " chỉ về phía ba lô của mình, nó chứa rất nhiều quân y giữa ấm.

      Trưởng thôn thêm vài câu, rồi hẹn " Ngày mai tôi đưa chút chăn lại đây" nhìn người đàn ông gật đầu, trưởng thôn liền cứ vậy rời .

      Uý Lam nhìn người đàn ông, rồi chạy nhanh về phòng mình, khoá cửa lại. Cửa như vậy có khoá hay , có gì khác biệt, người đàn ông quan sát nhà Uý Lam vòng, rách nát, chẳng còn chỗ nào tốt cả, Uý Lam ở phòng bên trái, bên phải là chỗ ngủ của . Người đàn ông mặc quần áo dày lên người, để giữ ấm, đeo ba lô lên vào phòng ngủ của mình. Phòng ngủ? Người đàn ông cười thầm, bên trong chỉ có tấm ván giường, ngay cả chăn cũng có. cái bàn gỗ màu đen cũ kĩ nằm trơ trọi, người đàn ông muốn đặt ba lô lên đó, tuy tro bụi phải rất nhiều, nhưng cũng dơ, cảm thấy cực kỳ ghét bỏ.

      Uý Lam trốn trong phòng hé răng tiếng nào, nhìn cái chăn mình đắp, chăn của rất mỏng, nhưng nhờ nó vượt qua bao nhiêu mùa đông rét lạnh, lại nhìn về phía ngăn tủ cũ nát, bên trong kỳ thực còn cái chăn, rất dày, nhưng mà...bà mối , cái gì cũng có, nhưng muốn làm dâu vẫn phải cần có chăn đệm. lúc sau, người đàn ông đến gõ cửa phòng Uý Lam, ngồi dậy nhìn chằm chằm qua khe cửa hẹp. Gõ lúc lâu, thấy bé bên trong trả lời, người đàn ông đành phải .

      " Toilet ở đâu? "

      tìm xung quanh, căn bản có. Uý Lam ngẩn người, toilet? Bởi vì nhà cách chỗ vệ sinh rất xa, mỗi đêm chỉ để cái thùng gỗ dùng để tiểu, đại tiện giải quyết vào ban ngày. Uý Lam đứng dậy, ra mở cửa, ngẩng đầu dùng đôi mắt to tròn nhìn người đàn ông rồi .

      " Toilet rất xa."

      Chương 3

      Edit: TrangQA830810

      Úy Lam thích nhìn người đàn ông này mặc trang phục quân đội, cao lớn tráng kiện, từ xưa đến giờ đàn ông trong thôn đều thấp bé, gầy nhom, hẳn là chú này so với người thường phải lợi hại hơn rất nhiều. Người đàn ông gật đầu " Dẫn tôi " Úy Lam nhíu mày, thấp giọng " Bên ngoài lạnh lắm" .

      Lúc này người đàn ông mới chú ý đến căn phòng của bé, ở giữa phòng có đốt đống lửa , căn bản chẳng đem lại tác dụng gì, giường còn có cái chăn rất mỏng, chưa chắc dày bằng bộ quân phục mặc người, đột nhiên có chút thương cảm cho hoàn cảnh của . đem cửa mở lớn, thấy bên trong còn nuôi rất nhiều gà vịt, bé này có vẻ rất lười, chịu dọn dẹp phân trong chuồng, mùi hôi thúi xộc lên mũi, vẻ mặt tràn đầy ghét bỏ, quay đầu nhìn Úy Lam " Dẫn tôi ".

      bé đành phải vớ chiếc áo nhăn nhúm khoác lên người cầm theo đèn pin bước . , người đàn ông vừa nghĩ vừa nhìn theo dáng người của , có thể làm con cũng được. Nhưng vẫn còn trẻ, sao có con lớn như vậy chứ, nghĩ đến con có chút mong chờ, cố gắng trở về thành phố G sớm, liền kết hôn, có thể lập tức sinh con. mắc tiểu đến bụng căng lên, vật nam tính cũng cương cứng, lại thêm ý nghĩ lấy vợ sinh con, cự vật càng cứng thêm vài phần, hít thở sâu đem những xao động trong lòng ép xuống. Mấy năm trong quân đội, nín đến sắp hỏng!

      Đành chờ lúc ra khỏi thôn này.... mong đợi, nhưng phải cố thêm vài ngày nữa xe mới tới đón . Cơ thể Úy Lam run lợi hại, lạnh muốn chết! đưa ngón tay chỉ về phía nhà gỗ có cửa khép hờ cách đó xa, chính là nhà vệ sinh. " Chỗ đó, chú " Úy Lam vừa nhảy lên nhảy xuống vừa . mùi tanh tưởi khó ngửi bay tới, còn chưa bước vào chịu được. Ánh đèn pin theo động tác của lóe lóe, chiếu vào mắt , người đàn ông nhìn chằm chằm khuôn mặt bé, dưới ánh trăng trắng nõn nà, khuôn mặt vì lạnh ửng đỏ, đáng cực kỳ. Trưởng thôn từng , bé này hình như có chút ngây ngốc. Ngốc, sao lại nhìn ra điểm ngốc của ? Úy Lam quay người ".

      Chú , tôi về nhà đó " Đối với thích chuyện như Úy Lam, vậy mà hôm nay lại cùng người đàn ông xa lạ này nhiều như vậy. Người đàn ông xoay người, nhìn nhà vệ sinh trước mặt, nhăn mũi, đành bỏ qua chỗ đó tìm gốc cây gần đây vậy. đem khóa quần kéo xuống, lấy ra vật nam tính bị nén căng đầy, thoải mái xả ra. Úy Lam đứng chờ có chút kiên nhẫn, chưa đợi đến lúc người đàn ông ra, chạy về nhà. mỉm cười nhìn chạy mất, thầm than , đúng là bé ngốc.

      Đêm nay, người đàn ông khó ngủ, trời lạnh , khí xung quanh còn mang theo mùi hôi khó ngửi, vậy còn có chuột, biết con chuột này chui ra từ chỗ nào, mang theo mùi thum thủm như thịt thối, kinh tởm, nó cứ chạy tới chạy lui trong phòng tìm thức ăn, có vẻ như rất đói bụng. Nhà cũng có điện đóm gì, hoàn cảnh ủa bé này cũng thảm hại. Hai gian phòng cách nhau tấm vách mỏng manh, bên kia có động tĩnh gì đều biết rất , ngay cả khi bé hô hấp sâu cạn thế nào cũng dễ dàng nghe thấy. Nửa đêm bé dậy tiểu, chạy đến góc gần đó, kéo quần xuống, lại tụt quần lót , lộ ra cặp mông trắng trẻo, ngồi xổm lên cái thùng, tiếng nước chảy ra nhè .

      Người đàn ông vểnh tai nghe ngóng, trong lòng run lên từng hồi, bên đó vang lên tiếng gì? Dòng nước rất , va chạm với thùng gỗ, thanh vang lên khe khẽ, nhưng đối với người đàn ông trưởng thành, lại nhịn rất lâu như , nghe vào tai rất có lực hấp dẫn. đại khái đoán được đó là tiếng gì, nở nụ cười xấu xa, biết khe hở kia hẹp đến cỡ nào, mà tiếng nước tiểu lại xíu yếu xìu như vậy ....


    5. Cầm thú nuôi nhốt cô gái nhỏ review

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:359Được thích:574

      Chương 4

      Edit: TrangQA830810

      Sáng sớm hôm sau, người đàn ông hắt xì cái rồi bước ra khỏi phòng, thấy bàn để vài cái bánh bao, đây là thức ăn do bác ở gần đây mỗi ngày đều đem đến tiếp tế cho . Người đàn ông nhìn chung quanh nhà, hỏi " Rửa mặt? " Úy Lam chỉ vào cái thùng lớn trong góc " Đằng kia " Người đàn ông ngẩn người, hỏi " phải có ống nước sao? " Ống nước? Úy Lam nhìn đường ống nước ở cửa, khuôn mặt nhắn đỏ lên vì tức giận, hừ tiếng, trả lời cộc lốc " Trời lạnh, ống nước đóng " Người đàn ông hít mắt chăm chú nhìn , mới lớn, mà tính khí nóng nảy.

      Úy Lam thèm nhìn , cầm cái bánh bao rồi trốn vào trong phòng. Người đàn ông đành dùng nước trong thùng rửa mặt, vào mùa đông rét lạnh như vậy quả rất tệ, lấy bàn chải và kem đánh răng từ trong ba lô ra, rồi nhìn lại bàn chải đánh răng của bé, thở dài, đúng là cái nhà này chỗ nào cũng xài được, ngay cả bàn chải đánh răng cũng vậy, người đàn ông nhanh tay vệ sinh cá nhân, sau đó gặm bánh bao lót dạ. Giữa trưa, trưởng thôn mang theo chăn bông tới, đứng ngoài gọi lớn " Này cậu ..."

      Lúc này ở trong phòng đập chuột, mồ hôi lấm tấm, nghe tiếng trưởng thôn, đứng dậy ra ngoài. Trưởng thôn nhìn , rồi như chợt nhớ, chạy tới đem ống nước mở ra, lại chạy nhà bếp nhóm lửa. Con nhóc Úy Lam này rất lười, ghét nhất là nhóm bếp, huống hồ tiền điện mắc, Úy Lam có khả năng chi trả...

      Trưởng thôn cùng người đàn ông hợp sức đem con chuột giết chết, vứt ra bên ngoài, mới thấy Úy Lam từ cửa phòng ló đầu ra, vui vẻ hỏi " Giết được con chuột? " Người đàn ông nhìn Úy Lam, môi hồng răng trắng, khuôn mặt nho xinh xắn, cười đến khóe mắt cong cong, trong đầu nảy ra ý nghĩ, nếu bé sinh ra trong thành phố, chừng được nuôi rất tốt. Thấy đến giờ dùng cơm, trưởng thôn cứng rắn lôi kéo người đàn ông cùng Úy Lam đến nhà mình, Úy Lam chỉ đám gà vịt trong phòng " Con , con phải ở đây..."

      Trưởng thôn trừng cái " Lát trở về" Thân thể bé của bị lôi , người đàn ông bước phía sau, nhịn được bật cười. Khó lắm trong thôn mới xuất người đàn ông cao lớn tuấn tú, cho nên dẫn tới ít các chưa chồng kéo đến nhà trưởng thôn, có cả Tôn Hiểu Tuyết vừa đẹp người đẹp nết, mới mười tám tuổi, học xong cấp hai, giờ giúp đỡ việc nhà nông cho gia đình, dáng người cao gầy, khuôn mặt xinh đẹp, đặc biệt rất trắng, đàn ông trong thôn đều thầm thương trộm nhớ Tôn Hiểu Tuyết, bất quá mẹ Tôn Hiểu Tuyết đều khinh thường để vào mắt, giờ bỗng nhiên xuất bộ đội đặc chủng, mẹ Tôn Hiểu Tuyết bảo cứ mặt dày đeo bám, nếu có thể theo người đàn ông đó trở về thành phố, đối với con là chuyện vô cùng tốt.

      Tôn Hiểu Tuyết mười tám tuổi, cùng với Trầm Úy Lam mười lăm tuổi, so về số tuổi cũng kém nhau bao nhiêu, nhưng so về dáng người, kém xa. Tôn Hiểu Tuyết cao mét bảy, hai chân vừa thẳng vừa dài, tuy rằng bị quần áo che bớt phần nào, nhưng vẫn nổi bật trong đám người, mái tóc đen dài, rất khác so với người trong thôn. Người đàn ông liếc qua cái, liền dừng lại người Tôn Hiểu Tuyết, quả rất đẹp, nhìn xuống phía dưới, hai chân trắng nõn nà, đàn ông ai lại thích chứ.

      Các đứng phía sau, cũng bắt đầu hâm mộ Úy Lam, đàn ông đẹp trai như vậy, vì sao lại ở trong nhà nó! Úy Lam vào trong nhà, nhìn bàn đầy thức ăn, con dâu trưởng thôn còn giết cả gà đãi khách. lại nhớ tới bầy gà nhà mình, bà trước khi mất qua, trong nhà chỉ có mấy con gà con vịt, nhất định phải nuôi cho tốt, để chúng nó ấp nhiều gà con vịt con, như vậy Úy Lam mới chết đói, Úy Lam luôn nhớ kỹ lời bà, nên ai cũng đừng mơ động vào gà vịt của . Con dâu trưởng thôn hết nhìn Úy Lam, lại nhìn người đàn ông cười ".

      Chắc đói bụng rồi, mau vào dùng cơm " Đúng là Úy Lam rất đói bụng, người đàn ông cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, ngồi lên ghế, càn quét bàn thức ăn trước mặt, cắn nuốt từng ngụm lớn, kế bên , Úy Lam có chút từ tốn, chậm rãi ăn từng miếng . nheo mắt nhìn chằm chằm cái miệng nhắn nhai nuốt của , trong đầu chỉ có duy nhất suy nghĩ - bé này thích hợp sống ở nông thôn.

      Chương 5

      Editor: TrangQA830810

      Ở nhà thôn trưởng đến khi trời tối, Uý Lam có chút yên, muốn trở về nhà, trưởng thôn thấy vậy định đứng lên đưa tiễn, người đàn ông liền xua tay. " cần, tôi cõng bé trở về là được" Uý Lam cảm thấy lời này có chút khác thường, kéo góc áo người đàn ông " cần đâu " Trưởng thôn xuỵt cái, ngăn lại lời , sau đó răn dạy " Uý Lam, phải biết lễ phép " Người đàn ông gật gật đầu, ngồi xổm xuống, với Uý Lam ở phía sau " Leo lên " Lưng người đàn ông rộng, nhìn vào cũng rất thoải mái, Uý Lam nghĩ ngợi lung tung nữa mà bò lên, hai tay bắt lấy cổ , cái miệng nhàng .

      " Về nhà thôi " Trưởng thôn có chút ngượng ngùng vỗ vỗ đầu " Làm phiền cậu! " Người đàn ông lắc đầu, cõng lưng bé Uý Lam tênh, từng bước về nhà. Con đường trở về dài cũng ngắn, nhưng với thể lực cường tráng của người đàn ông cũng đáng bao nhiêu. Uý Lam tựa đầu lưng người đàn ông, căn bản chút buồn ngủ, hai chân mảnh khảnh cọ cọ người , rồi mở miệng hỏi .

      " Chú tên gì? " Người đàn ông ngẩn người, hơi thở nóng hổi của bé phun lên tai , có chút ngứa ngáy khó chịu, chọc người ta muốn phạm tội. bé nhìn gầy, nhưng áp lưng lại rất mềm mại, cõng đến cả người cũng thoải mái theo. Người đàn ông quay đầu nhìn , bắt gặp đôi mắt to tròn đen láy, Uý Lam có chút chần chờ " muốn trả lời " Người đàn ông cũng chuyện, bước có phần nhanh hơn.

      Uý Lam bắt đầu có chút mệt mỏi, dựa sát vào lưng người đàn ông, hai chân nhịn được đong đưa tới lui, đùi bị đá trúng rất nhiều nhưng lên tiếng, Uý Lam đành mặc kệ, nhắm mắt tiếp tục hưởng thụ. Tôn Hiểu Tuyết đứng cách đó xa, nhìn người đàn ông cõng Trầm Uý Lam lưng. cũng nhìn thấy Tôn Hiểu Tuyết, nhưng vốn quen biết này, tự nhiên cùng chào hỏi, đường thẳng về phía trước. Tôn Hiểu Tuyết hít hơi sâu, cầm đèn pin trong tay, chạy theo người đàn ông .

      " Đường tối, tôi đưa hai người " Người đàn ông đứng lại, Trầm Uý Lam cũng mở mắt ra, nhìn Tôn Hiểu Tuyết rồi " Tôi cũng có đèn pin " Mặt Tôn Hiểu Tuyết đỏ lên vì xấu hổ, cúi đầu nhìn xuống dưới chân. Người đàn ông trả lời " cần " Dứt lời, tiếp tục cõng Uý Lam về nhà, để lại Tôn Hiểu Tuyết đứng im tại chỗ, mắt có chút hồng. Người đàn ông dừng lại bên cạnh nhà vệ sinh để giải quyết vấn đề sinh lý, Uý Lam đem hai lỗ tai bịt lại, lùi lại khoảng khá xa, tiếng tiểu đáng ghét...

      Người đàn ông quay trở ra, Uý Lam có chút ghét bỏ nhìn , cũng trừng mắt lại , Uý Lam lại hỏi " Chú tên gì? " Người đàn ông nhướng mày " Hỏi cái này làm gì? " Uý Lam mím môi, hừ cái " Chú ở nhà của tôi, phải " Tuy lời dễ nghe, nhưng khuôn mặt cực kỳ ngây thơ, cảm thấy rất thích, nhất là cái miệng đào nhắn chu ra... " Tằng Trạm " đáp lại câu, sau đó lườm cái " " Uý Lam dậm chân " được " Tằng Trạm xoay người, ngồi xuống " Nhanh " rồi thở dài, trời hôm nay lạnh quá. Uý Lam leo lên, trong lòng ước ao, giá mà nhà mình có con ngựa.

      Tằng Trạm vừa về nhà, chuyện đầu tiên là đun nước, bếp có sẳn lửa, phải nấu nhiều nước, muốn lau người. Uý Lam nhìn tới lui chuẩn bị, cũng vội vàng . " Tôi cũng muốn " Tằng Trạm ngẩn người chốc lát, rồi thèm để ý đến . Uý Lam tiến lên nắm góc áo nhàng " Chú, tôi cũng muốn " Chú...Tằng Trạm quay đầu , có gọi là cha cũng chẳng quan tâm, Uý Lam mặt có chút hồng " người tôi ngứa..." " Tự làm lấy " Tằng Trạm bước , đem nước nóng dời đến phòng mình, cởi bỏ quần áo.

      Uý Lam vẫn lẽo đẽo vào theo, nhìn người đàn ông trước mặt nửa thân trần trụi, màu da khoẻ mạnh, thân hình cân đối, nhất là mấy khối cơ ngực hấp dẫn chết người. Uý Lam là bé đơn thuần, trong suy nghĩ ngây ngô của chỉ thắc mắc, bộ ngực của chú ấy, có giống bộ ngực của hay ? Nghĩ như vậy, Uý Lam bèn lấy ngón tay, chọc chọc vào ngực của mình, lại chạy tới trước mặt Tằng Trạm dùng ngón tay chọc lên ngực , rất cứng, ra ngực hai người giống nhau ....


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :

    Page 1 of 4 1 2 3 4 Next >