Môn cầu lông có nguồn gốc từ một trò chơi nào của vùng đông nam á, ấn độ?

Theo lịch sử ghi nhận, cầu lông ban đầu có hình dạng như một nút chai có gắn 16 chiếc lông ngỗng, nặng khoảng 5 gram. Loại cầu này đến nay vẫn được sử dụng, song song với những chất liệu khác, đặc biệt mới nhất là cầu làm từ vật liệu tổng hợp được Liên đoàn Cầu lông thế giới chuẩn bị đưa vào các giải đấu từ năm sau. 

Có tên tiếng Anh là Badminton, cầu lông được đặt theo tên đất phong của các công tước xứ Beaufort ở Gloucestershire. Đây là nơi tổ chức thi đấu cầu lông lần đầu tiên vào năm 1873.

Tuy nhiên, nước Anh không phải nơi khai sinh cầu lông. Nước Anh chỉ là nơi phát triển cầu lông thành trò chơi có hệ thống.

Hình bóng của cầu lông được ghi nhận xuất hiện từ thời Hy Lạp, Trung Hoa và Ấn Độ cổ đại, cách nay khoảng 2000 năm, liên quan đến một trò chơi trẻ nhỏ dùng vợt đánh cầu. Những hình ảnh chơi cầu lông tương tự còn được thấy ở tận Bắc Mỹ.

Thế nhưng, cầu lông hiện đại xuất phát từ Poona, một trò chơi được lực lượng quân đội Anh đóng tại Ấn Độ thập niên 1860 sáng tạo và trở nên phổ biến vào thập niên 1870. 

Chính trong giai đoạn này, một nhà sản xuất đồ chơi ở London tên là Isaac Spratt cho xuất bản cuốn sách tựa đề "Badminton Battledore – A New Game", nhưng hiện nay không còn bản in nào tồn tại.

Đến năm 1863, một bài báo trên tạp chí The Cornhill Magazine đã mô tả về cầu lông như "dùng vợt đánh cầu qua lại các bên, ở giữa căng sợi dây cách mặt đất khoảng 1,5m".

Ngoài cầu lông, người chơi tại Thanjavur (Ấn Độ) lúc đó còn dùng cầu bông là loại cầu quấn bằng len do thích hợp hơn khi trời có gió hoặc thời tiết ẩm ướt. 

Vào lúc này, cầu lông mang tên Poona hoặc Poonah, khu vực người Anh đóng quân tại Ấn Độ. Từ 1873, những luật chơi cầu lông đầu tiên ra đời. 

Đến năm 1875, các sĩ quan Anh hồi hương bắt đầu chơi cầu lông tại một câu lạc bộ ở Folkestone. Ban đầu, mỗi bên có từ 1-4 tay vợt. Sau đó, người ta nhận ra rằng trò chơi thú vị nhất khi mỗi bên chỉ có 1 hoặc 2 tay vợt.

Cứ thế, cầu lông được chơi theo luật lệ của Poona đến năm 1887 thì J. H. E. Hart ở CLB cầu lông Bath quyết định sửa đổi luật. Năm 1890, Hart và Bagnel Wild điều chỉnh luật lần nữa.

Đến năm 1893, Liên đoàn cầu lông Anh (BAE) xuất bản sách luật và chính thức ra mắt trò chơi tại một ngôi nhà tên "Dunbar" ở Portsmouth ngày 13/12.

Năm 1899, BAR tổ chức giải đấu cầu lông đầu tiên là giải Toàn Anh. Kỳ này mới chỉ có các nội dung đôi nam, đôi nữ và đôi nam nữ. Năm 1900 mới bổ sung các giải đơn và năm 1904 ra đời thêm giải vô địch Anh - Ireland.

Tới năm 1934, Liên đoàn cầu lông thế giới (IWF, nay là WBF) chào đời với các thành viên sáng lập bao gồm Anh, Scotland, Wales, Canada, Đan Mạch, Pháp, Ireland, Hà Lan và New Zealand.

Dù được xem là cái nôi của cầu lông hiện đại nhưng đến năm 1936, Ấn Độ mới được gia nhập. Và dù Anh khởi xướng sáng lập BWF, thống trị các giải cầu lông nam ở châu Âu giai đoạn đầu lại là Đan Mạch.

Trên thế giới, châu Á ngày càng phát triển lớn mạnh thành thế lực cầu lông hùng mạnh. Trong vài thập niên qua, Trung Quốc, Đan Mạch, Indonesia, Malaysia, Ấn Độn, Hàn Quốc, Nhật và Trung Hoa Đài Bắc thường sản sinh được những tay vợt hàng đầu thế giới. 

Tại Việt Nam, cầu lông bắt đầu có vài CLB ở những thành phố lớn như Hà Nội, Sài Gòn từ năm 1960. Đến năm 1961 đã có những trận đấu giao hữu tại Hà Nội, dù trình độ còn thấp.

Sau khi đất nước thống nhất năm 1975, phong trào phát triển mạnh mẽ, đặc biệt tại TPHCM, Hà Nội, Hải Phòng, An Giang, Cửu Long (Vĩnh Long và Trà Vinh từ 1976-1992), Bắc Ninh, Bắc Giang, Lai Châu…

Vào năm 1977, Tổng cục TDTT ( nay là Ủy ban TDTT ) thành lập Bộ môn Cầu lông. Cũng trong năm này, Trường đại học TDTT cũng có bộ môn này. 

Năm 1980, giải vô địch cầu lông toàn quốc lần thứ nhất được tổ chức tại Hà Nội. Tới tháng 10/1990, Liên đoàn Cầu lông VN ra đời, 3 năm sau gia nhập Liên đoàn cầu lông châu Á (ABF), rồi trở thành thành viên chính thức của Liên đoàn cầu lông thế giới (IBF) năm 1994.

Chúng ta thường xuyên chơi cầu Lông, nhưng mấy ai biết được môn Cầu Lông có từ khi nào và bắt đầu ở đâu ?

Khởi nguồn của cầu lông có vết tích từ giữa thế kỷ 18 tại British India (vùng thuộc địa cũ của Anh bao gồm Ấn Độ và Myanma), do một sĩ quan quân đội Anh đóng ở Ấn Độ sáng tạo.[2] Các bức ảnh đầu tiên cho thấy người Anh thêm vào cái lưới vào trò chơi cầu lông truyền thống của người Anh. Môn thể thao này có liên quan đến ball badminton, trò chơi dùng vợt và quả bóng bằng len màu vàng có nguồn gốc từ Tamil Nadu, và tương tự như trò Hanetsuki có nguồn gốc từ Nhật Bản. Trở nên rất phổ biến tại đơn vị đồn trú của quân Anh ở thị trấn Poona (nay là Pune), trò chơi còn biết đến với tên Poona.[2][3] Năm 1867 thì người ta bắt đầu ghi lại thành văn các luật chơi. Ban đầu, quả bóng len đề cập tới ở ball badminton được tầng lớp thượng lưu yêu thích hơn khi trời gió hoặc ẩm ướt, nhưng đa số lại thích dùng quả cầu lông. Trò chơi được một sĩ quan về hưu đem về Anh nơi mà nó được phát triển và xây dựng luật chơi.

Dù có một điều rõ ràng là ngôi nhà Badminton House, ở vùng Gloucestershire, thuộc quyền sở hữu của Duke of Beaufort, đã nguồn gốc cho tên gọi của môn thể thao này, nhưng vẫn chưa có bằng chứng nào chỉ ra được khi nào và tại sao cái tên đó được chấp nhận và sử dụng rộng rãi. Vào đầu năm 1860, Isaac Spratt, một nhà buôn bán đồ chơi ở Luân Đôn, xuất bản trong một cuốn sách nhỏ, Badminton Battledore – a new game (cầu lông - trò chơi mới), nhưng không may là không còn bản lưu nào sót lại.[4] Một bài viết năm 1863 trong tạp chí The Cornhill Magazine miêu tả cầu lông như là "battledore and shuttlecock played with sides, across a string suspended some five feet from the ground" (trò chơi cầu lông chơi trên sân chia đội, một sợi dây vắt ngang sân với độ cao 5 feet).[5] Cách chơi này có nhiều sự nghi ngờ vì nguồn gốc du nhập từ Ấn Độ, dù trò chơi đã rất phổ biến ở đó vào thập niên 1870 và bộ luật đầu tiên được xây dựng ở Poonah năm 1873.[4][5] Một nguồn tin khác ghi lại rằng vào năm 1877 tại Karachi Ấn Độ (lúc này vẫn là thuộc địa của Anh), có một số nỗ lực trong việc lập ra bộ luật hoàn chỉnh.[6]

Đến đầu năm 1875, những cựu binh trờ về từ Ấn Độ lập ra một câu lạc bộ ở Folkestone. Đến năm 1887, môn thể thao này được chơi ở Anh theo các luật thi đấu phổ biến ở British India. Câu lạc bộ cầu lông xứ Bath đã tiêu chuẩn hóa bộ luật và làm cho trò chơi phù hợp với tư tưởng của người Anh. J.H.E. Hart đã xem xét lại các thay đổi cơ bản vào năm 1887 và vào năm 1890 (lần này là cùng với Bagnel Wild).[4] Năm 1893, Hiệp hội cầu lông Anh xuất bản bộ luật đầu tiên dựa theo những chỉnh sửa đó, tương tự với bộ luật hiện đại, và chính thức tổ chức một giải đấu trong nhà ở "Dunbar" số 6 Waverley Grove, Portsmouth, Anh vào ngày 13 tháng 9 năm đó.[7]

Hiệp hội cầu lông quốc tế, ban đầu lấy tên là International Badminton Federation (IBF) hiện nay đổi thành Badminton World Federation (BWF), được thành lập năm 1934 với Canada, Đan Mạch, Anh, Pháp, Hà Lan, Ireland, New Zealand, Scotland, và xứ Wales là các thành viên sáng lập. India tham gia với tư cách là một chi nhánh vào năm 1936. Hiện nay BWF chi phối tất cả các hoạt động cầu lông trên thế giới và tổ chức các giải đấu quốc tế.

Ban đầu chỉ có chín thành viên sáng lập, giờ đây BWF có 149 thành viên, từ Aruba đến Zambia.

Tại các Thế vận hội 1972 và 1988, cầu lông mới chỉ được đưa vào như môn thể thao trình diễn.

Nhưng bắt đầu từ 1992, môn này trờ thành môn thi đấu chính thức tại Olympic.

Trong kỳ thi đấu Olympic đầu tiên ấy, Indonesia thống trị đấu trường, giành huy chương vàng tại cả bốn môn và tổng cộng đoạt bảy huy chương. Huy chương vàng của Indonesia trong cầu lông cũng là huy chương vàng đầu tiên của họ tại Olympic.

Ở Atlanta 1996, Poul-Erik Hoyer-Larsen của Đan Mạch vô địch giải đơn nam, còn Bang Soo-Hyun của Nam Hàn đứng nhất đơn nữ.

Indonesia bảo vệ thành công tại giải đôi nam, trong lúc Trung Quốc nhất giải đôi nữ.

Bốn năm trước, Indonesia một lần nữa giành giải đôi nam, nhưng Trung Quốc vẫn giành nhiều huy chương vàng nhất.

Một trong những điều quyến rũ của cầu lông là trong hạng mục đôi nam nữ, hai phái có thể thi đấu với khả năng tương đối ngang ngửa nhau. Giải đôi nam nữ lần đầu tiên được đưa vào Olympic Sydney 2000.

Và hơn một thế kỷ sau khi giúp giới thiệu cầu lông ra thế giới, nước Anh mới giành được huy chương đồng giải đôi nam nữ với Simon Archer và Jo Goode.

Dù có khởi nguồn từ Anh, các nam vận động viên cầu lông đẳng cấp quốc tế ở châu Âu chủ yếu đến từ Đan Mạch. Mặt khác, các quốc gia châu Á lại chiếm ưu thế vượt trội. Indonesia, Hàn Quốc, Trung Quốc, và Malaysia cùng với Đan Mạch là các quốc gia đi đầu ở môn thể thao này trong vài thập niên vừa qua, với Trung Quốc hiện đang là nước dẫn đầu trong vài năm gần đây.

Nguồn: Sưu tầm từ internet

Cầu lông hay vũ cầu là môn thể thao dùng vợt thi đấu giữa 2 vận động viên (đấu đơn) hoặc 2 cặp vận động viên (đấu đôi) trên 2 nửa của sân cầu hình chữ nhật được chia ra bằng tấm lưới ở giữa. Người chơi ghi điểm bằng cách đưa quả cầu qua lưới bằng vợt và chạm đất ở trong phần sân bên kia của đối thủ. Mỗi bên chỉ có 1 lần chạm cầu duy nhất để đưa cầu sang sân bên kia. Lượt cầu kết thúc khi quả cầu chạm đất, hoặc có lỗi do trọng tài chính hoặc trọng tài biên bắt; trường hợp không có trọng tài thì do tự người chơi bắt, vào bất cứ thời điểm nào trong lượt cầu đang đánh.

Môn cầu lông có nguồn gốc từ một trò chơi nào của vùng đông nam á, ấn độ?
Cầu lông

Trận bán kết cầu lông giữa 2 đội Brasil và Mỹ tại Rio 2007

Cơ quan quản lý cao nhấtBadminton World FederationThi đấu lần đầuthế kỷ 19Đặc điểmVa chạmKhôngSố thành viên đấu độiĐơn (2 người) hoặc đôi (4 người)Hình thứcThể thao dùng vợtTrang bịQuả cầuHiện diệnOlympic1992–hiện tại

Quả cầu được làm bằng lông (hoặc nhựa, không dùng trong thi đấu) khi bay có những tính chất khí động học đặc trưng làm cho nó có cách bay lẫn đường bay khác hẳn với những quả bóng dùng trong các môn thể thao dùng vợt khác; cụ thể, lông cầu tạo ra lực cản vô cùng lớn, khiến quả cầu lông giảm tốc nhanh hơn rất nhiều so với quả bóng. Quả cầu lông có vận tốc cực đại cao hơn rất nhiều khi so sánh với các môn thể thao dùng vợt khác. Các vận động viên có thể thi đấu trong nhà hoặc ngoài trời đều được.

Từ năm 1992, cầu lông chính thức trở thành một trong các môn thể thao Olympic với 5 hạng mục thi đấu: đơn nam và đơn nữ, đôi nam và đôi nữ, đôi nam nữ (1 nam đánh cặp với 1 nữ). Ở cấp độ chuyên nghiệp, đặc biệt là đánh đơn, cầu lông đòi hỏi 1 thể lực cực tốt: vận động viên cần có sự dẻo dai, nhanh nhẹn, sức khỏe tốt, tốc độ và sự chuẩn xác. Đây còn là môn thể thao có liên quan nhiều đến kỹ thuật, yêu cầu sự kết hợp tốt và sự phát triển các di chuyển phức tạp của cây vợt.

 

Battledore and shuttlecock (trò chơi cầu lông) năm 1804

 

Trò chơi cầu lông. 1854, từ một bản lưu của John Leech Archive[1]

Khởi nguồn của cầu lông có vết tích từ giữa thế kỷ 18 tại British India (vùng thuộc địa cũ của Anh bao gồm Ấn Độ và Myanma), do một sĩ quan quân đội Anh đóng ở Ấn Độ sáng tạo.[2] Các bức ảnh đầu tiên cho thấy người Anh thêm cái lưới vào trò chơi cầu lông truyền thống của mình. Môn thể thao này có liên quan đến ball badminton, trò chơi dùng vợt và quả bóng bằng len màu vàng có nguồn gốc từ Tamil Nadu, và tương tự như trò Hanetsuki có nguồn gốc từ Nhật Bản. Trở nên rất phổ biến tại đơn vị đồn trú của quân Anh ở thị trấn Poona (nay là Pune), trò chơi còn biết đến với tên Poona.[2][3] Năm 1867 thì người ta bắt đầu ghi lại thành văn các luật chơi. Ban đầu, quả bóng len đề cập tới ở ball badminton được tầng lớp thượng lưu yêu thích hơn khi trời gió hoặc ẩm ướt, nhưng đa số lại thích dùng quả cầu lông. Trò chơi được một sĩ quan về hưu đem về Anh nơi mà nó được phát triển và xây dựng luật chơi.

Riêng Hanetsuki - đánh cầu kiểu Nhật là một trò chơi đánh cầu truyền thống vào đầu năm mới, sử dụng một chiếc vợt gỗ có dạng hình mái chèo được gọi là Hagoita và chiếc cầu làm bằng quả bồ hòn có màu đen, tròn và cứng. Trò chơi này bắt nguồn từ thời Heian, được chơi vào các ngày Tết ở Hoàng cung và sau đó được phổ biến rộng rãi. Vào giữa thời Edo, vợt Hagoita được trang trí rực rỡ và trở thành một món đồ mỹ nghệ thường được tặng cho con gái nhân dịp Tết đầu tiên. Năm mới đầu tiên sau khi một đứa trẻ được sinh, để kỷ niệm sự kiện quan trọng của đứa bé này: người thân trong gia đình như ông bà, bố mẹ và họ hàng sẽ gửi tặng chiếc vợt Hagoita cho bé gái và một bộ cung tên Hamayumi(được làm phép có tác dụng trừ ma quỷ) cho bé trai. Hai vật này được người dân thời xưa quan niệm rằng sẽ đem lại may mắn và xua đuổi những điềm xấu trong dịp năm mới. Đi cùng với chiếc vợt Hagoita còn có cầu Hane, làm từ hạt quả bồ hòn có màu đen và gắn lông chim. Trong tiếng Nhật, quả bồ hòn được gọi là mukuroji, viết bằng chữ Hán với ý nghĩa “đứa trẻ không bị đau ốm”. Ngày xưa, mỗi khi bệnh dịch hoành hành người ta thường nghĩ nguyên nhân chính là do muỗi truyền bệnh. Vì vậy, khi chơi Hanetsuki, nhìn cầu Hane bay trên không khí giống như con chuồn chuồn bay và chuồn chuồn sẽ ăn muỗi, người ta nghĩ trò chơi đánh cầu lông sẽ như một điều giúp tránh được dịch bệnh. Dần dần, Hagoita không chỉ được dùng để chơi Hanetsuki, mà còn được dùng như một món quà tặng hoặc vật trưng bày. Hagoita thường được bán tại các hội chợ truyền thống được tổ chức vào tháng 12 hàng năm. Tại Tokyo, Hagoita cũng được bán tại cái ngôi đền, du khách có thể mua để làm quà hoặc làm vật lưu niệm. Riêng với người Việt Nam, môn thể thao tương tự hanetsuki là trò đánh yến mà ngày nay chỉ dành cho những dân tộc thiểu số vùng cao Tây Bắc.

Dù có một điều rõ ràng là ngôi nhà Badminton House, ở vùng Gloucestershire, thuộc quyền sở hữu của Duke of Beaufort, đã nguồn gốc cho tên gọi của môn thể thao này, nhưng vẫn chưa có bằng chứng nào chỉ ra được khi nào và tại sao cái tên đó được chấp nhận và sử dụng rộng rãi. Vào đầu năm 1860, Isaac Spratt, một nhà buôn bán đồ chơi ở Luân Đôn, xuất bản trong một cuốn sách nhỏ, Badminton Battledore – a new game (cầu lông - trò chơi mới), nhưng không may là không còn bản lưu nào sót lại.[4] Một bài viết năm 1863 trong tạp chí The Cornhill Magazine miêu tả cầu lông như là "battledore and shuttlecock played with sides, across a string suspended some five feet from the ground" (trò chơi cầu lông chơi trên sân chia đội, một sợi dây vắt ngang sân với độ cao 5 feet).[5] Cách chơi này có nhiều sự nghi ngờ vì nguồn gốc du nhập từ Ấn Độ, dù trò chơi đã rất phổ biến ở đó vào thập niên 1870 và bộ luật đầu tiên được xây dựng ở Poonah năm 1873.[4][5] Một nguồn tin khác ghi lại rằng vào năm 1877 tại Karachi Ấn Độ (lúc này vẫn là thuộc địa của Anh), có một số nỗ lực trong việc lập ra bộ luật hoàn chỉnh.[6]

Đến đầu năm 1875, những cựu binh trờ về từ Ấn Độ lập ra một câu lạc bộ ở Folkestone. Đến năm 1887, môn thể thao này được chơi ở Anh theo các luật thi đấu phổ biến ở British India. Câu lạc bộ cầu lông xứ Bath đã tiêu chuẩn hóa bộ luật và làm cho trò chơi phù hợp với tư tưởng của người Anh. J.H.E. Hart đã xem xét lại các thay đổi cơ bản vào năm 1887 vào năm 1890 (lần này là cùng với Bagnel Wild).[4] Năm 1893, Hiệp hội cầu lông Anh xuất bản bộ luật đầu tiên dựa theo những chỉnh sửa đó, tương tự với bộ luật hiện đại, và chính thức tổ chức một giải đấu trong nhà ở "Dunbar" số 6 Waverley Grove, Portsmouth, Anh vào ngày 13 tháng 9 năm đó.[7]

Hiệp hội cầu lông quốc tế, ban đầu lấy tên là International Badminton Federation (IBF) hiện nay đổi thành Badminton World Federation (BWF), được thành lập năm 1934 với Canada, Đan Mạch, Anh, Pháp, Hà Lan, Ireland, New Zealand, Scotland, và xứ Wales là các thành viên sáng lập. India tham gia với tư cách là một chi nhánh vào năm 1936. Hiện nay BWF chi phối tất cả các hoạt động cầu lông trên thế giới và tổ chức các giải đấu quốc tế.

Ban đầu chỉ có chín thành viên sáng lập, giờ đây BWF có 149 thành viên, từ Aruba đến Zambia.

Tại các Thế vận hội 1972 và 1988, cầu lông mới chỉ được đưa vào như môn thể thao trình diễn.

Nhưng bắt đầu từ 1992, môn này trở thành môn thi đấu chính thức tại Olympic.

Trong kỳ thi đấu Olympic đầu tiên ấy, Indonesia thống trị đấu trường, giành huy chương vàng tại cả bốn môn và tổng cộng đoạt bảy huy chương. Huy chương vàng của Indonesia trong cầu lông cũng là huy chương vàng đầu tiên của họ tại Olympic.

Ở Atlanta 1996, Poul-Erik Hoyer-Larsen của Đan Mạch vô địch giải đơn nam, còn Bang Soo-Hyun của Nam Hàn đứng nhất đơn nữ.

Indonesia bảo vệ thành công tại giải đôi nam, trong lúc Trung Quốc nhất giải đôi nữ.

Bốn năm trước, Indonesia một lần nữa giành giải đôi nam, nhưng Trung Quốc vẫn giành nhiều huy chương vàng nhất.

Một trong những điều quyến rũ của cầu lông là trong hạng mục đôi nam nữ, hai phái có thể thi đấu với khả năng tương đối ngang ngửa nhau. Giải đôi nam nữ lần đầu tiên được đưa vào Olympic Sydney 2000.

Và hơn một thế kỷ sau khi giúp giới thiệu cầu lông ra thế giới, nước Anh mới giành được huy chương đồng giải đôi nam nữ với Simon Archer và Jo Goode.

Dù có khởi nguồn từ Anh, các nam vận động viên cầu lông đẳng cấp quốc tế ở châu Âu chủ yếu đến từ Đan Mạch. Mặt khác, các quốc gia châu Á lại chiếm ưu thế vượt trội. Indonesia, Hàn Quốc, Trung Quốc, và Malaysia cùng với Đan Mạch là các quốc gia đi đầu ở môn thể thao này trong vài thập niên vừa qua, với Trung Quốc hiện đang là nước dẫn đầu trong vài năm gần đây.

Các thông tin dưới đây là tóm tắt những luật thi đấu cơ bản nhất dựa theo bộ luật do BWF xuất bản, Laws of Badminton.[8]

Sân thi đấu

 

Sân cầu lông tiêu chuẩn

Sân thi đấu hình chữ nhật và được ngăn đôi bằng tấm lưới. Các sân đấu thường có vạch kẻ cho cả hai nội dung thi đấu đơn và đôi, dù cho bộ luật tiêu chuẩn cho phép chỉ kẻ vạch cho một nội dung duy nhất.[8] Sân cho nội dung đánh đôi rộng hơn sân cho nội dung đánh đơn, nhưng cả hai đều có cùng chiều dài. Khác biệt duy nhất, thường gây nhầm lẫn cho người mới chơi, chính là phạm vi phát cầu của nội dung đánh đôi có chiều dài ngắn hơn.

Chiều rộng tối đa của sân là 6,1 m (20 ft), và trong nội dung đánh đơn thì giảm xuống còn 5,18 m (17 ft). Tổng chiều dài sân là 13,4 m (44 ft). Phần sân phát cầu được giới hạn trong vạch chia giữa sân, biên phát cầu trên nằm cách lưới 1,98 m (6 ft 6 inch), và vạch biên tính điểm cùng biên phát cầu sau. Trong nội dung đánh đôi, phần biên phát cầu sau là vạch dài cách biên phát cầu sau của nội dung đánh đơn 0,76 m (2 ft 6 inch).

Mép trên lưới có độ cao là 1,55 m (5 ft 1 inch) ở biên và 1.524 m (5 ft) ở giữa. Cột chăng lưới nằm ở ngoài vạch biên tính điểm đôi, kể cả khi sân dùng cho nội dung đánh đơn.

Chiều cao tối thiểu cho trần của sân thi đấu không được đề cập trong luật thi đấu. Dù vậy, sân thi đấu bị xem là không phù hợp khi cầu có thể đụng trần lúc phát cầu cao.

Quy định về thiết bị sử dụng trong thi đấu

Bộ luật cầu lông có quy định nghiêm ngặt về thiết kế và kích thước của vợt và quả cầu lông. Bộ luật còn cung cấp phương pháp để thử độ bay chính xác của quả cầu:

3.1 Để kiểm tra quả cầu, dùng toàn lực phát cầu cao với điểm tiếp cầu nằm sau vạch biên cuối sân. Quả cầu được đánh theo phương hướng lên và song song với đường biên dọc.3.2 Quả cầu có độ bay tiêu chuẩn sẽ nằm trong khoảng từ 530 mm đến 990 mm cách đường biên cuối sân bên kia.

Vợt

 

Vợt cầu lông

  1. Khung vợt có kích thước:
  • Chiều dài: không vượt quá 68 cm.
  • Chiều rộng: không vượt quá 23 cm.
  1. Cán vợt là phần của vợt mà VĐV cầm tay vào.
    1. Khu vực đan lưới là phần của vợt mà VĐV dùng để đánh cầu.
    2. Đầu vợt giới hạn khu vực đan dây.
    3. Thân vợt nối đầu vợt với cán vợt.
    4. Cổ vợt nối thân vợt với đầu vợt.
  2. Khu vực đan lưới:
    1. Phải bằng phẳng và gồm một kiểu mẫu các dây đan xen kẽ hoặc cột lại tại những nơi chúng giao nhau. Kiểu đan dây nói chung phải đồng nhất, và đặc biệt không được thưa hơn bất cứ nơi nào khác.
    2. Khu vực đan lưới không vượt quá 280mm tổng chiều dài và 220mm tổng chiều rộng. Tuy nhiên các dây có thể kéo dài vào một khoảng được xem là cổ vợt, miễn là:
      1. Chiều rộng của khoảng đan lưới nối dài này không vượt quá 35mm.
      2. Tổng chiều dài của khu vực đan lưới không vượt quá 330mm.
  3. Vợt:
    1. Không được gắn thêm vào vợt vật dụng khác làm cho nhô ra, ngoại trừ những vật chỉ dùng đặc biệt để giới hạn hoặc ngăn ngừa trầy mòn hay chấn động, hoặc để phân tán trọng lượng hay để làm chắc chắn cán vợt bằng dây buộc vào tay VĐV, mà phải hợp lý về kích thước và vị trí cho những mục đích nêu trên.
    2. Không được gắn vào vật gì mà có thể giúp cho VĐV thay đổi cụ thể hình dạng của vợt.

Quả cầu tiêu chuẩn

 

Quả cầu lông

 

Quả cầu với phần tua cầu làm bằng chất liệu tổng hợp

  1. Cầu được làm từ chất liệu thiên nhiên, hoặc tổng hợp. Cho dù quả cầu được làm từ chất liệu gì thì đặc tính đường hay tổng quát của nó phải tương tự với đường bay của quả cầu được làm từ chất liệu thiên nhiên có đế bằng Lie phủ một lớp da mỏng.
  2. Cầu lông vũ:
    1. Quả cầu có 16 lông vũ gắn vào đế cầu.
    2. Các lông vũ phải đồng dạng và có độ dài trong khoảng 62mm đến 72mm tính từ lông vũ cho đến đế cầu.
    3. Đỉnh của các lông vũ phải nằm trên vòng tròn có đường kính từ 58mm đến 68mm.
    4. Các lông vũ được buộc lại bằng chỉ hoặc vật liệu thích hợp khác.
    5. Đế cầu có đường kính từ 25mm đến 28mm và đáy tròn.
    6. Quả cầu nặng từ 4,74 gram đến 5,50 gram.
  3. Cầu không có lông vũ:
    1. Tua cầu, hay hình thức giống như các lông vũ làm bằng chất liệu tổng hợp, thay thế cho các lông vũ thiên nhiên.
    2. Đế cầu được mô tả ở Điều 1.5.
    3. Các kích thước và trọng lượng như trong các Điều 2.2, 2.3, và 2.6. Tuy nhiên, có sự khác biệt về tỷ lệ trọng và các tính năng của chất liệu tổng hợp so với lông vũ, nên một sai số tối đa 10% được chấp thuận.
  4. Do không có thay đổi về thiết kế tổng quát, tốc độ và đường bay của quả cầu, nên có thể thay đổi bổ sung một số tiêu chuẩn trên với sự chấp nhận của Liên đoàn thành viên liên hệ, đối với những nơi mà điều kiện khí hậu phụ thuộc vào độ cao hay khí hậu làm cho quả cầu tiêu chuẩn không còn thích hợp nữa.
  5. Lưu ý:quả cầu có thể ngâm nước khoảng 1h trước khi thi đấu.

Phát cầu

ĐÁNH ĐƠN:

  1. Ô giao cầu và ô nhận cầu:
    1. Các VĐV sẽ giao cầu và nhận cầu từ trong ô giao cầu bên phải tương ứng của mình khi người giao cầu chưa ghi điểm hoặc ghi được điểm chẵn trong ván đó.
    2. Các VĐV sẽ giao cầu và nhận cầu từ trong ô giao cầu bên trái tương ứng của mình khi người giao cầu ghi được điểm lẻ trong ván đó.
  2. Trình tự trận đấu và vị trí trên sân:

Trong pha cầu, quả cầu sẽ được đánh luân phiên bởi người giao cầu và người nhận cầu, từ bất kỳ vị trí nào phía bên phần sân của VĐV đó cho đến khi cầu không còn trong cuộc (Điều 15).

  1. Ghi điểm và giao cầu:
    1. Nếu người giao cầu thắng pha cầu, người giao cầu sẽ ghi cho mình một điểm. Người giao cầu sẽ tiếp tục giao cầu từ ô giao cầu còn lại.
    2. Nếu người nhận cầu thắng pha cầu, người nhận cầu sẽ ghi cho mình 1 điểm. Người nhận cầu lúc này trở thành người giao nhận cầu mới.

ĐÁNH ĐÔI:

 

Luật giao cầu trong đánh đôi

  1. Ô giao cầu và ô nhận cầu:
    1. Một VĐV bên giao cầu sẽ giao cầu từ ô giao cầu bên phải khi bên họ chưa ghi điểm hoặc ghi được điểm chẵn trong ván đó.
    2. Một VĐV bên giao cầu sẽ giao cầu từ ô giao cầu bên trái khi họ ghi được điểm lẻ trong ván đó.
    3. VĐV có quả giao cầu lần cuối trước đó của bên giao cầu sẽ giữ nguyên vị trí đứng mà từ ô đó VĐV này đã thực hiện lần giao cầu cuối cho bên mình. Mô hình ngược lại sẽ được áp dụng cho đồng đội của người nhận cầu.
    4. VĐV của bên nhận cầu đang đứng trong ô giao cầu chéo đối diện sẽ là người nhận cầu.
    5. VĐV sẽ không thay đổi vị trí đứng tương ứng của mình cho đến khi họ thắng một điểm mà bên của họ đang nắm quyền giao cầu.
    6. Bất kỳ lượt giao cầu nào cũng được thực hiện từ ô giao cầu tương ứng với số điểm mà bên giao cầu đó có, ngoại trừ các trường hợp nêu ở Điều 12.
  2. Thứ tự đánh cầu và vị trí trên sân: Sau khi quả giao cầu được đánh trả, cầu được đánh luân phiên bởi một trong hai VĐV của bên giao cầu và một trong hai VĐV của bên nhận cầu cho đến khi cầu không còn trong cuộc (Điều 15).
  3. Ghi điểm và giao cầu:
    1. Nếu bên giao cầu thắng pha cầu, họ sẽ ghi cho mình một điểm. Người giao cầu tiếp tục thực hiện quả giao cầu từ ô giao cầu tương ứng còn lại.
    2. Nếu bên nhận cầu thắng pha cầu, họ sẽ ghi cho mình một điểm. Bên nhận cầu lúc này trở thành bên giao cầu mới.
  4. Trình tự giao cầu: Trong bất kỳ ván nào, quyền giao cầu cũng được chuyển tuần tự:
    1. Từ người giao cầu đầu tiên khi bắt đầu ván đấu ở ô giao cầu bên phải.
    2. Đến đồng đội của người nhận cầu đầu tiên. Lúc này quả giao cầu được thực hiện từ ô giao cầu bên trái.
    3. Sang đồng đội của người giao cầu đầu tiên.
    4. Đến người nhận cầu đầu tiên.
    5. Trở lại người giao cầu đầu tiên, và cứ tiếp tục như thế.
  5. Không VĐV nào được giao cầu sai phiên, nhận cầu sai phiên, hoặc nhận hai quả giao cầu liên tiếp trong cùng một ván đấu, ngoại trừ các trường hợp nêu ở Điều 12.
  6. Bất kỳ VĐV nào của bên thắng ván cũng có thể giao cầu đầu tiên ở ván tiếp theo, và bất kỳ VĐV nào của bên thua ván cũng có thể nhận cầu đầu tiên ở ván tiếp theo.

  1. ^ Một bức hoạt họa từ John Leech Archive tập tài liệu đã ghi chú tác giả là John Leech và thời điểm là năm 1854.
  2. ^ a b Guillain, Jean-Yves (ngày 2 tháng 9 năm 2004). Badminton: An Illustrated History. Publibook. tr. 47. ISBN 2-7483-0572-8. |ngày truy cập= cần |url= (trợ giúp)
  3. ^ M Connors; Dupuis, D. L.; Morgan, B. (1991). The Olympics Factbook: A Spectator's Guide to the Winter and Summer Games. Michigan: Visible Ink Press. tr. 195. ISBN 0-8103-9417-0. |ngày truy cập= cần |url= (trợ giúp)Quản lý CS1: sử dụng tham số tác giả (liên kết)
  4. ^ a b c Bernard Adams, The Badminton Story, BBC Books, 1980, ISB 0563164654
  5. ^ a b "Badminton" etymology entry at the online Oxford English Dictionary
  6. ^ Jake Downey, Jason Charles Downey (1982). Better Badminton for All. Pelham Books. tr. 13. ISBN 0720714389, 9780720714388 Kiểm tra giá trị |isbn=: ký tự không hợp lệ (trợ giúp).
  7. ^ “History of Badminton: Founding of the BAE and Codification of the Rules”. WorldBadminton.com.
  8. ^ a b “Laws of Badminton”. Badminton World Federation. Bản gốc lưu trữ ngày 8 tháng 1 năm 2017. Truy cập ngày 29 tháng 1 năm 2013.

  • IBF
  • BWF Lưu trữ 2008-09-23 tại Wayback Machine

Lấy từ “https://vi.wikipedia.org/w/index.php?title=Cầu_lông&oldid=68535060”