Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

Ekuni reminds me a lot of Banana Yoshimoto, although she’s a little more toned down, more optimistic, and this book was devoid of any magical realism. It centers on the unconventional marriage of Mutsuki and Shoko. Both against marriage for different reasons, they agree to the union to get their parents of their backs. Initially, I thought this was going to be a comedy, but was in for a total surprise.

It’s a well-thought out novel–beautiful in language and imagery, and cohesive in theme. I’ve read a couple of books translated from other languages that were so-so, and a part of me always wonders if I’d have had a different experience had I read it in its original language. I didn’t feel that way about Twinkle Twinkle; Emi Shimokawa did a wonderful job of translating! I was in a coffee shop when I read the last page and glad I hadn’t shed a tear, only to read the author’s afterword. That did me in! If you have a chance to get your hands on a copy of this beautiful book (both inside and out), read it! But heed the author’s disclaimer.

“I try to be careful, but I sometimes fall in love…To be perfectly honest with you, I think it’s reckless to love and trust another person. It’s clearly foolhardy. I’d like it very much if the many daredevils who go ahead anyway enjoy this book.” – Kaori Ekuni

japan translated


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

243 reviews304 followers

February 3, 2017

Chúng ta có ba nhân vật: một anh chàng đồng tính, người vợ và người yêu của anh ta. Giờ thử tưởng tượng ra vài kịch bản cho câu chuyện của họ nhé.

Nếu bạn chuộng phong cách ngang trái éo le, câu chuyện sẽ là: Anh ta vì muốn che giấu giới tính thật của mình, cưới đại một cô theo ý bố mẹ – một cuộc hôn nhân không tình yêu. Một cách thường xuyên, anh vẫn qua lại với người tình, để cô vợ “nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa…” Hê, tôi đọc vài ba truyện ngắn made-in-Vietnam tương tự thế ở đâu đó rồi thì phải.

Hay sẽ thế này nhỉ? Khi bạn là “hủ” thì chẳng khó để hiểu. Ừm, ý tôi là cô gái đó là một hủ nữ và, bạn biết đấy, phát cuồng lên vì cuộc tình ngọt ngào của hai chàng trai trẻ. Rồi có lẽ hàng ngày cô nàng sẽ chứng kiến một lô lốc những tình huống hoặc hài hước hoặc đáng yêu nào đó xảy ra giữa chuyện tình của họ, với con mắt hấp háy những trái tim… Đúng rồi, tôi chính là đang mô phỏng đặc sản đam mỹ của văn học mạng Trung Quốc.

Thế còn khi họ là người Nhật, câu chuyện có thể diễn ra theo kiểu nào?

Phòng khi bạn hỏi, câu trả lời của tôi là: theo kiểu của Ekuni Kaori, kiểu của Lấp lánh.

Là sao cơ?

Là kiểu dễ chịu, đơn giản.

Là kiểu làm tâm hồn thấy thảnh thơi thay vì day dứt, trái tim thấy nhẹ nhõm thay vì quằn quại, còn não bộ thì thấy việc ít nếp nhăn quá lúc này cũng không hẳn là vấn đề quá đỗi vĩ đại.

Tĩnh lặng, như khi bao quanh tôi là nước.

Shoko nghiện rượu, Mutsuki là đồng tính nam. Họ mới lấy nhau, sống trong một mối quan hệ vợ chồng kỳ lạ, không sex. Shoko thường thích nghe chồng kể chuyện về người yêu của mình: Kon. Shoko chấp nhận mối quan hệ tay ba ấy, mặc dầu cho đến một ngày cô nhận ra rằng cô đã yêu Mutsuki thật sự đồng thời với những cảm xúc nóng nảy, cay nghiệt mỗi ngày một nhiều mà cô biết không phải do chứng nghiện rượu và thần kinh yếu của mình gây ra. Nhưng tình cảm giữa Mutsuki và Kon lại không phải là điều cô có thể xen vào…

Vậy là đủ để ai chưa đọc Lấp lánh nắm được toàn bộ nội dung câu chuyện. Nhưng bạn chẳng vì nhiêu đó chữ mà thích cuốn sách này luôn được đâu, nhỉ!

Shoko

Khi nằm đong đưa hết cỡ trên chiếc võng mắc giữa hai cây phi lao, trong tôi nổi lên các đối cực: vừa phấn khích vừa sợ hãi; nửa muốn tiếp tục nửa muốn dừng lại. Shoko dường như cũng đang đu mạnh trên một chiếc võng vô hình. Mâu thuẫn – đó có lẽ là thứ luôn lởn vởn trong cô khi bị đẩy vào tình trạng hôn nhân đầy bất thường với người cô yêu nhưng lại không thể yêu cô ấy.

Shoko là người phụ nữ trưởng thành, người thích việc là phẳng dra giường cho chồng trước khi đi ngủ; người che chở Mutsuki trước sự tức giận của bố mẹ mình khi họ phát hiện ra anh không “thẳng”; người hàng ngày phải đối mặt với một hệ thần kinh lúc nào cũng trong tình trạng chông chênh và chứng nghiện rượu. Cùng lúc, cô tuyệt đối là đứa trẻ con ăn vạ đòi Mutsuki kể chuyện anh và Kon, dằn dỗi anh chẳng vì lí do gì cả, hát hết cả hơi cho một bức tranh nghe, và lập biểu đồ thời gian cho con cá vàng bơi trong bồn tắm.

Shoko yêu Mutsuki mà không yêu cầu anh phải bỏ Kon. Thậm chí đã có lúc ngược lại, cô gần như biến thành một con hổ hung dữ giơ những cái vuốt sắc nhọn về phía Mutsuki khi anh để Kon bỏ nhà đi.

Không phải cô vui vẻ với mối tình tay ba này, buồn là đằng khác. Nhưng Shoko không đòi hỏi ở chồng điều gì cả. Nhất là sex, đặc biệt là sex. Lí do? Vì quá yêu Mutsuki nên sẵn sàng chịu đựng để được ở bên anh? Vì quý Kon? Vì thần kinh cô có vấn đề?…

Có thể là vì tất cả các lí do trên, có thể chẳng trúng cái nào sất. Tôi chỉ đang đoán mò thôi. Nhưng dù lí do là gì, quyết định “chấp nhận” của cô vẫn cần một sự can đảm và vị tha không hề nhỏ.

Ôm nước. Cứ ôm vào, dù chẳng giữ được gì nhiều hơn những dòng nước chảy lọt qua kẽ ngón tay!

Mutsuki

Đàn ông đẹp trai, công việc ổn định, tính tình hiền hòa, ưa sạch sẽ, chu đáo, lịch thiệp… Mutsuki hẳn là hình mẫu hoàn hảo cho giấc mơ hôn nhân với phái nữ. Trừ việc anh không hề hoàn hảo cho khía cạnh “với phái nữ” đó tí nào.

Ở bên Shoko, Mutsuki là một người bạn, một chỗ dựa tinh thần hơn cả tốt. Ở bên Kon, anh là người bạn trai đáng tin cậy.

Trong mối quan hệ vợ chồng bất đắc dĩ, dường như người nhường nhịn luôn là Mutsuki mỗi khi Shoko trở tính. Việc đó thì diễn ra thường xuyên và quen thuộc đến buồn cười. Cái vẻ chăm bẵm, ân cần đó mà giống một người chồng ư? Giống anh trai tốt thì có! (Chỉ cần đừng khiến tôi yêu, giá như có một người anh như Mutsuki thì tuyệt thật!)

Với Kon thì khác hẳn. Mối quan hệ giữa Mutsuki và Kon không phải là trung tâm của câu chuyện, vì thế cũng không được khắc họa nhiều. Tuy nhiên tôi luôn cảm thấy một cách chắc chắn rằng, nếu nhìn vào mắt anh khi anh kể với Shoko về Kon, tôi sẽ thấy đôi mắt ấy sáng lấp lánh những yêu thương không cách nào gọi tên hết. Đó là thứ yêu thương tĩnh tại nhưng vững chắc vô cùng.

Nhưng, chính sự ôn hòa đó cũng là thứ đẩy Mutsuki vào thế tiến thoái lưỡng nan trong mối quan hệ tình cảm khó gọi tên này.

Cái gông nước, vô định hình nên đeo khi người vào, dẫu không thít chặt nhưng không dễ thoát.

Kon

Không hiểu sao cậu làm tôi nghĩ ngay tới cụm từ “người tình bé nhỏ”, dù phải nói rằng cá tính kì quặc của cậu chẳng hề nhỏ chút nào.

Kon ít tuổi. Kon ngang ngạnh, hơi nổi loạn, bất cần… À, tới đây thì đến lượt tôi kì quặc rồi. Tưởng tượng nổi không – tôi liên hệ cậu ta tới nàng thơ Lolita của Humbert Humbert(*) cơ đấy. (Đôi khi cái trí tưởng tượng của bản thân cũng làm tôi phải 45 độ nghiêng mình kính nể!) Nhưng dù thế nào thì tôi cũng đang nói dở về Kon cơ mà nhỉ.

Kon tuồng như không theo một khuôn khổ nào cả. Cậu tự do và tươi trẻ đến làm tôi phát thèm lên. Không bao giờ ngại ngùng về sự có mặt của “tình địch”. Thản nhiên và một cách chủ ý gọi đồng nghiệp của Mutsuki là tiểu thuyết tình ái ba xu khoa sản…

Trẻ con to đầu và toàn trò láu cá, nhưng rõ ràng những trò đùa của cậu không hề có chỗ của sự ác ý hay ngu ngốc hay dại dột. Cậu cần được che chở nhưng tuyệt nhiên không phải là kiểu sống lụy vào Mutsuki. Ngược lại, tôi e rằng cuộc sống của Mutsuki, và kể cả Shoko nữa, sẽ chao đảo nhiều nếu Kon biến mất.

Vậy nếu bạn cảm thấy yêu quý “người tình bé nhỏ” này, tôi cũng chẳng ngạc nhiên lắm đâu. Vì tôi ấy à, tôi cũng thích cậu.

Nơi nước chảy, nơi kết thúc, nơi bắt đầu…

Lấp lánh

Nếu có một đề bài yêu cầu liệt kê ra những điểm tôi ấn tượng về Lấp lánh, bài làm của tôi đại khái sẽ là thế này:

Shoko thắc mắc, phải chăng phải có một lí do để ai đó trở thành một người đồng tính. “Kon” là câu trả lời của Mutsuki, có thể ngắn gọn và chẳng-còn-gì-phải-bàn-cãi hơn nữa được sao?

Ai bảo Shoko không có người tình nào? Tôi cho là nhầm hẳn! Không phải Hanegi-người-yêu-cũ đâu nhé. Cô có người tình, một người đàn ông câm lặng, luôn được (bị) cô hát cho nghe. Tội nghiệp ông ấy – người đàn ông màu tím vẽ bằng màu nước có bộ râu dài! (Ý nghĩ này khiến tôi khoái kinh lên được.)

Một cây ngọc giá bị nghiện hồng trà; những con sư tử bạch tạng, ăn cỏ, có bộ bờm phất phơ tuyệt đẹp khi chúng vươn mình trên những mỏm đá xa xôi, và chết sớm vì ốm yếu.

Chuyện làm tình của Mutsuki và Kon, theo cách nói của Mutsuki, là cái sống lưng thẳng tắp và có mùi Coca của “người tình bé nhỏ”. Thật gợi tình và lại chẳng thô tục!

Và…

Khi đọc tới chỗ Shoko tìm tới Kaki hỏi thử xem có thể nào “tạo” ra được một đứa con của cả Mutsuki và Kon bằng cách trộn tinh trùng của hai người lại khi tiến hành thụ tinh trong ống nghiệm được hay không, như là có một cái gì đó trong tôi bung ra. Cái đó vừa giống cái bật cười, vừa giống một sự kinh ngạc nhè nhẹ.

Chẳng mấy liên quan, tự nhiên tôi nghĩ đến Rachel Berry trong Glee, một cô gái rất tài năng có hai người cha đồng tính. Không biết con của ba người – nếu điều đó là có thể – sẽ như thế nào?

Rót ra một muỗng, thấy lấp lánh chảy quanh!

***

Lấp lánh không thể coi là câu chuyện hoàn chỉnh của Shoko, Mutsuki và Kon. Cuốn sách nhỏ với khổ chữ to đùng ấy chỉ xem là một lát cắt rất mỏng, rất mỏng trong toàn bộ câu chuyện. Mà chỗ kết cũng kể như là một sự bắt đầu được đi.

Thật lòng nào! Tôi thừa nhận, mình không bị cuốn sách làm cho mê mệt. Không hề giống cảm giác mà văn của Murakami, Ishiguro… hay bất cứ ai khác mang lại. Nói rằng “Tâm hồn nghèo nàn một cách thường trực của tôi, trong một chốc, bị Lấp lánh kéo tuột về phía những vì sao, bị móc lơ lơ lửng lửng ở đâu đấy trên dải Ngân Hà, nhẹ bẫng đi và hơi huyền hoặc… – chắc đúng hơn ấy nhỉ.

Đến cuối cùng, ai nói câu chuyện là nỗi buồn ám ảnh không dứt, tôi sẽ đứng sang phía đối diện. Với tôi, Lấp lánh chẳng vương buồn. Ít ra, cho tới hết lát cắt này là vậy. Ít ra, cho tới hiện tại, khi ba người bọn họ vẫn ở bên nhau thành thật vui vẻ, là vậy.

***

Tóm lại đến cuối cùng, cái gì “lấp lánh”?

Thú thật thì tôi cũng… chịu, vì không hiểu rõ lắm ý đồ của Ekuni Kaori. Nhưng cứ cảm thấy như có những đốm sáng gần xa suốt từ đầu đến cuối.

Thế thì ta nói liều một phen vậy: tất thảy đều lấp lánh xa gần!

(*) Hai nhân vật chính trong tiểu thuyết Lolita của nhà văn Vladimir Vladimirovich Nabokov.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

1,324 reviews2,204 followers

December 14, 2019

4.5/5stars

This was GREAT and so unique especially in the Japanese lit genre - this covered SO MANY important topics such as homosexuality in Japan, polyamory, alcoholism, platonic love vs romantic/sexual love, panic attacks and so much more! I loved it - our characters were so unique and fleshed out and flawed and wonderful. I will definitely be looking into more by this author!!

japanese-lit read-in-2019


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

526 reviews560 followers

April 29, 2018

Luz brillante nos presenta a un matrimonio joven. Un pareja unida por conveniencia. Shoko tiene problemas mentales y Mutsuki es homosexual. Sus respectivos padres les incitan a contraer matrimonio para no destacar socialmente. "Kaori Ekuni cuestiona el concepto de normalidad, en un sociedad en que difícilmente se acepta lo que es diferente." Con esta sinopsis. ya el libro pintaba bien. Y, en efecto, Kaori nos muestra una increíble crítica, inteligente y sin tabúes. Primer libro que leo por un autora o autor de Asia que habla del tema de manera tan normalizada. Se cuestiona esa doble moral que incita a ocultarlo todo en Japón: mientras que no te pille el vecino, haz lo que quieras. El honor no se pierde por hacer el acto, se pierde si la sociedad lo descubre. Este libro me ha tocado personalmente. Me ha permitido conocerme un poco más y eso, siempre es un placer. Espero que Funambulista publique pronto más sobre Ekuni.

1990-1999 asia japon


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

199 reviews51 followers

April 17, 2015

Mahal ko o Mahal ako? ( I Love or Loves me?)To make it grammatically clear, it means the man I love or someone who loves me. ) This is the title of the love song by our very own Filipino singer, KC Tandingan, which is now getting popular in our country. According to the song, a woman has love affairs with two men. At the end , she has to choose between them: the man she loves or the man who loves her but she does not love. The story has complete resemblance to this book Twinkle, Twinkle. The only difference is that it is homosexual Mitsuki, who is in conflict with two personas: Shoko, alcoholic whom he married because of the pressure his parents foisted upon.; and Kono, his secret long-time boyfriend. Then, Mitsuki and Shoko will live together under one roof without making love. They will just live for the sake of companion love. But at the end, Mitsuki has to choose. ..

I could feel in the story the self-restraint of each character as though a lump in my throat blocked my desire to let off steam . Mitsuki is so understanding. He still considers Shoko’s feelings, whereas she can feel that he loves his boyfriend Kono more than her. I bet it is the conservative tradition that determines the personality of the characters. Mitsuki considers his parents’ and Shoko’s family values as well as prejudice against homosexuality. It is a matter of enduring love after all. So, such restricted emotional expression punches in my chest.

This is now my second Japanese novel, and reading another ones strikes my fancy more because I notice that Japanese novels- although I have not read Haruki Murakami’s completely yet, and I am now reading his first novel- seem to bear all the hallmarks of superficiality, gentleness, and idiosyncrasies. So I cannot brush the idea aside that Japanese literature has one distinction. Sooner or later I will get the wind of it.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

821 reviews

September 7, 2020

Đọc lại tháng 9/2020 Có những cuốn sách đôi lúc sẽ khiến bạn nhớ da diết cảm giác mà nó mang lại, mà "Lấp lánh" là một trong số đó, thấm thoắt đã gần 10 năm sau lần đọc đầu tiên, nội dung của cuốn sách đơn giản đến độ chẳng thể nào mà quên được: anh chàng bác sĩ đồng tính lấy một cô vợ nghiện rượu, và vẫn qua lại với người yêu của mình khi nhận được sự đồng ý của cả ba. Đọc "Lấp lánh", ta có cảm tưởng những mảnh đời này có lẽ đâu đó vẫn tồn tại ngoài kia, nhưng để có được sự dung hòa như ba người trong cuốn sách thì thật khó, tuy vậy không có nghĩa cuốn tiểu thuyết tô hồng khiến câu chuyện trở nên khó tin, mà ngược lại, nó lại chân thật và gần gũi đến bất ngờ, bởi vì họ cũng có những nỗi buồn bã, khao khát tình yêu hay đấu tranh để được sống như người "bình thường" - nhưng như thế nào được định nghĩa là bình thường? Đó cũng chẳng phải là một quy chuẩn do những người chiếm số đông tự đặt ra hay sao? Một cuốn sách nhẹ nhàng, đáng yêu nhưng không vì thế mà không khiến tôi có cảm giác buồn bã hay bế tắc, mà khi đọc năm 20 tuổi ta có cảm giác kết thúc như một trò chơi đồ hàng, có lẽ tác giả đã không biết làm thế nào để giải quyết mối quan hệ ba người đã đặt ra một tình huống có vẻ trẻ con ấy, nhưng đến năm 30 tuổi tôi lại cảm thấy đồng cảm, bởi vì chẳng thể nào có một cách giải quyết đúng đắn cho tất cả mọi chuyện, và ẩn sau tất cả sự đáng yêu nhẹ nhàng ấy là sự bế tắc kinh khủng mà cả ba người họ chẳng biết phải làm gì ngoài việc yêu thương, che chở nhau và xây dựng một gia đình như một nơi trú ẩn - dù đó là một gia đình không theo bất kỳ một quy chu���n nào. Vậy cái cảm giác tôi nhớ da diết về Lấp Lánh là gì, đó là cái cảm giác khi ta còn trẻ và nghĩ rằng sẽ có câu trả lời và cách giải quyết cho mọi thứ, ta không thể chấp nhận được sự bế tắc, mập mờ mà khi già đi, ta nhận ra rằng mọi điều chẳng bao giờ có thể rõ ràng như ta đã từng nghĩ, và ta đành phải tiếp tục sống với tất cả những thứ rối tung lên mà ta gọi là cuộc đời.

lgbt-related


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

400 reviews39 followers

May 16, 2017

Loved this.

I discovered this book through my quest to find as many LGBT+ themed Japanese literature books as possible (hint: there are very few in translation). If you're interested in finding out more titles, I created a Listopia list on Goodreads that others have contributed to as well: here

This book is one of those typical titles in Japanese literature that don't seem to get much love on Goodreads, with an average of only 3.62 stars. And I genuinely think it deserves better. The book portrays the marriage between Shoko, who suffers from emotional instability, and Mutsuki, who is gay. The marriage is a sham to keep both sets of parents happy - and as the parents only know about the 'undesirability' of their own child, and not that of the partner, they are happy with the match.

Sounds like a plot that could turn ugly quite easily, and I was a bit worried before I started reading. But Ekuni has created two absolutely lovable and loving characters, and shows great respect to them. I fell in love with both Shoko and Mutsuki from the start. Their relationship is not portrayed as something negative (although, as you can imagine, the odds of it lasting are slim).

I must admit that the plot isn't very elaborate, and the ending of the book felt a little hurried. However, Ekuni managed to end the book in more or less the way I was hoping, and I felt so warm and fuzzy that I still gave it 5 stars on Goodreads. I loved it!

Sadly sham marriages where one or both of the partners are LGBT+ aren't that unusual in Japan. I highly recommend Ellen Page's and Ian's Gaycation episode about Japan for more on the topic. It can be watched for free here , it's an excellent episode!

2016 5-stars has-review


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

334 reviews131 followers

September 28, 2023

Stella stellina La vodka s'avvicina La fiamma traballa La moglie è fuori a palla

Doloroso, straziante, lacerante, tenero, vulnerabile, incomprensibile....alcuni degli aggettivi che si possono attribuire a questa storia. Storia di amori combinati, amori non corrisposti, amori non accettati ma sempre e solo amore...che vince sui pregiudizi della gente, che si fa beffa della società e la mette in quel posto a tutti quanti.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

497 reviews100 followers

August 27, 2019

ชอบอย่างสุดซึ้ง งานจับบรรยากาศแบบนี้เอคุนิมีฝีมือแพรวพราวหาตัวจับยากยิ่ง เรื่องราวของคู่สามีภรรยาข้าวใหม่ปลามัน ฝ่ายหญิงติดเหล้าและมีอาการซึมเศร้า ฝ่ายชายมีคนรักเป็นผู้ชาย ความน่าสนใจอยู่ที่ความสัมพันธ์งงๆ เหล่านี้ แต่ความสนุกแท้จริงอยู่ที่พฤติกรรมคาดเดายากของฝ่ายหญิงต่างหาก

'เล่าเรื่องค่งให้ฟังหน่อยสิคะ' จิบวิสกี้ 'เรื่องแบบไหนดีล่ะ' กำลังขมักเขม้นทำอาหารให้เมีย 'เรื่องตอนคุณมีเซ็กซ์กับค่ง' กระดกอีกอึก -เงียบ- 'เล่าเรื่องตอนมุทสึกิมีเซ็กซ์กับค่งให้ฟังหน่อย' -เงียบ- 'โชโกะอารมณ์ไม่ดีสินะ .. อืม ถ้าจะให้พูด ค่งมีกระดูกสันหลังเรียงเป็นเส้นตรง เอวบอบบาง และตัวมีกลิ่นโค้ก' เดินกลับไปทำอาหารต่อ

เนี่ย บทสนทนาประเภทไหนกัน โชโกะชอบมุทสึกิมาก อยากใช้ชีวิตด้วยกันแบบนี้ไปตลอด มุทสึกิก็เป็นสุภาพบุรุษและใจดี ส่วนค่งไม่เป็นพิษเป็นภัยกับใคร แล้วทำไมทั้งสามจะอยู่ด้วยกันไปตลอดไม่ได้ล่ะ มีความสุขก็อยู่ด้วยกัน คบกัน มันผิดตรงไหน

'ถ้าเราทั้งสองจะดำรงชีวิตอยู่แต่บนยอดเขามิตาเกะนี้ตลอดไปจนชั่วชีวิตหาไม่ คำพูดของเธอก็เป็นการถูกต้องทุกอย่าง แต่ความจริงอีกประเดี๋ยวเราก็จะลงไปจากภูเขาลูกนี้ ไปเผชิญหน้ากับฝูงชน..."

ความสัมพันธ์ของทั้งสามทำให้ผมนึกถึงประโยคดังกล่าวของคุณหญิงกีรติที่มีต่อนพพร ใช่แล้ว เราไม่สามารถไม่สนใจคนรอบข้างได้ เรื่องนี้เอคุนิยืนยันให้เราเห็นอีกครั้งในช่วงปลาย แม้รักที่จะอยู่ด้วยกันแค่ไหน เรายังมีครอบครัวเรา ครอบครัวฝั่งตรงข้าม สังคม คนรอบตัว เพื่อน ให้คำนึงถึง การจะไม่ใส่ใจอย่างสิ้นเชิงนั้นเป็นไปไม่ได้

อย่างไรก็ดี ผมชอบวิธีจบแฮะ ถ้าปัญหามันแก้ได้จะเครียดทำไม หรือถ้ามันแก้ไม่ได้ ก็จะเครียดไปทำไม จบแบบนี้ก็สมกับความเป็นเอคุนิดี

ว่าไปแล้ว ผมน่าจะรักเค้า (เอคุนิ) เข้าจริงๆ แล้วล่ะ


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

389 reviews19 followers

May 13, 2008

This book is a wonderful look into a very interesting set of characters in a very interesting arrangement--Shoko is a clinically depressed woman prone to outbursts of hysteric crying and bouts of throwing various objects, and Mutsuki, a kind-hearted doctor who happens to be homosexual. They fall into a marriage of convenience, the idea of their parents, desperate to show that their children are "normal". However, the arranged marriage is not enough, the couple discovers, as their parents begin hassling them about having children, and about Mutsuki's lover Kon. It is touching in that it proves that sometimes two people can have everything, when to the outside world it appears they have nothing at all--the in-laws, forever focused on what their children are 'missing out on' by having a sexless marriage, fail to see what they do have together; a love that goes far deeper than most.

japanese-literature


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

77 reviews43 followers

July 2, 2012

Lúc đang đọc quyển sách tôi nghĩ mình sẽ cho nó 4*, nhưng đến khi đọc đoạn cuối xong thì dường như cảm xúc có tụt xuống chút đỉnh. Và thế là tôi để 3*. Nếu cách viết của Banana Yoshimoto (tôi chỉ mới đọc Kitchen và Vĩnh biệt Tugumi)có vẻ hời hợt, bạn nghe hay không nghe tôi không quan tâm tôi chỉ kể chuyện của mình thôi. Thì ở Ekuni Kaori lại rất nhiệt tình,kiểu như hãy nghe tôi kể những điều thú vị này, cốt truyện của Lấp lánh cũng đều đều như bất kì cuốn truyện Nhật Bản nào khác nhưng tôi thích vẻ tươi sáng và không ủ ê gì từ đầu đến cuối của nó. Nói chung thì Lấp lánh là một câu chuyện bình dị, nhẹ nhàng, rất dễ thương. Dù cái kết dễ thương quá thể chẳng khác gì một trò đùa của mấy bộ phim làm thỏa mãn khán giả trên ti vi. Còn về bìa sách thì tôi rất thích, rất ngọt ngào, đáng mến, rất chơi vơi và rất lấp lánh.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

408 reviews27 followers

January 26, 2018

A slender novel about a marriage of convenience between a gay man and an emotionally unstable woman. Both face relentless pressure from their parents to get married and so they decide to settle down with each other in a farcical arrangement. Initially, things seem to go smoothly as it seems they really do love each other but are just not 'in love' with one another. The woman also gets along famously with her husband's gay lover which lends another interesting angle to the story.

Needless to say, happiness doesn't last in this unusual household, what with her deteriorating mental state and the pressure to get married now transformed into pressure to have children. A central theme is how their concern for each other's well-being and fervent wish for the current situation to remain unchanged forever becomes itself the source of their troubles.

This is a light read and will not be for everyone. I usually have little patience with stories about people throwing unreasonable tantrums and creating whimsical drama but I think the simple, fuss-free style of writing somehow managed to save it from turning all melodramatic and annoying.

fiction


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

408 reviews331 followers

July 15, 2023

Ależ to było dobre. Prosta, aczkolwiek niesamowicie skomplikowana pod kątem emocji historia, od której ciężko się oderwać. Shoko jest jedną z ciekawszych postaci, o których ostatnio czytałam.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

195 reviews604 followers

June 3, 2021

4,25/5

Khóc như chó, huhu. Review sau nhé. -- LẤP LÁNH – EKUNI KAORI Cuối cùng thì tình yêu là cái gì vậy? Lấp lánh – một cuốn sách lấp lánh theo đúng nghĩa luôn. Kể về Shoko và Mutsuki, một đôi vợ chồng mới cưới hơi đặc biệt: anh chồng đồng tính, chị vợ có vấn đề về thần kinh. Tóm gọn gọn lại cho dễ hiểu thì là họ lấy nhau để làm bình phong cho nhau ấy. Bố mẹ Shoko thì tin rằng khi lấy chồng thì bệnh tâm thần của con gái mình sẽ khỏi, còn bố mẹ Mutsuki thì muốn thằng con trai đồng tính của mình có một người vợ để che mắt thiên hạ. Điều kỳ lạ là cả hai người, Shoko và Mutsuki đều chấp nhận điều đó. Mutsuki thì vẫn có bạn trai, là Kon; còn Shoko vẫn tiếp tục nghiện rượu. Họ thấy cuộc sống như thế là ổn. Nhưng mà không hề ổn chút nào, khi mà Shoko bắt đầu yêu Mutsuki. Mình đã khóc rất nhiều khi đọc Lấp Lánh (ui tự nhiên nói như này xấu hổ ghê kakaka). Những phân cảnh yên bình dịu dàng bao bọc lấy hai tâm hồn bão tố, cảnh bố Shoko nói chuyện với Mutsuki, hay những cảnh hai vợ chồng ở cạnh nhau sau đó, đều khiến mình có cảm giác như sắp tan ra vì đau đớn. Cuối cùng thì tình yêu là gì mà khiến cho con người đau khổ như vậy? Mình cứ nghĩ là tình yêu sẽ khiến mọi người vui vẻ hơn cơ. Sau cùng thì cái vòng giữa ba người: Mutsuki, Shoko và Kon sẽ tồn tại như thế nào? Liệu họ có hy sinh hạnh phúc của mình để người kia ��ược hạnh phúc? Các bạn thử đọc Lấp Lánh nhé. Mặc dù hiện tại sách đã ngừng kinh doanh rồi nhưng chịu khó kiếm thì vẫn thấy đó. Lấp Lánh cực kì hợp lý cho tình trạng của mình mấy ngày hôm nay nên mình thích nó lắm. Mặc dù nó u ám, ủ dột thật nhưng mà là một thứ u ám dễ chịu. Mình sẽ rate nó cao một chút vì sự dễ chịu healing này nhé. Văn học Nhật luôn luôn là gu của mình mà. Rate: 4,25/5, giá mà cái kết vui vẻ hơn chút nữa thì mình sẽ rate cao hơn đó.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

168 reviews519 followers

March 4, 2022

dnf @29% this was just insufferable


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

43 reviews

February 25, 2008

This book is simple, yet, beautiful. The story is told by Shoko and Mutsuki. Shoko and Mutsuki have a marriage of convenience so they can present to the outside world that they're Normal. Actually, Shoko is a depressed alcholic and Mutsuki is homosexual. This book is about how they feel about each other and the world. So beautiful, I even cried.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

277 reviews283 followers

January 19, 2019

2019PopsugarReadingChallenge

3. A book with a two-word tittle

Ủa sao kết lại lửng lơ như vậy nhỉ? Tôi nghĩ mãi mà vẫn chẳng hiểu được, không thể hiểu được ẩn ý của tác giả khi lại để cho các nhân vật một kết thức chẳng rõ ràng gì cả. Tôi muốn đọc nữa! Bực thật đấy!! Tôi không nhớ đã đọc review của ai trên Goodreads này nhưng tôi biết mình thực sự ấn tượng với câu truyện qua lời tóm tắt của bạn ấy và có vẻ như tôi đã tưởng tượng hơi nhiều hơn so với thực tế nên cũng có đôi chút ngỡ ngàng và thất vọng ở những trang sách đầu tiên. Cách kể và dẫn dắt câu truyện của tác giả khác hẳn với những gì mà tôi chờ đợi. Tôi đã mong chờ một câu truyện với một mối quan hệ phức tạp giữa đầy bão táp giữa ba nhân vật chính cũng như cách kể chi tiết và đào sâu vào tâm lí của các nhân vật hơn nhưng không có gì như vậy cả.

Lấp lánh kể câu truyện về một cặp vợ chồng kỳ lạ, Shoko nghiện rượu và mắc chứng tâm thần nhẹ, Mutsuki là đồng tính nam và có một người tình riêng. Thế nhưng trớ trêu thay, Shoko lại thực sự đem lòng yêu vẻ điềm tĩnh và dịu dàng, ôn hòa như nước của Mutsuki, tình yêu của cô cũng giống như là đem lòng yêu nước vậy, ôm nước là một điều không thể. Shoko hiểu và thực sự yêu Mutsuki, và vì yêu anh mà cô cũng thật sự quý mến Kon. Còn Mutsuki, anh cũng thật lòng thương và đối xử rất tốt với Shoko và đó là điều làm tôi và cả Shoko đều đau lòng. Thật thương cho Shoko biết bao, nếu như là một tình yêu bình thường như bao người khác, cô đã có thể có chút hy vọng rồi thì tình yêu sẽ le lói giữa hai người bọn họ, nhưng đằng này, dù yêu Mutsuki nhưng cô chẳng thể làm gì cho bản thân mình, vì yêu anh mà cô muốn giúp cho mối quan hệ của anh và Kon. Cô chỉ có thể nghẹn ngào tự khóc thương cho bản thân mình trước những hành động dịu dàng của Mutsuki và dùng những lời lẽ cay nghiệt, mất kiểm soát mỗi khi anh đối xử quá tốt với cô. Mối quan hệ của ba người bọn họ hòa hợp vào nhau làm thành một tam giác kỳ lạ nhưng cũng rất hài hòa và đó cũng là điểm thu hút của câu truyện. Họ chấp nhận để được yêu nhau.

Lấp lánh xen lẫn lời kể của Shoko và Mutsuki, dù không miêu tả sâu về tâm lí nhân vật như mình mong đợi thế nhưng cách viết của tác giả lại đưa một cảm giác rất riêng vào câu truyện, điềm tĩnh và cũng khó nắm bắt như nước.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

101 reviews13 followers

June 1, 2023

Divorato durante un lungo viaggio in treno. Mi sono proprio innamorata dell'umanità di questi personaggi.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

48 reviews18 followers

July 7, 2011

How would you stage and keep a sham marriage forever.

Japanese plots never fail to amuse me thus, despite their costs (this little book which can be finished for a day set me back 20 dollars) I usually dig in and read them. I had been wanting to read Ekuni's Twinkle Twinkle after collecting many of Vertical's releases and while the anticipation was high, the expectation got nigh.

The novel starts in medias res, which unlike the movie, starts to where it should be (and so I ditched watching the movie version since I don't want to be spoiled.) It tells the story of the clinically unstable Shoko (alcoholic, may be the book's fag hag of some sorts) and the strictly gay Mutsuki and their marriage and how they deal with the people in their lives, among them, Mutsuki's boyfriend Kon, the easily irritable Dr Kakii and his paramour Kashibe, and the clueless friend Mizuho. While the story can lead to an unexciting premise (domestic life of a dysfunctional marriage) it backs up by providing us with insights as to how a marriage could probably work, and operate.

It is a love story but not in the sense of "belonging to someone else" but "belonging in where things should be."

Interesting the premise may be, some dialogues and interactions can come downright pretentious and at times it can get boring. Shoko might be a proto-tsundere form of character which gets angry for some reason but calms down at some point (which puts that "clinical instability" thing in the book) while Mutsuki, for all the good intentions he has, ends up being the weaker side getting the blows. The book deals much with a lot of eating, ironing of the bed, singing to a painting, which builds up to symbolisms of some sort, it's just that it's a book that couldn't make me smile or point at something.

Of all the things I have to nitpick in this novel it has to be the translation. You can't tell who's telling what, what happened, and you have to, at times re-read some sentences to get who's saying what. for instance, in one of the chapters, I couldn't understand how Mutsuki telephoned Shoko and on the other paragraph he passes food to her. So where's the flow?

The translation, again, failed for this one.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

60 reviews12 followers

August 5, 2021

Một thứ văn lãng đãng, nhẹ nhàng, cùng một nhân vật nữ chính gây ức chế. Có vẻ tác giá muốn vẽ nên cái kết happy cho cả 3, nhưng mà nó phá hết cả mạch truyện và đây là cái kết tệ bạc nhất với tất cả những nhân vật trong truyện.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

248 reviews166 followers

May 12, 2023

Luz de Sol là "ánh nắng" trong tiếng Tây Ban Nha, và cũng là cái tên hồi trước em đã dùng để thường xuyên ám chỉ gã. Một kẻ mềm mỏng nhưng luôn sôi sục, kẻ duy nhất biết em chính là người tự tay đập nát tan chiếc gương soi bóng rồi lại tự cứa lên mình ăn vạ khóc than. Mảnh tàn dư tan vỡ nào cũng lấp lánh, bao thuốc đang có thì dở tới mức làm em thấy thế giới này càng lúc chỉ càng đổ nát tồi tệ. Giữa một đêm mưa xối xả, có một lời cuối cùng muốn nói cho cái gã luôn tới ôm em mỗi khi em khóc lóc cào xé bản thân mình. Gã thấy em dần ổn rồi, nên gã rời đi vội. Một lời xin lỗi, ngỡ chân thành tới thế, lòng này lại chẳng cất nổi, để đánh đổi lấy thời gian.

Em từng là "girasol", loài hoa hướng dương cứ đâm đầu vào ánh nắng, tới mức giờ em ghét hoa này luôn rồi. Em ghét màu vàng. Có lần chị D tặng em hoa hướng dương, em đem về khóc. Bé Khánh không thích việc em cứ về nhà là úp mặt xuống giường khóc. Có người không hiểu nổi, em còn chẳng hiểu mình thì ai lại nói là hiểu được?

Lúc lật giờ Lấp Lánh, em lại khóc lóc. Có lẽ không phải vì nội dung cuốn sách, mà bởi nhân vật chính không lý giải được tại sao mình không tách rời được với việc khóc và đối thoại với các bức tranh như thế. Thiết nghĩ cô gái này mắc chứng rối loạn lưỡng cực mất rồi, hoang tưởng nữa luôn. Trong tim cô hẳn có một đám mây đang bị mắc kẹt, nó cứ vắt mưa liên tục liên tục, chẳng thể ngừng lại nổi.

Có những cuốn sách em muốn đem cho gã đọc, chỉ cho gã thấy có nhân vật giống em trong đây nè, mắc kẹt mất rồi, phải làm sao để thoát ra nổi đây?

Cuối cùng, thì mong gã vô tình bắt gặp cuốn sách này ở đâu đó, và đừng mua Zest trắng, vị nó dở ẹc.

--- Ekuni Kaori đặt tên cuốn sách dựa theo một bài thơ của Yasuo Irisawa, một thi sĩ mang nỗi buồn với hư vô, là Kira Kira Hikaru, một bài thơ được viết toàn bộ bằng bảng Katakana làm cho min rất khó đọc. Nhưng nh�� một số sự trợ giúp nên đã dịch được nội dung bài thơ như sau: Lấp lánh lấp lánh, một người phụ nữ lấy ví ra để mua một con cá, bỏ vào trong chiếc nồi. Người phụ nữ cầm một nồi cá và đổi tiền. Người phụ nữ hai người. Có con cá. Có tiền. Buổi tối về nhà, trời đầy sao, nước mắt tuôn rơi. Người phụ nữ bật khóc.

books-about-book-music-art deluding đương-đại-nhật


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

152 reviews31 followers

May 28, 2009

Twinkle Twinkle by Ekuni Kaori is a woman's story, told from a two perspectives, Shoko, a young female translator, and Mutsuki, her husband doctor, alternating from chapter to chapter. This dual person perspective is not really two different and conflicting or contrasting views, but one, from two marginally different angles. The story lacks natural external conflict (among other things,) which made for an unexciting read. To compensate Ekuni creates conflict through Shoko, the main character; she struggles with herself, her husband, and her best friend, but all this seems forced and awkward.

The character of Shoko is not easy to like. She is an over-emotional, hyper-sensitive, selfish woman that expects too much from life, which makes her all too artificial - a crude caricature of modern feminine weakness. Her impulsive outbursts are tiring; she cries for comfort. Her husband Mutsuki, like all stereotypical, good, gay men, never gets upset with her - the model of exemplary behavior for today's young men.

The story lacks an essential element: a workable premise. The idea of a successful sexless-marriage, based on platonic love, between a queer man and an odd woman is interesting enough as an idea, but too difficult to accept as decent, workable fiction, at least here. ("Successful and sexless" seems contradictory and farfetched.) Ekuni writes well enough and the climax is interesting, but these can not make up for a weak premise. Hence, the story seems shallow and contrived.

Maybe I missed something that a more sensitive person would not have failed to notice.

japanese-library


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

122 reviews50 followers

September 5, 2021

Đọc liền tù tì hai quyển của Kaori Enuki, quyển nào tôi cũng thích. Có lẽ vì phong cách của cô hợp với gu đọc của tôi. Bản dịch của Phạm Quỳnh Nga cũng tương đối ổn, nhưng có vẻ không ăn rơ với văn phong của Ekuni bằng Trần Thanh Bình bên quyển "Tháp Tokyo".

Ban đầu tôi không định đọc cuốn sách này vì cái tóm tắt có mùi tiểu thuyết tình cảm ba xu, đến cái thiết kế bìa cũng tạo cảm giác sến sụa, xì-tin. Trước giờ tôi cứ đinh ninh cuốn này nói về tam giác tình yêu của một cô nàng với hai chàng đồng tính. Ừ, thì mới đầu có vẻ là thế, nhưng càng đọc tôi lại càng thấy "Lấp lánh" chẳng phải là tiểu thuyết tình cảm. Nếu có thì tình cảm ở đây là tình cảm thương mến, gắn xiết của những kẻ "đồng bệnh tương lân", vì thấy cô lập và đơn côi nên đi tìm sự bình an ở nhau chứ không phải là kiểu tình yêu đôi lứa. Song giữa những cảm xúc mấp mô, ghập ghềnh của nhân vật, tôi vẫn tìm thấy những khoảng khắc lâng lâng và lãng mạn.

Vẫn với lối văn điềm đạm, Ekuni đã thể hiện được những ức chế, mâu thuẫn nội tâm của một cô gái trầm cảm, nỗi cô đơn của những người bị định kiến xã hội gạt sang bên lề cuộc sống, chịu áp lực về nghĩa vụ không chỉ từ bên ngoài mà ngay trong chính gia đình của mình.

Tôi không nghĩ Shoko yêu Mutsuki, cô ấy yêu sự bình an, tự do trong cuộc sống chung của hai người, yêu sự bao dung của anh dành cho căn bệnh của cô.

Tôi đã ngẫm nghĩ hồi lâu và đi đến kết luận rằng cái kết của "Lấp lánh" không làm mất đi ý nghĩa của câu chuyện, bởi lẽ cuộc đấu tranh gìn giữ hạnh phúc của Shoko, Mutsuki và Kon đâu chỉ dừng lại ở đó. Chỉ là Ekuni Kaori đã khôn khéo chọn một điểm dừng sáng để làm ấm lòng người đọc mà thôi.

favorite fiction lgbtq


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

302 reviews10 followers

March 23, 2024

"Stella stellina" di Ekuni Kaori, definita la "Murakami al femminile", è davvero interessante: esso cerca di raccontare di un katei (nucleo familiare) del tutto particolare per il Giappone degli anni '90, quello in cui la moglie e il marito hanno deciso convintamente di sposarsi, nonostante lei sia «emotivamente instabile», depressa e alcolizzata e lui omosessuale con un amante (Kon), per "rispondere" alle pressioni al conformismo di natura sociale e familiare che vogliono un uomo, un degno capofamiglia, e una donna, una buona madre e moglie. Come si risolverà questa situazione? Come scrive nella postfazione Paola Scrolavezza «Stella stellina descrive in modo realistico - per quanto in uno stile elegante e permeato di ironia - le difficoltà che questa scelta comporta, e le pressioni che ne derivano ai protagonisti: quella esterna, a impersonare i ruoli rispettivamente di moglie e marito per mantenere le apparenze, e quella psicologica, che scaturisce dal bisogno di costruire, o meglio creare un rapporto fuori dagli schemi convenzionali codificati». Libro dunque interessante davvero e con un finale per nulla scontato.

letteratura-giapponese letteratura-lgbtqi


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

580 reviews28 followers

June 27, 2022

ASIAINPRIDE

Mutsuki è gay e ha un compagno fisso, Shoko è alcolizzata e ha un disturbo borderline: i due si sposano cedendo alle pressioni delle relative famiglie per calarsi in una vita "normale"come vuole la società.

Eppure, nonostante sembri che tra i due possa esserci null'altro che un rapporto basato sulla menzogna, l'approccio sincero che i due hanno avuto l'uno con l'altro permette che si instauri tra i due una complicità che trascende il loro rapporto di facciata.

Il libro di Kaori Ekuni è raccontato a capitoli alterni da Mutsuki e Shoko, la trama non è per niente scontata: dipinge il ritratto della società giapponese (ma non solo giapponese!) che vuole la donna e uomo incasellati negli stereotipi di genere e questa doppia pressione, esogena esercitata dalla società e dalla famiglia e quella endogena di essere felici, mette in difficoltà i due protagonisti. Nonostante il tema, lo stile è molto leggero, lascia anche un sorriso sul volto una volta finito e come sempre nei libri di atmospherelibri la post-fazione è una chicca da scoprire.

giappone lgbtq-queer-books mental-health-and-neurodiversities


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

553 reviews161 followers

January 1, 2016

Mình quyết định đọc cuốn sách này vì nó có một tình huống truyện giống như mình đã từng nghĩ: sẽ thế nào nếu mình "lỡ" yêu một chàng gay? :))

Shoko đã từng rất đau khổ khi phát hiện ra mình đã thực sự yêu Mutsuki, nhưng cô lại không cam lòng bắt anh phải chia tay tình nhân để làm tròn trách nhiệm với mình. Mình thích cách tác giả kết lại câu chuyện, để Shoko, Mutsuki và cậu nhân tình Kon có được một cuộc sống hòa thuận.

Trong sách có một câu rất hay như thế này: "Cuộc sống bất an, toàn những ngõ cụt, chẳng biết khi nào sẽ đổ vỡ. Cuộc sống được tạo nên chỉ bằng tình yêu thương lẫn nhau.". Vậy nên, hà cớ gì mà không thể quý trọng từng giây phút còn được trông thấy nhau, không thể yêu thương nhau chân thành, nhỉ? ;))


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

169 reviews16 followers

December 30, 2015

Tượng đài của lòng tôi. Đọc đi đọc lại cũng mấy lần rồi.


Less stress more sexless stress more sex là gì năm 2024

132 reviews3 followers

August 21, 2020

3.5/5 I'm still reading The Door by Szabo these days, but it is hard for me to read for hours the yelling and the fights between the narrator and Emerence, and Emerence's cruel treatment of the dog, so I started this novel as a side read and couldn't put it down.

Twinkle, Twinkle tells a very compelling story of Mutsuki, a gay medical doctor, and Shoko, a slightly mentally unstable translator who joined hands in marriage, because of their parents' pressures. Mutsuki was a kind and understanding man. He had a boyfriend and continued to see him after marriage (Shoko agreed to this), while Shoko had broken up with her boyfriend before their first date. Seeing that Shoko was easily irritated, unstable, and lonely, Mutsuki urged her to find a lover and even arranged for her to get back to her ex boyfriend in one occasion with the help of her best friend, which launched Shoko into a rage.

No sooner after their marriage, they were pressured to have a child, which caused a lot of stress for both of them, Mutsuki being homosexual and Shoko having no interest in intercourse. So Shoko went to see a gynecologist and looked into artificial insemination, but Mutsuki was not up for it. What would they do to live in peace and resolve their complicated marriage? You would have to read the book to find out Shoko’s shocking idea of the artificial insemination, and the unconventional solution they came up with.

On top of the homosexual issue, this book certainly reflects the pressing issue in Japanese society that a growing number of Japanese women do not want to marry, or do not want to have a child in a marriage, or just want to have a child via artificial insemination all by herself. Other authors also depicted this social issue in recently published novels, like Convenience Store Woman by Sayaka Murata, or Breasts and Eggs by Mieko Kawakami.

I recently watched a Japanese show on Netflix (Followers) which portrays a very successful professional photographer who desperately wanted to have a child but did not want to get married at all, because she did not want to sacrifice her career for it. She wanted both a career and a child (which seems hard to achieve in a conformist society).

Ekuni's writing is very smooth, gentle, and entertaining. It is as sweet as a piece of milk chocolate that I occasionally want to taste (even though I definitely prefer dark chocolate). Her sweet writing reminded me of Ito Ogawa’s even sweeter writing in the novel The Restaurant of Love Regained. Absolutely for those who have a sweet tooth :-)